Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[BL] Trở Về Gặp Em⚠Lưu ý⚠Cung bậc cảm xúc đa dạng lúc lên lúc xuống như tàu lượn siêu tốc đang buồn tự nhiên cười khà khà (???). Cố cho nó có logic mà kết cục vẫn vậy không sửa được nên đọc vui thôi nha:)) TRUYỆN NÀY NGỌT!! LÀ TRUYỆN NGỌT HÍHÍHÍHÍ💖💖💕💕💗💗Vừa ngọt vừa nhẹ nhàng đằm thắm, 1x1, ôn hòa đa cảm dễ thương bot x đẹp trai giàu có si tình top (Si tình ở đây là ổng nguyện vì ẻm làm tất cả đó nó dịu kha à😭😭😭)Giới thiệu:Hẹn anh kiếp sau, kiếp này ta không đi với nhau~Được. *Insert quá trình gặp lại*…
» tiêu đề: 『idontwannabeyouanymore』 » tóm tắt: tôi có một người bạn, rất thân thiết, nhưng cậu ta thật vô vọng. » lưu ý: không có gì ngoài sự tiêu cực. lowercase.…
Thật sự là ngẫu hứng đó mọi người 😭 Tất cả truyện sẽ không liên quan hay bao hàm nhau, chỉ là mình có nhiều idea quá nên phải triển fic thôi :')))Những idea nào không thể triển được thì mình sẽ tổng hợp lại ehee…
" vì sao hai người lại làm như vậy chứ? " Tịch Nhiễm ngồi rạp xuống sau cánh cửa, trước mắt cô là cảnh hoan ái của bạn trai và ả bạn thân cô, là hai người mà cô hết mực tin tưởng. Nước mắt tuôn trào, cô che miệng khóc, mặc cho bên trong căn phòng kia có những âm thanh mờ ám đang phát ra, khiến cho người khác nghe thấy phải tai đỏ tim đập. Phải rồi, Tịch Nhiễm cảm thấy mình thật ngu ngốc, vì đã luôn tự lừa dối bản thân mỗi lần thấy Vân Song không về phòng cả đêm, gọi Thừa Tước nhưng không nhấc máy, và những lần vô tình đọc được những tin nhắn của hắn và ả. Vậy mà cô vẫn luôn ngu ngốc bao che giúp ả đến phòng của bạn trai mình mỗi đêm, tưởng Vân Song ở cùng với bạn trai của cô ấy mà ai ngờ lại đang dây dưa cùng với chính bạn trai của cô? " Chắc là không phải vậy đâu, cậu ấy đã nói là không có gì rồi, chắc là hai người chỉ đang đùa thôi mà...phải không?" Nhưng thực tế đang trước mắt cô, ở trong căn phòng kia, trên chiếc giường kia, là bạn thân của cô và hắn, người đã nói chỉ yêu mình cô, đã cùng cô thề non hẹn biển, đã nói một ngày nào đó sẽ khoác lên người cô một bộ váy cưới trắng tinh khiết, sẽ đeo lên ngón tay cô một chiếc nhẫn màu vàng đồng... -------- " Chúng ta chia tay đi! " cô cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong. Cô muốn khóc lắm, nhưng lại không thể, vì cô đã tự nhủ với lòng mình, hắn không đáng để cho cô phải rơi thêm một giọt lệ nào nữa.--------- " Tôi thích em "Cô sững sờ, người vừa nói ra câu đó lại chính là giáo sư của cô, Dịch Cảnh Lăng?!…
Đây chỉ là những lời thầm kín mà mình chưa bao giờ nói với người mà mình đơn phương. Mình chỉ coi đây như là quyển nhật ký thầm kín, nên dù bạn có đọc được nó thì mong rằng bạn không hy vọng quá nhiều vào nó.…
"Phải chi lúc đó em không làm lớn chuyện thì có lẽ em và anh đã có thể yêu nhau lâu thêm chút nữa..."Vì đây là bộ truyện đầu tay của mình nên văn phong vẫn còn hơi bừa bộn ạ: