Định mệnh Gọi Tên
Mỗi con người đều có 1 định mệnh riêng cho chính mình. Và đều có 1 luật sinh tử riêng. Trong chuyện này định mệnh sẽ gọi tên ai đây...…
Mỗi con người đều có 1 định mệnh riêng cho chính mình. Và đều có 1 luật sinh tử riêng. Trong chuyện này định mệnh sẽ gọi tên ai đây...…
Fanfic về BKPP Mình kết hợp giữa phim My Ambulance, I Told Sunset About You, BKPP đời thực và phần lớn là trí tưởng tượng của mình. ✨ Viết cho thoả niềm vui nên nếu bạn hông thích thì vui lòng skip, xin đừng nói lời cay đắng. 🥲…
Họ là của nhau,nhưng họ phải gặp biết bao gian nan để đến với nhau,trong fic này,au sẽ cho họ trải qua 1 cuộc tình đầy sóng gió để có được hạnh phúc…
~~~SUMMARY~~~'' Cậu... '' - Chan Yeol cứng người, không cần phải cúi nhìn, anh vẫn biết được... hiện tại thứ đang được ấn định trên trái tim mình là gì . '' Park đại điệp viên... Hình như tôi đã nói trước với anh... không nên khiêu chiến cực hạn của tôi?'' - Vẫn ấn chặt khẩu súng cố định trên lồng ngực anh, Baek Hyun khẽ nhướn mày, tay còn lại vòng qua cổ Chan Yeol khiến cho khoảng cách giữa hai người gần nhau hơn. Cậu liếm nhẹ vành tai anh, trưng ra một nụ cười có thể khiến cho bất kì ai đều tình nguyện bước xuống địa ngục . .'' Tôi... nhất định sẽ khiến cho anh sống một cuộc sống không còn ánh sáng, sống cả đời trong sự đau đớn tột cùng trong quằn quại thống khổ. Anh muốn lãng quên tôi ư? Đâu có đơn giản như vậy? '' Hai người bốn mắt nhìn nhau, giống như khoảng thời gian này có thể kéo dài vô tận... mãi mãi... Chan Yeol đưa một tay Baek Hyun đang vắt trên vai mình rời xuống trái tim mình, ép chặt bàn tay cậu vào nơi đang đập mạnh điên cuồng ấy. Baek Hyun cười nhạt, anh ta đang muốn chứng minh điều gì? Cậu vẫn giữ chặt khẩu súng trong tay, đôi mắt giảo hoạt chiếu thẳng vào Chan Yeol trái ngược với hành động kiên định đang làm. Baek Hyun có bóp cò hay không? . Cậu dám! Chan Yeol ánh mắt thâm trầm nhìn cậu hồi lâu, anh mỉm cười, đôi mắt sáng bừng như ngọn đuốc có thể thắp sáng bầu trời đêm. Giữa không gian đầy ám muội, chiếc còng số 8 lạnh lẽo khẽ lồng vào hai cánh tay đang ấn định trên trái tim Chan Yeol, ánh mắt anh vẫn dịu dàng, nhu tình như thế .'' Đùa đủ rồi! Kết thúc tại đây thôi. ''…
Author: Kal - LPairing: Ngô Kiến Huy x Jun PhạmGenre: AU, ngọt, hỗ sủng, hiện đại, đô thị, 1×1, HE, nam xnamDisclaimer: HuyJun thuộc về nhauRating: 15+-------------Nhiều năm sau."Anh đã lấy cả đời mình để đầu tư cho thương vụ này. Em nghĩ em có thể thoát?""Thương vụ nào cơ?""Em""Đồ điên. Nếu em không thích anh thì phải làm sao?""Cái này... Đúng là anh chưa nghĩ đến.""Doanh nhân không phải sẽ luôn tính trước lời lãi rồi mới đầu tư hay sao?""Đúng. Nhưng em thì khác. Như một canh bạc vậy hoặc là mất tất cả hoặc là có tất cả. Dù có thế nào anh vẫn muốn đầu tư bởi phần thưởng quá xứng đáng. Kết quả có ra sao thì chí ít anh đã cố gắng rồi.""Anh ngốc như vậy chắc chỉ có mình em chịu được thôi. Em không thể buông anh ra được, tránh làm khổ đến người khác". Trong lòng Jun Phạm trộm nghĩ "Đẹp trai như vậy lại còn ngốc nữa. Món hời này sao có thể để người khác chiếm được". Dòng suy nghĩ này nhanh chóng bị cắt đứt, người nào đó đã nhấc bổng cậu lên tiến vào phòng ngủ."Khoan đã, mình còn chưa ăn sáng""Hại anh thành ra như vậy còn muốn không chịu trách nhiệm? Thái độ làm người của em cũng thật quá đáng!" - Hơi thở Ngô Kiến Huy phả nhè nhẹ vào tai cậu, khuôn mặt trông vô cùng đáng thương. Jun Phạm muốn chửi thề người đàn ông này sao lúc đáng yêu cũng có mị lực tới vậy."Mới sáng ra đã động dục.""Là em hại anh.""Được rồi, em chịu trách nhiệm là được chứ gì?"…
Lấy ý tưởng căn bệnh từ một bạn nào đó đã xóa truyệnMột căn bệnh về tình yêu khiến một người khóc ra ngôi sao, lâu dần dẫn đến mù lòa. Chỉ có thể dùng nụ hôn chân thành nhất hôn lên đôi mắt để chữa lành…
Tiểu đường cùng thói và miu…
mình sưu tầm được trên facebook. Chủ yếu là từ một nick face mang tên Rêu. nguồn : Rêu…
Tôi có một mối tình đầu không ướt át, không hoa mĩ. Tình đầu của tôi đơn giản nó có hương vị cuồng nhiệt, ngây ngô của tuổi trẻ, một chút vị đắng của thuở đại học rồi ngày càng sâu đậm. Tôi chợt nhận ra mối quan hệ giữa tôi và cậu ấy không phải bạn, cũng chẳng phải tri kỉ mà là tình yêu. Không yêu lần đầu liền sâu đậm mà như mưa thấm lâu từng ngày. Tôi sợ đến chỉ mình tôi đơn phương, tôi sợ nỗi đau đó sẽ làm tôi đau khổ trong từng tấc da thịt giống như năm ấy. Vì thế, tôi liều mình gửi cho cậu mảnh giấy, trên đó tôi ghi : ***"Tớ muốn làm bạn gái của cậu!"***P/s : Truỵên có nội dung nhẹ nhàng, phù hợp với lứa tuổi 15+. -Tiểu thuyết đầu tay của LilyJung_912711…
Đêm, 20:12 tại đỉnh Đồi Soleil, tôi vội vã chạy khỏi căn biệt phủ.Tôi chạy rất nhanh, rất gấp đến nỗi vấp té cả chục lần. Xoa nhẹ đôi mắt mệt mỏi của mình, tôi ngước lên nhìn "nó" lần cuối trước khi mọi thứ hóa thành tro. Trước mặt tôi cả căn biệt phủ cháy rừng rực như một cây đuốc sống khổng lồ, đốt hết đi tất cả những câu chuyện của quá khứ...Chiếc bảng đề tên "Biệt phủ Phạm Gia" dần bị lửa bám lấy, nuốt trọn chỉ trong tích tắc. Dường như mọi thứ đã kết thúc trong đêm nay hoặc nói cách khác đó là sự bắt đầu - bắt đầu một tương lai mới, một cuộc đời mới.…
Tạp chí Haru Hana được phát hành và ... hừm ~~Xử nữ thì kĩ tính lắm ấy.Thế nên là JinYoungie của chúng ta cũng rất kĩ tính. Chứ không phải cậu ấy ghen vặt đâu nha ~Nhưng mà chẳng phải Mark của JinYoungie cũng là Xử nữ sao ???…
Rảnh rỗi nên viết thôi ahihi…