Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Cửu Châu Đại NhânEdit: MoclinhKiều Nhan xuyên không vào một cuốn tiểu bạch văn,trở thành vật hi sinh có kết cục thảm hại.Trong cốt truyện vì muốn trả thù bá đạo nam chủ, thiết kế trở thành mẹ kế độc ác của hắn, cuối cùng nhận lấy kết cục thê thảmKiều Nhan có ý định thay đổi cốt truyện, lại trong ngày đầu tiên ma xui quỷ khiến cùng đại bá tổng sinh ra gút mắc.6 tháng mang thai, bụng lớn như la.Bá đạo nam chủ:Đây là con của ta ??????Đại bá tổng baba: Nghĩ nhiều rồi, đây là em trai của ngươi…
Tác giả : 报菜名的梓木Link : https://yishigurenlai370.lofter.com=======================================================Truyện reup khi chưa có sự cho phép của tác giả. Thỉnh không đem đi đâu.…
Nội dung : Dư Thiên Vũ - một học sinh cấp 3 sắp tốt nghiệp, lúc đang dọn đồ, cậu bị hai học sinh lái xe tông trúng. Sau khi tỉnh dậy liền thấy mình đã ở trong thân xác một học tra kiêm ác bá mới lên cấp 3, sau khi ở trong thân thể này tới trường cậu liền gặp đại ca lầu Tây là Mạc Dương. Hai người và đám đàn em ở trong một con ngõ lao vào đánh nhau, cũng vì sự việc này mà hai có thể đến gần nhau hơn một chútNhân vật chính : Mạc Dương x Dư Thiên Vũ Thể loại : vườn trường, đam mỹ, 1x1, hiện đại, hài hước ( bộ này hiện đang được đăng ở ứng dụng TYT, wed truyenfull )…
Văn án: Phùng Liên Dung vẫn cảm thấy, mình cùng thái tử duyên phận quá cạn. Cho nên đời này, nàng chỉ tưởng không bạc đãi bản thân, ăn tốt uống tốt ngủ tốt, sẽ đem gom đến tiền cho người nhà, cũng liền viên mãn. Kết quả, nàng không chỉ làm này chút, còn cho thái tử sinh hài tử. Sau đến, còn làm sủng quan lục cung nương nương. Viết đến nơi đây, ta có thể nói, đây đúng là ngọt sủng văn ~~~ Xong xuôi văn: Đích nữ phấn đấu sử Từ từ đuổi vợ đường Chuyên mục cầu bao nuôi! Nội dung nhãn: Trọng sinh Tìm tòi mấu chốt tự: Vai chính: Phùng Liên Dung ┃Phối hợp diễn: ┃Cái khác:…
Ngày an lành. Chào mừng vị khách đến với sạp truyện nhỏ mang tiêu đề 'GIA TƯ QUỶ LƯU' của chúng tôi. Đây chỉ là một cuốn truyện online được vẽ lên bằng con chữ của Author gà mờ Lotus, hân hạnh chào mừng bạn.Về cốt và màn tóm tắt nội dung truyện? Chắc chắn sẽ có rồi, hẹn gặp nhau tại chương đầu tiên nhé, ở đó các bạn sẽ biết Author gà mờ này tính viết gì.Chưa hẹn ngày ra mắt chính thức cho chương đầu, dự kiến khởi điểm sẽ là 8-1, không cụ thể thời gian ra mắt. Từng chương sẽ ra theo thời gian rảnh của Author gà mờ, hẹn gặp các bạn vào 2 ngày sau nhé ♡.…
Rốt cuộc thì hắn chẳng thể nắm giữ được viên ngọc xinh đẹp của hắn mãi mãi...Rốt cuộc thì cậu chẳng thể bên cạnh hắn mãi mãi...Rốt cuộc thì tình ái là biển khổ hay hạnh phúc vô bờ...---------Warning: OCC, đặc biệt là Finn. Có chứa yếu tố tâm linh.Tuy đây không phải lần đầu viết chuyện nhưng chắc chắn vẫn còn có sai sót, mình mong mọi người nhận xét cũng như nêu lên cảm nhận của bản thân. Từng nhận xét của mọi người sẽ giúp mình phát triển và cải thiện văn phong theo từng ngày. Thành thật cảm ơn mọi người đã tìm đến và đọc chuyện của mình !!!…
Đặng Văn Lâm - Quế Ngọc Hải------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Đơn phương là thứ tình yêu ngu ngốc nhất.Nhưng đơn phương yêu anh, là việc dại khờ nhất mà em tự nguyện làm.…
văn ánkhi biết tôi và anh không thể cùng trường đại học , nước mắt cứ ồ ạt ra ngươi ma tôi đã đơn phương mấy năm qua cứ thế lại dời đi sao .nhưng ánh sáng chiếu lên khuôn mắt giàn giụa nước mắt đấy va tôi đã bị xe tông chết!!!cơ mà cũng vui đã thế còn nhiêu anh đẹp trai như vậy tôi thế mà thấy làm ma cũng vui chứ nhỉ?!+ nói ko với song tính nha mấy bồtg: Diệp Miễu( ko dăng lại nha ,mặc dù tui biết chả ai thèm đăng:)))thể loại : linh dị thần quái , đam mỹ , np ,he séc bùng nổ nha {ko dành cho phụ nữ buồn ẻ , trẻ em đang cho con đái}…
Quá khứ! Ai mà chẳng có quá khứ. Mỗi ngày trôi qua là mỗi mảnh kí ức xuất hiện. Người ta trân trọng, người ta lưu luyến, người ta vọng tưởng... dù có như thế nào, có đối diện với quá khứ bằng thái độ nào đi chăng nữa, con người ta vẫn chẳng thế chạy trốn khỏi chuyện đã qua. Người ta vẫn nói, những điều đã qua, hay cho nó qua đi, chúng ta phải sống cho hiện tại và tương lai. Biết như vậy đấy, nhưng đối với cô, quá khứ lại mãi đeo đẳng, chi phối thực tại của cô, mãi mãi là kí ức, là nỗi đau, là điều cô luôn đau đớn, muốn quên tất cả, nhưng không thể...…
Viết quảng cáo: "Vợ nông dân may mắn" là một câu chuyện tái sinh ngọt ngào, trong đó nữ chính ở kiếp trước bị một kẻ cặn bã giết chết và tái sinh, trả thù kẻ cặn bã và kết hôn với anh hùng, và cuối cùng có một gia đình hạnh phúc. Một ngày sau khi Lục Tri Ngôn nghe em gái kể lại âm mưu, anh biến thành một nam thanh niên có học thức bị nữ chính trả thù. Nam thanh niên có học thức yếu đuối nhưng lại bị nữ chính hãm hại đến mức phải tự mình làm việc trên đồng ruộng chưa bao giờ cầm xẻng.…
Nếu đã lựa chọn im lặng, tại sao em vẫn không tự chủ được mà lại gần anh..Nếu anh phát hiện tình ý này, liệu hai chúng ta có còn bình thản như trước? Hay sẽ như bao người khác, bị lời yêu ấy ngăn cách, gặp lại nhau mà thấy đau lòng.Em không hiểu, cũng không muốn hiểu. "Chúng ta...làm bạn thôi.""Ngần ấy năm tháng, từng này thời gian, anh coi em là gì? Là một đứa con gái ngu ngốc chỉ biết lẽo đẽo theo sau anh hay sao. Con người anh tàn nhẫn với chính mình, còn tàn nhẫn hơn với em. Chúng ta...không còn vướng bận gì nữa."…
Về trọng sinh chi manh thê là quỷ sai:Một câu văn án:Kỳ thật đây là một cái loli trọng sinh sau ý đồ đem tiểu lão công dưỡng thành tân hảo nam nhân, lại lật thuyền trong mương, tới rồi cuối cùng mới phát hiện bị dưỡng người kia kỳ thật là nàng chuyện xưa......PS: Song chỗ, trung khuyển, 1V1, HE, sủng văn.Kết thúc văn: 《 hôn không khỏi mình chi cưng chiều ấm thê 》Nếu thích, đừng quên điểm một chút 【 thêm vào kệ sách 】 cất chứa ác, các ngươi cất chứa cùng bình luận chính là đường đường đi tới động lực a.…
Lệ tận la cân mộng bất thành, Dạ thâm tiền điện án ca thanh. Hồng nhan vị lão ân tiên đoạn, Tà ỷ huân lung toạ đáo minh.Dịch nghĩa: Mộng không thành lệ miên man, Ðêm sâu điện vắng tiếng vàng ngọc rơi. Ân thiên chưa trọn một đời,Ðốt lò hương đợi sáng trời chưa hay.(Hậu Cung từ - Bạch Cư Dị) - Tác giả: Dạ Linh Nguyên Quân. - Thiết kế bìa: Dạ Linh Nguyên Quân. - Đang tiến hành. - Ngôn tình cổ đại, mang yếu tố huyền nhuyễn, hiện thực đan xen ảo mộng. - Ngược như điên, vì tác giả nổi máu viết truyện này sau khi đọc "Phế Hậu Tướng Quân" nên cũng muốn học tập ngược người.…
Cuộc đời của tôi ....tàn tạ..Đến khi chết vẫn không hiểu mình làm ra loại truyện gì mà lại thê thảm đến thế..Trở về nước, không biết tung tích của người thân, không nhà cửa , trong tay còn chỉ còn vài xu...Mất chồng sắp cưới, mất người bạn thân nhất ...Tôi chẳng còn gì...Những thứ cuộc đời này hại tôi, tôi thề, tôi sẽ trả lại hết...Sau này, sống một cuộc sống hạnh phúc...có người yêu mình, lo cho mình, một gia đình như vậy là đủ rồi.. - Hạ Nhiên-…
An Tiểu An là một biên tập viên cho chương trình thế giới động vật. Tình cờ một lần công tác vì quá manh trước sự dễ thương của cặp thiên nga nên thốt lên: Ước gì ta cũng có một người yêu dũng mãnh như thế!Tỉnh dậy thấy thiên nga ca ca trước mặt...Hảo...hảo... mãnh...Sau đó mỗi lần Tiểu An xuyên thành các loài động vật khác nhau tổng hội luôn bị mãnh ca theo dõi.An Tiểu An... ta đây là kiếp sống thần tiên điTóm tắt: Xuyên thành động vật sao, ta cũng muốn yêu đương thật ngọt ngào.…
Câu truyện là bức tranh thanh xuân rực rỡ sáng màu của những con người trẻ tuổi. Nơi đó vui có, buồn có, nồng nhiệt có mà lạnh nhạt cũng có. Thế nhưng dù có thế nào, những năm tháng thanh xuân ấy cũng là những hồi ức đẹp đẽ, quý báu nhất của họ, những nhân vật trong truyện cũng như mỗi con người chúng ta.P.S: Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong mọi người góp ý để thay đổi. Hi vọng nhận được sự ủng hộ của mọi người!…
《 hôn sủng 》 văn / Lạc Nguyệt Thất ThấtVăn án:Hai mươi tuổi lý dao gả cho hai mươi chín tuổi kim bài luật sư cố thành.Nguyên nhân?Cố thành nói rồi, kết hôn tuyệt đối không ly hôn.Đáng yêu bà bà nói: "Nhà chúng ta cố thành cũng không nhỏ , chính ngươi nhìn làm đi, muốn một năm vẫn không có mang thai, ta liền đem các ngươi đóng lại mấy tháng."Lý dao quay đầu lại liếc mắt nhân mô nhân dạng cố thành.Mấy tháng, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới...( đại thúc VS Tiểu Kiều thê "Chiến tranh" ngẫu thường ngày càng, vì lẽ đó khanh phẩm bảo đảm, chống đỡ càng nhiều, chương mới càng nhiều ~)…
Truyện này hay nên ta copy về :))) Các nàng có thể vào trang cá nhân của t để tìm phần 1 nghe Tác giả : Hoa Dung Nguyệt Hạ Trạng thái : Còn tiếp Nguồn : truyencuatui.netMột trương trăm vạn khế ước, nàng trở thành bà mẹ đẻ thay.Hắn là cao cao tại thượng đế quốc thủ tịch chấp hành quan, phất tay phiên vân phúc vũ.Mà nàng lại là thân thế hèn mọn dưỡng nữ, chỉ vì dưỡng phụ sự nghiệp lâm vào nguy cơ, thành hắn đại dựng mẫu thân. Một sớm sinh nở, ca ca khỏe mạnh, đệ đệ ra tới lại không có hô hấp. Nàng thực hiện khế ước, cầm một bút giá trên trời tiền thù lao từ hắn trong mắt biến mất.Sáu năm sau -- hắn vẫn là vạn chúng chú mục cao lãnh tổng tài, mà nàng lại đánh bậy đánh bạ thành hắn giam cầm ở trong lồng tơ vàng chim chóc! Hắn từng bước ép sát: "Nữ nhân, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có thể thoát được ra tay của ta lòng bàn tay!" Lại không nghĩ một tiểu nãi oa nhi chặn ngang một chân, tay nhỏ chỉ vào nam nhân ông cụ non: "Mộ Nhã Triết, ngươi tốt nhất cách xa nàng một chút, đây là bổn bảo bảo nữ nhân!"Nam nhân kinh hãi, chỉ vì này tiểu nãi bao nhi ngũ quan, thế nhưng cùng hắn không có sai biệt tương tự. . .Tác phẩm nhãn: Ngọt văn, tổng tài, phúc hắc, bảo bảo, hào môn…
Công tử bột nhà họ An bị lừa chịu tội thay một người bạn, sau đó phải vào trại cải tạo. Sau khi ra khỏi trải cải tạo, liền bỏ nhà ra đi, cùng đám côn đồ lưu manh gặp gỡ giao lưu, đi phá phách khắp nơi, trở thành thủ lĩnh một băng đảng nhỏ chứa chấp mọi loại người. Ở đó, hắn gặp được người thanh niên tên Hạc Hiên, rồi lỡ sa chân vào một mối tình duyên không nên có.Hậu sự thế nào, mời theo dõi.Họ cùng nhau lên núi ngắm sao, lên thuyền vượt biển, lại cùng về thị trấn xưa, đi qua căn hộ thuê cũ của An Vĩ Kỳ, lại về nơi từng có quán mì lão Điểu của Hạc Hiên. Cùng đứng trước cổng trường cao trung Nam Dạ, hồi tưởng lại những năm tháng ngày xưa.Bước chân họ cùng in dấu qua khắp sông ngòi biển cả đến rừng núi, thảo nguyên, lại qua cả các khu phố phồn vinh, tấp nập, những địa phương nổi tiếng khắp năm châu.Từng bước từng bước chân như đang bước ngược về hướng những năm tháng tuổi trẻ cùng cười đùa, ngắm cảnh, dạo bước hồn nhiên vô lo âu.Dù đi đến đâu, tay An Vĩ Kỳ cũng đều nắm chặt lấy tay Hạc Hiên không hề buông ra. Họ cứ nắm lấy tay nhau bước đi trong năm tháng. Không gian không ngừng thay đổi, thời gian cứ vội vàng trôi, nhưng lòng người vẫn vẹn nguyên y như lúc ban đầu. Tựa như cái nắm tay năm ấy, giống như là vĩnh viễn, lại tựa như cả đời.Thế gian này rộng lớn vô bờ, phong cảnh đẹp đẽ nhất, địa phương tươi sáng nhất, đều là nơi có người kia đi cùng, không phải hay sao?…
Nguồn ảnh: Pinterest.Ngôn tình, cổ đại, HE.Tác giả: MnhNha...."Vệ Khuynh, chàng mau mau đưa cần câu cho ta." Âu Mạch Lương ngồi trên cành cây nói xuống."Của nàng đâu?""Mất rồi.""Vậy nhịn đi, chờ ta câu được một con đã. Ngồi yên đó, nàng mà ngã là không ai đỡ được đâu."Đường Vệ Khuynh cụp mắt xuống tiếp tục chăm chú quan sát mặt hồ. Mặt nước gợn sóng lăn tăn theo làn gió, từng đợt sóng tản ra theo chuyển động của chiếc phao câu gỗ. Dưới làn nước là bóng của vài con cá, nó bơi hai ba lần quanh mồi câu.Đột nhiên phao câu bị dựt mạnh xuống. Nhân lúc đó hắn nhấc mạnh cần câu, nước bắn lên thành một đường cong tuyệt đẹp rồi rơi trở lại mặt hồ. Rơi xuống đâu, mặt nước lại rung rinh đến đấy.Ánh chiều tà chiếu vào nửa bên mặt của Đường Vệ Khuynh... Hắn, đang cười."Con này khá to đấy." Hắn nói rồi gỡ con cá khỏi móc câu."Đừng kiêu ngạo sớm, để ta thử xem." Âu Mạch Lương nhảy bụp xuống, Đường Vệ Khuynh bất đắc dĩ phải đứng lên để cho nàng nhào vào lòng, nàng lại tiếp tục tinh nghịch vùng khỏi hắn để cướp lấy chiếc cần câu."Được được, nàng thử đi." Hắn cười rồi nhường chỗ cho nàng.Trên tảng đá là một cây đàn tranh tuyệt đẹp, được nạm vỏ sò óng ánh, khắc chìm những đóa hoa súng trang nhã, phảng phất còn ngửi thấy mùi gỗ hương dìu dịu lan tỏa. Hắn ngồi xuống, móng tay nhẹ nhàng gảy đàn, dây đàn rung lên, từng hồi từng hồi giai điệu thánh thót, âm sắc trong trẻo vang vọng khắp một vùng. Hàng liễu khẽ đu đưa qua lại, trên lá còn đọng sương trong vắt. Gió thổi êm đềm.…