gacha vn club
yayyyayayata lol…
yayyyayayata lol…
Xin chào, tụi mình là Memory Team - team của những chú gấu <3Tụi mình lập ra confession này với mục đích giúp cho các bạn cũng như team có thể tương tác và giao lưu với nhau một cách vui vẻ.Tuy nhiên, để có được bầu không khí an toàn chúng tớ sẽ không duyệt các biểu mẫu có nội dung sau đây :_ Sỉ nhục, mang tính xúc phạm hay công kích ( trừ một số trường hợp chúng tớ sẽ đăng lên để giải quyết vấn đề). _ Đăng những hình ảnh hay từ ngữ nhạy cảm, thô tục._ Không liên quan tới team ( chúng tớ sẽ xem xét và cố gắng loại bỏ điều này ) Xin cảm mơn! ♥…
xàm nách của chế Ellen …
Đây là lần đầu tiên Đậu viết chuyện nên mong mọi người ủng hộ. Có gì ko hay mong mọi người góp ý. Iu mọi ngừi nắm nuôn. Lưu ý:Ko cop chuyện của Đậu dưới mọi hình thức. Ko chuyển ver nếu như Đậu chưa cho phép. Trong chuyện có một số từ tục tĩu nên ai là thanh niên nghiêm túc thì xin mời out. Ai đọc chuyện mà ko thấy hay thì đừng cmt chửi mình mà out nhanh cho nó lẹ. Đọc xong nhớ vote ko vote thì....................................thôi. Mọi người đọc chuyện zui zẻ nhaaaaaaaaa…
- Title: Espresso, Tôi Yêu Em.- Pairings: KookGa.- Author: Zil.- Rating: R- Disdaimer: Nhân vật không thuộc về người viết.- Summary: • Hương cà phê thơm lừng khiến tôi gợi nhớ tới em... - Warning: Truyện mang tình tiết không quá trong sáng, cân nhắc trước khi đọc.- Note: Là quà chào sân của Zil ạ. Mọi người ủng hộ nhé. _._._ENJOY_._._…
Những lời phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở Đại học Stanford năm 2005 về thân thế, sự nghiệp, tình yêu và sự mất mát của Steve Jobs trở thành một trong những bài diễn văn để đời và đáng nhớ nhất trong lịch sử nhân loại.…
Ổ chửi bới, bốc phốt, giải toả mọi buồn phiền =))…
Chỉ là vài đoản văn về những hồi ức và tuổi trẻ.…
nếu chỉ có thể làm một việc suốt đời , tôi quyết chọn yêu em…
Tác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTình trạng: Hoàn gốc, đang editSố chương: 70 chính văn, 4 ngoại truyệnVì quá thích bộ này nên mình quyết định edit tiếp. Chương 1-28 đã được edit bên wattpad của nhà khác và thấy bạn bên ấy drop lâu quá nên mình quyết định tìm nguồn và dịch tiếp.Link chương 1-28: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.wattpad.com%2Fstory%2F249857701%3Futm_source%3Dios%26utm_medium%3Dlink%26utm_content%3Dstory_info%26wp_page%3Dstory_details%26wp_uname%3DHaVy23%26wp_originator%3DKlOlDmm9tjUEsKbl3PhoRVogMqaOGjmDZabWJdnkzmw5kXtA0VEMb6NVuy3MjE8DTUp18U49SAUBFzTVh6YwH%252BdgwLFUT5CQByPtCSu%252F3l8fMef5IsDq%252BdsruNdRuXbV%26fbclid%3DIwAR2wkiG0dK9VwKSLLwkpJ1iFXgiH2pDUPzHbbrnVHrhM1mhjtnRuAh2E83Q&h=AT1XVoxNvZa1jYnCNjVvxEbie6FdDvJAAO_ImdPXcD68Rwhjo-UuzUc_GcCO65Q3qO84P5fpIJAWfYJ5NINg1zGDLfykw9RqPKqyk6G76Ced0NqiAqjlqUzs8yh8xXiPX2LwjgMình có nhắn bạn bên wattpad nhưng chưa nhận được câu trả lời, nên mình quyết định thầu tiếp bộ nàyTruyện được edit phi lợi nhuận, nghiêm cấm re-up trên mọi mặt trận. Nếu xảy ra re-up mình sẽ để pass nhéCác vấn đề liên quan đến truyện có thể thoải mái bình luận bên dưới, mình hoan nghênh tất cả ý kiến đóng góp của bạn đọc. Mình đi làm rồi nên thời gian có chút bận, đang dịch nên sẽ tranh thủ mỗi ngày 1 chươngCác bạn ủng hộ mình bằng cách thả sao và bình luận nhé <3 Wordpress: https://wordpress.com/view/xiaozhendotcom.wordpress.com…
Những câu chuyện nho nhỏ được viết nên vào những ngày lênh đênh...Nó có thể là đường có thể là muối và cũng có thể là tiêu...…
Tác giả : An ThyThể loại : Ngôn tình, chữa lành, ngược , đô thịKết : HE (Hapless ending) Chúc Các Đọc Giả Đọc Truyện Vv! _______________________________ Mở đầu câu chuyện : "Nếu tôi chết thì chắc chắn tôi sẽ quay về ám anh suốt đời""..."Kết thúc câu chuyện :"Xin anh..Xin anh hãy quên tôi đi,tôi đã chết rồi đừng có luyến tiếc tôi như vậy!""..."…
Một nhà thiết kế tài năng và một anh Idol nổi tiếng??? Phản ứng hoá học sẽ ra sao đây ? - Này mồi ngon đó ! Em dạy tôi cách làm đi . - Uống đi ! Tôi sẽ dạy anh khi có kì nghỉ ! - Này em dạy tôi cái này đi ! - Được rồi ! Tôi sẽ dạy mà ! - Vậy dạy tôi cả cách yêu nhé ! - Xem thái độ của anh đã . - Ơ kìa ! Anh đẹp trai , có tài , ga lăng có đủ 4 tế 6 biết 5 tài em chê cái gì ? - Uống đi nhanh lên lát nói tiếp .Hình ảnh lất từ Pin về :))…
"Này, cậu không thấy sợ tôi vì ngoại hình xấu xí này sao?"_Cậu bé với mái tóc vàng nhạt quay sang, khẽ hỏi người bạn thân của mình."Hả? Sao lại phải sợ! Mỗi người mỗi khác mà, tớ thấy như vậy làm cậu trông đặc biệt hơn đó!"_Nụ cười ngây ngô của nhóc con tóc hồng và cả câu trả lời ấy làm kẻ vừa đặt cậu hỏi ngẩn ngơ....'... Sao mãi vẫn chưa tìm lại được mày, Blowelive?'Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, gã trai này lại nhớ tới người bạn cũ. Gã không hiểu, cớ sao 8 năm trước em lại rời đi, để lại gã cô đơn một mình? Gã nhớ em, nhớ lắm. Dù rằng gã đã có nhiều bạn bè hơn nhưng gã chưa thấy đủ. Gã chỉ cần mỗi mình em, chỉ muốn em ở bên gã. Chỉ bấy nhiêu là đủ... Chỉ cần em, mỗi mình em......"Này, nay khai giảng đấy, mày không tính thức dậy á!!?"_Charles Contini đứng trước giường của gã trai tóc dài, càm ràm gọi gã dậy."Không...không thức, mấy tên học sinh mới không có gì thú vị... Nghe mấy ông giáo viên nói này làm kia, mệt chết..."_Giọng gã uể oải, cuộn mình trong chiếc chăn dày."Không hẳn là không thú vị, có một thằng nhóc tao thấy cái họ của nó quen. Hình như mày từng nhắc đến rồi đó Levis."_Hắn xoa xoa cằm, mường tượng nhớ lại danh sách sinh viên năm nhất mới đọc hôm qua."Ai chứ... Tao từng nhắc đến sao...?"_Gã lại chợt nhớ tới người kia rồi."À, đúng rồi, là Domina Blowelive! Quen không hay là tao nhớ nhầm?"Gã đang cuộn mình trên giường lập tức bật dậy hỏi lại, khi được xác nhận là chính xác liền 'tốc biến' đi vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi chạy nhanh ra khỏi phòng....…
"Có lẽ chúng ta không thuộc về nhau phải không?" - Linh cố gắng kìm nén cảm xúc khi trả lời tin nhắn của Hoàng - người bạn thân của nó - người mà nó yêu thương nhất trên đời - người khiến nó cảm thấy được yêu trên thế giới này - người duy nhất hàn gắn lại được trái tim vỡ vụn của nó.…
Author: 2NyismOriginal link: https://www.asianfanfics.com/story/view/1083814/wisdom-tooth-fluff-wenreneTranslator: AceDescriptionIrene trở nên rất đáng yêu khi cô ấy chịu ảnh hưởng của dược phẩm và Wendy càng yêu cô ấy nhiều hơn…