[Mistletoe] 14:00 - Too Sweet.
Thuộc project Under The Mistletoe.…
Thuộc project Under The Mistletoe.…
Có thể xem như đây là tiếp của Last Time…
Hường nè~Ngập mặt lun~~…
Mở đầuĐêm khuya, trời sâu thẳm, những ngôi sao lấp lánh trong đêm.Trên một bãi đất hoang, người nằm la liệt. Máu từ thân thể họ lan tràn dần trên mặt đất...Rút một lưỡi đao còn cắm sâu trên lưng người đàn ông, kẻ khoác trên mình chiếc áo choàng màu tím nhạt không kịp tránh những tia máu bắn ra dày đặc. Máu tanh nồng, theo gió thoảng khắp không gian.Nhưng đám người đang đứng không ai tác động bởi mùi máu cả. Bởi họ có lạ gì cái mùi vị đã trở thành quen thuộc trong suốt những ngày qua.Vẫn cười...Vẫn nói...Một tên còn mạnh tay giật một sợi dây đeo trên cổ người thiếu phụ nằm sóng xoài trên đất. Là một sợi dây bỉnh thường, quan trọng là viên ngọc được xâu vào.-Đại vương..Đây là hồng bảo ngọc. Loại ngọc này quý báu lắm, còn nghe nói được dùng làm cống phẩm cho hoàng gia.-Vậy à?Người đàn ông mân mê viên ngọc chuyển dần từ màu hồng sang đỏ rực dưới ánh trăng vằng vặc...Tưởng tượng đến chiếc cổ trắng ngần của nàng đeo lên viên ngọc, có lẽ sẽ đẹp, đẹp vô cùng!Bàn chân hắn bỗng dưng bị ai giữ lấy. Là một bàn tay dính đầy bùn đất.Một đôi mắt trắng dã ngẩng lên nhìn hắn...Miệng người đàn ông đầy máu, tiếng nói yếu ớt, chỉ còn lại những âm thanh như tiếng thầm thì:-Ngươi.......ngươi sẽ bị quả báo. Ng..ư..ơi...-Hừm...Tay đao hạ xuống...Bàn tay giãy lên vài cái trước khi bất động. Một lưỡi đao khác cũng vừa hạ xuống.Máu lại bắn tung tóe khắp nơi.Hắn cởi chiếc áo choàng màu tím nhạt, khoác lên người lớp áo trắng tinh khôi...Gương mặt mất đi vẻ lạnh lùng, trở nên nhu hòa kh…
" 𝘰𝘯 𝘵𝘩𝘦 𝘩𝘪𝘭𝘭𝘴 𝘵𝘩𝘦𝘳𝘦 𝘴𝘵𝘢𝘯𝘥𝘴 𝘢 𝘮𝘢𝘯 𝘩𝘰𝘭𝘥𝘪𝘯𝘨 𝘪𝘯 𝘵𝘪𝘨𝘩𝘵𝘭𝘺 𝘢 𝘣𝘰𝘶𝘲𝘶𝘦𝘵 𝘰𝘧 𝘵𝘶𝘭𝘪𝘱𝘴 "__(w): lowercase, văn non, ooc, char x occharacter: fyodor dostoevskyoc: kim van leeuwen__"tới với thế gian rồi lại về với đất mẹ, đó là vô vàn sự vật trên thế gian này, từ nỗi đau đến tình thương, từ sự sống đến cái chết, tất cả đều vướng vào một vòng luân hồi không hồi kết, chỉ có nhân loại ngu muội không chấp nhận sự thật mà mù quáng tìm cách ngăn chặn nó, nhớ lấy.""vâng, em hiểu rồi."lời nói tựa cánh bướm bay, phấp pha phấp phới chẳng buồn dừng chân, bay đi bay mãi để rồi chẳng còn đọng lại trong ta điều gì.nỗi sợ đánh thắng tất cả.núi trắng hùng vĩ, biển xanh mênh mông, một lòng dâng hiến tình yêu tới đất mẹ..nhưng rồi cô gái nhỏ sẽ dần chấp nhận cội nguộn.__ảnh bìa được vẽ bởi Phương Trần (dearly suki), không reup với bất kỳ hình thức !!…
Món quà lúc nửa đêm của project Mistletoe…