Cuoi non-stop
…
Nguyễn Mai Linh xin chèoo…
Những dòng thao thao bất tuyệt là những dòng suy tư và đúc kết từ góc nhìn của một người trẻ xoay quanh chủ đề cuộc sống. Người trẻ được phép sai, được phép ngã vì đó là đặc quyền của họ. Vì thà rằng có một thanh xuân đầy sứt sẹo và đau thương nhưng lấp đầy giá trị ngọt ngào hơn là một khoảng trời tuổi trẻ được gói ghém cẩn thận trong mớ giấy hoa, đẹp đẽ nhưng vô nghĩa. Thế nhưng, điều quan trọng là tuổi trẻ đừng để mình trượt dài trên những con đường vấp ngã lồi lõm ấy. Họ cần phải đứng lên bước tiếp để sống, để hạnh phúc và để thấy mình có giá trị.30 chương như 30 bước khởi đầu cho một cái nhìn mới để giúp người trẻ định hướng đến một con người trưởng thành và đầy khí chất.…
Truyện này viết ra dựa vào trí tưởng tượng của tớ :vTất cả đều là Oneshot nhé Nó có thể rất sến súa hoặc có nhiều tình tiết phi lí:< có sai sót thì nói tớ nhé, để tớ khắc phụcThank youu ❤…
Đây là truyện DORAEMON ngoại truyện do mĩnh nghĩ ra nên có vài chi tiết khác truyện thật!! Truyện này là nhằm mang tính giáo dục cao và hài hước các bạn nhé!! Các bạn đọc truyện vui vẻ!!…
Mẹ anh là cô gái Huế công dung ngôn hạnh có đủ. Bà là một nhà giáo có tâm, yêu nghề yêu trẻ, sống chan hòa với mọi người.Ba anh là chàng trai gốc Bắc phóng khoáng. Ông là một nhà kiến trúc sư.Đăng - Anh là chàng lai giữa Bắc và Trung. Một chàng agency kiệm lời, thích lông bông trên những cung đường.Nhi - em gái Đăng cũng là cô gái lai giữa hai miền. Cô được hưởng gen cao ráo của ba, nhưng nét duyên dáng nhu mì của má.@Ba mẹ cô đều gốc Bắc di cư vào miền Tây. Cô sinh ra ở miền tây nhưng lại lớn lên ở Sài Gòn. Cô có nét phóng khoáng bình dị của người miền Tây, nhưng lại cũng pha chút tính hào sảng hiện đại của Sài Gòn.Chi - tốt nghiệp ngành biên phiên dịch, làm qua rất nhiều nghề: dịch sách, freelance, trợ giảng, giáo viên, nhân viên văn phòng,... thích lái xe máy rong ruổi trên khắp các nẻo đường.…
Tên truyện: Bạch đàn xanh/Lam anTác giả: Thập Thất Song MụcChỉnh sửa & Biên tập: BBLBNhân vật chính: Diêu Nhuận An x Yến ĐườngTính cách: Phong lưu đa nghi Hoàng đế Alpha Công x kém nhạy bén nóng tính Tướng quân Omega ThụThể loại truyện: đam mỹ, truyện gốc tác giả tự viết, độ dài vừa phải (thật ra là khá ngắn), cung đình, ABO, gương vỡ lại lành, sinh con.Giới thiệu:"Ba trăm ngày không gặp, tựa tuyết phủ triệu năm".Cái tên quỷ quyệt đó thế mà lại rung động toàn bộ trái tim.Một kẻ thì nhạy cảm đa nghi, một kẻ thì miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.Hai kẻ ngốc nói chuyện yêu đương.Bản quyền thuộc về tác giả, người biên tập không có quyền hạn gì với tác phẩm này. Dù có muốn cấm cũng cấm không được, nên nếu có lòng ăn cắp thì hãy có tâm ghi nguồn: "wattpad: mynameisbumbalabum", cảm ơn rất nhiều.Sau cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Trời nắng, len qua tán cây , rọi thẳng vào biển số lớp 12D...Biển số lớp - 12D..bảng tên lớp đã bị nhìu đứa kết thêm chữ "Ê" vào sau chữ"D" --> 12DÊLâm vác cái cặp nặng trịch vào , nó quăng cặp lên ghế rồi úp mặt xuống bàn mà ngáy như sấm...[Lâm - siu sao bóng rổ của khối !]...UI!...Lâm quát lên khi ai đó cú một cái thật mạnh vào đầu nó -" Thèng nèo mà láo zậy ! hok thấy tao đang "angiấc" hở? "- Tao nè ! đc hok? - Thằng Hải đứng chễnh chệ trước mặt Lâm...Lâm cười xoà...*gãi đầu*...-" à há ! "dê trưởng" zô sớm thế !Cách gọi của Lâm khiến Hải cũng cười..đẩy gọng kính..[ Hải - lớp trưởng của lớp 12Dê(12D)...đc lũ "dân đen" trong lớp đặt biệt danh là Dê trưởng !]Hai thằng đang 8 chuyện vụ bóng hômtrước thì một bàn tay xoè ra trước mặt Lâm...Giọng Hà vang lên -" Lâm ! đóng tiền quĩ ! nhanh! lần này hok nợ nần ghi sổ gì nữa nhá !"Lâm gãi đầu -" Kìa dê quĩ !Làm khó Lâm quá ! đã nói để năm sau đóng luôn một lần mà !"Hà đẩy gọng kính , nhăn mặt.....[ Hà - Thủ quĩ của lớp "Dê"..đc gọi tắt là Dê…
"Nếu sống vô vị như vậy, chi bằng sống vì tôi đi?"Câu nói đó của em soi sáng đời tôiLà con nuôi đầy hèn mọn của gia tộc, 8 năm từ khi sinh ra chỉ sống 1 cuộc đời vô vị mà đầy đau đớn, chỉ vì câu nói của em, cuộc đời tôi như bừng sáng......Vì em, tay tôi sẵn sàng dính máu...Vì em, tôi từ từ chìm trong vũng bùn bẩn tưởi nồng nặc mùi m.á.u tanh này...Vì em, tôi sẵn sàng để bản thân bị vũng bùn đó nhấn chìm bản thân mà không chút chống cự...Vì nếu chống cự, lũ "bùn" bẩn thỉu đó sẽ vấy bẩn em Hibari Kyouya, em hãy sống thật tốt, còn những công việc bẩn thỉu kia, cứ để chị!Chuyện kể về Hibari Kyouka được tổ Brocon độ, sẵn sàng bán mạng vì em trai mà dấn thân vào giới Mafia, rồi từ đó phát hiện mình sẽ chết sau 7 năm nữa......Liệu em có vì tôi mà sống tiếp chứ, Hibari Kyouya?"Đánh không lại thì mình gọi người âm!"------Main: Hibari Kyouka…
Câu chuyện nhàm chán nhất của thời học sinh: yêu đương. Có một cô bé tên là Hải Yến dễ thương, năng động( nhật vật chính đấy bà con) , Vương Trạch Thiên, Trần Dương,...Tất nhiên câu chuyện sẽ quay quanh nhân vật chính, về chuyện học đường, gđ, bạn bè. Mọi khía cạnh sẽ được khai thác một cách độc đáo qua bàn tay Lập Dị của tác giả.Tò mò chưa nào? Click vào xem thôi!!!Name : Gió ơi, cảm ơn mày!!!Author: Karryji - Bếp.Facebook : Hảii Yếnn.Note: Xin đừng mang con tôi đi đâu khi chưa được phép!!! Cấm sao chép dưới mọi hình thức!!!( cuối mỗi chap sẽ là tổng hợp soái ca của Au✌️)…
Neo Citizen…
Mối tình đầy khó khăn và ngang trái của hoa hậu Pháp 2020 Clémence Botino và hoa hậu Pháp 2021 Amandine Petit trong mùa COVID Lưu ý trước khi đọc:- Đừng re-up bộ truyện nếu như không có sự cho phép của mình, đặc biệt là nếu như các bạn re-up nó ở ngoài nền tảng Wattpad. - Fanfic của mình được bám sát theo các sự kiện có thật ngoài đời nhưng diễn biến của các nhân vật là hư cấu( chỉ có một số diễn biến nhân vật được bám sát theo sự kiện có thật ). Bắt đầu từ chương 5 trở đi là chương sẽ không bám sát bất cứ sự kiện nào ngoài đời - Mục đích mình làm bộ fanfic này là để cho vui cũng như là để mở rộng CLB Nơi con tàu chiến MF20 thả neo mà mình làm thuyền trưởng( tập trung chủ yếu là các fan của Miss France )…
Anh Thượng Quan Nam Hàn một tổng tài phúc hắc ,lãnh huyết ,vô tình ..Từ nhỏ anh phải chịu nhiều ngược đãi đó là mẹ anh bị bố anh bỏ rơi và bà bệnh qua đời...Anh rất ghét ôngg ..anh cho rằng "trên thế gian này không aii có thể sán đc vs mẹ anh và xứng đáng nhận được tình yêu của anh " rất bá đạo nên 25t mà anh vẫn chưa có lấy cô bạn gái nèo cả..Anh là ông trùm của cả hắc bạch đạo đại boss tập đoàn Thượng Quan và là một nhân vật aii nge đến cũn khiếp sợ của ban Thượng Quan Long _Thế giới ngầm chuyên sản xuất vũ khíCô Nhã Đình Anh một cô gái vô cùng xinh đẹp vs làn da trắng ngần ,mũi cao ,mắt hai mí long lanh ,hàn mii dài rậm với mái tóc màu đỏ rượu ...thân phận cô rất bí ẩn ..cô sống tại khách sạn "THE NIGHT" thuộc loại xa xỉ khét tiếng trong thành phố A và ở phòng VIP ..cô xin việc tại phòng kế hoạch của tập đoàn Thượng Quan..tại sao một cô gái ở một khách sạn chỉ có những người thượng lưu mới đến mà lại xin làm một nhân viên bé nhỏ ??Điều gì sẽ xảy ra khi cô gặp anh tại khách sạn cô ở cạnh phòng anh ngày hôm sau anh gặp cô lại là nhân viên của công ty mình?? rốt cuộc thân phận cô là gì?? Các bạn theo dõi truyện mình nhé😊…
nói về một cậu học sinh cao trung...…
HihihihihihihihihihihihihihihihiNghe tiêu đề thôi là hiểu dồi đúng hongggggg?Vào đọc đi nào nào nào nào <3Hỡi các sá nì từ khắp mọi nẻo đường la la ~Nói chung là truyện cũng không hoàn thiện lắm...Có gì góp ý cho toi nha~<3_________________________________________________Bản quyền nhân vật thuộc về DMM GAMES/NitroplusẢnh bìa được lấy từ : https://jingningblog.wordpress.com/2017/11/30/fanart-tsurumaru-kuninaga-in-the-shape-of-themed-wechat-sticker/…
Sau khi mất đi cả song thân, họ hàng lũ lượt đến khuyên giải một Minh Chiêu An 7 tuổi đầy béo bở với khối tài sản khổng lồ chưa đủ tuổi kế thừa rằng:"Đời người, ai sống mà không có khổ đau, nhìn xuống những kẻ khổ hơn mình, bản thân tự thấy mình hạnh phúc mới có thể tiếp tục mà sống."Minh Chiêu An đến tận tuổi 25 mới kịp nhớ ra nên làm gì, thing lặng hồi lâu mới dựng thẳng ngón giữa lên giữa một hội bàn tròn các lão trưởng bối 70 tuổi hơn vẫn chưa chịu chui xuống lỗ:"Đào nhanh cái huyệt để chôn đi cái đám giả nhân giả nghĩa rác để trong miệng, trời nổi mây đen thôi là sấm nó đấm thẳng vào đầu đấy.""Một đời quá dài, Nhân gian rực rỡ ta chưa nghiệmLàm sao có thể tựa thoáng quaMột thân tiêu sái nhập hồng trầnHọa là Thiên gia ghé ngang qua."Cảnh báo một chút tránh phải dẫm mìn: Truyện này nam chính xuất hiện trễ, ngay cả tác giả cũng không biết nên gọi anh ấy là nam chính hay không. Ở đây không có ngôn tình tổng tài, chỉ có một bài thán ca kể khổ giữa những con người đang mãi vùng vẫy ở nơi hồng trần.…
Hạ của năm tôi 20, đang đi trên con đường quen thuộc mà tôi đã từng đi hàng nghìn lần, nhưng... sao lại lạ lùng mà lạnh lẽo đến vậy. Vẫn tiếng ve kêu quen thuộc, với những vạt nắng ấm áp, với những nẻo đường thân thương.Đang tắm mình trong kí ức xưa cũ bỗng tôi thấy bóng dáng quen thuộc mà mình gặp mỗi đêm đang đứng trước mặt."Lại giấc mơ gì nữa đây? Lần này lại đi với một cô gái khác? Quả thực cậu vẫn hạnh phúc khi không có tớ"Đột nhiên những nỗi đau đã nhịn cứ thế mà lăn dài trên má không tự chủ.Cậu ấy đã chạy đến ôm tôi vào lòng và dỗ dành "tớ đây! Cậu sao vậy?không gặp mấy năm mà lại như xác không hồn"Cảm nhận chân thật đến mức tôi phải cảm thán "mơ cũng chân thực đến vậy!""Cmn! Mơ là mơ thế nào? Tớ bằng da bằng thịt mà cậu cũng không nhận ra? Học đến ngu người rồi à?" Bốn mắt ngơ ngác nhìn nhau.Được đà tôi khóc càng to hơn "m* nó! Cậu bảo cậu đi du học 4 năm mà bây giờ mới về? Đã vậy còn 2 năm kia cậu làm gì . Ruốt cuộc cậu làm gì trong 6 năm đó vậy? Còn không liên lạc với tớ.""Bây giờ tớ ở đây rồi còn gì? Cậu lo cái gì?"Cô gái đi cùng người con trai vừa nãy bây giờ đang ngơ ngác xem kịch (wtf còn tôi?)…