Mình gặp lại nhau khi hoa nở nhé? #bbangnyu
cuối cùng, lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ được đời người, tình yêu không giữ được người mình yêu.…
cuối cùng, lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ được đời người, tình yêu không giữ được người mình yêu.…
#chúcmừngsinhnhậtchúhoàng…
*lưu ý: mọi tình tiết trong truyện chỉ là hư cấu.*các nhân vật không thuộc về mình nhưng nội dung là của mình. vui lòng không reup dưới mọi hình thức. pairing: myungnyangzthể loại: hiện đại, đời thường, sinh viên khiếm thị x chó dẫn đường, HE. _"Cảm ơn nhóc nhé! Nếu như không có em thì mình cũng không biết phải làm sao nữa" - Sungho một tay xoa cái đầu bông mềm mại của Jaehyun, tay còn lại lau đi giọt nước mắt đang chực trào nơi khoé mắt. Jaehyun vẫy đuôi, dụi đầu vào lòng Sungho khẽ sủa một tiếng, đôi mắt lấp lánh như muốn nói rằng: "Mình sẽ luôn ở đây. Dù là dưới ánh mặt trời hay trong màn đêm, mình sẽ luôn đi cùng cậu"…
Kang Daniel là một gã thợ xăm có tay nghề ở phố đèn đỏ Cheongnyangni 588.Ong SeongWoo là người khiến gã thợ xăm mê như điếu đổ.…
「 Huyễn đưa tay đỡ trán bất lực, đằng hắng một tiếng, từ tốn lặp lại y xì như vừa rồi."Thế Huyễn đi ăn chè với tui đi! Đi ăn chè rồi tui không làm phiền Huyễn nữa!"Chè là thức quà bình dân. Nhưng Huyễn chưa từng được nếm thử bao giờ cả."Chè?""Ừ. Chè. Đi hem?""...Đi." 」vietnam-setting, fluff, cheesy, happy ending.…
"Tình đầu cũng là tình cuối"…
Cp: Myungnyangz (Jaehyun x Sungho)Nd: Sungho có một bạn người yêu thích khoe body của em cho fans. //Có vài từ chửi tục,hành động không được hay.Và lưu ý đây là fanfic dựa trên trí tưởng tượng của au,không có ý bôi nhọ,cá nhân hoặc một tổ chức nào đó!MỌI THỨ TRONG ĐÂY HẦU NHƯ ĐỀU DỰA THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG!!!//…
Bên dưới ánh trăng mờ ảo, Taehyun phát hiện ra một bí mật mà Yeonjun đã cố giấu kín suốt mùa hè, một bí mật có thể thay đổi tất cả những gì cậu từng tin tưởng.…
mình thương cậu lắm sungho à.social media; myungnyangzDROP.…
「 "Minhyun thấy tớ thế nào?""Thế nào là thế nào?""Thì... đủ để khiến cậu chờ đến năm ba mươi tuổi không?"Minhyun im lặng. Seongwoo cũng im lặng. Nghe đâu đây tiếng ve kêu hè. Trộn lẫn cùng tiếng những con tim đang đập loạn nhịp."Đủ." Minhyun cười mỉm, cầm quyển sách trong tay lên tiếp tục đọc. 」au, flangst, cheesy, friends to lovers, happy ending. +cameo Hyunbin…
「 seongwoo cười buồn, "em không thích tôi đến thế cơ à?"khi minhyun còn đang mủi lòng và chuẩn bị mở miệng ra an ủi chàng trưởng phòng ngốc nghếch của mình thì cậu nhận ra rằng, cậu thực sự không nên mủi lòng với người này. ong seongwoo không ngốc nghếch, không hề."sao em có thể không thích một người đàn ông xuất sắc giỏi giang như tôi được chứ!" 」fantasy, fluff, love-hate relationship, happy ending.…
Những chiếc Oneshot tôi viết để vã HijiOki và những bạn giống tôi<3…
「 từng chi tiết của ngày hôm ấy, minhyun chưa bao giờ nỡ quên đi, kể cả là một mẩu nhỏ xíu. minhyun nghĩ ấy cũng là cái duyên, duyên trời định giữa minhyun và seongwu, duyên trời định giữa minhyun và nơi xa xôi ấy. phải có duyên trời thì số phận của hai con người hoàn toàn xa lạ mới có thể bất ngờ lướt ngang qua nhau và bện chặt vào nhau được chứ. 」vietnam-setting, friends to lovers, fluff, slight angst, open ending.…
Đây là phần 2 của "Cột sống nghề y"*Bác sĩ là những người rất giỏi nói dối."Không sao, bệnh của bác chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ rồi sẽ khỏe lại thôi"Ấy là câu nói mà Taehyun lặp đi lặp lại đến quen miệng với các bệnh nhân "gần đất xa trời". Hắn vẫn luôn nghĩ sẽ tốt hơn nếu hắn nói dối họ, lời nói dối đôi khi không phải là xấu nhỉ.Nhưng lần này có thật sự là điều tốt hay không?…
Lương nghĩa là lành, duyên tức là duyên số, định mệnh. Lương duyên là hai người hạnh phúc khi được ở bên nhau.Nhưng...xã hội cũ sao hà khắc quá...? Hai người lúc ấy chẳng thể có được hạnh phúc. Liệu trong xã hội mới, hai người có tìm lại được hạnh phúc vốn dĩ là của mình ?…
- Cậu không sợ chết à?- Có chứ, nhưng tôi sợ phải nhìn thấy bệnh nhân ra đi hơn.…
mình dựa theo cảm xúc của mình và từ mv say something ( a to boyz ) của younghoon để viết ra câu chuyện này" tận cùng ở cuối cơn đau, anh vẫn yêu em như lần đầu. "…
"Em sinh vào chiều thu tháng 9, nên em tận hưởng những cơn nắng chiều suốt cả nửa quãng đời mình.Còn anh, sinh ra vào những ngày đầu của tháng cuối cùng, nên phải tự mình gồng gánh từng đợt gió tuyết.Rốt cuộc, phải làm thế nào ? Để em có thể ôm lấy anh, qua từng đợt nắng nơi chiều tà.Rốt cuộc, phải chờ bao lâu ? Để anh có thể đi tìm em giữa nơi tâm điểm của đợt bão tuyết."Textfic.…
Giữa những con phố rực rỡ ánh đèn, hai tâm hồn chạm nhau, đấu tranh để tin rằng họ đáng được yêu thương.…