jeonglee | Xác suất là bao nhiêu?
• "Vết thương của 147 ngày, 3652 đêm là quá đủ để chữa rồi."• OOC• Tóm gọn: Sống tốt thật ra cũng chẳng tốt là mấy. Có phải không, là vô vọng ngóng trông người qua ngày dài đêm thâu?• In the universe of
• "Vết thương của 147 ngày, 3652 đêm là quá đủ để chữa rồi."• OOC• Tóm gọn: Sống tốt thật ra cũng chẳng tốt là mấy. Có phải không, là vô vọng ngóng trông người qua ngày dài đêm thâu?• In the universe of
chia tay xong phải kiếm thằng nào hơn anh mới được yêu, biết chưa?…
"Sau này tớ sẽ phân hoá thành omega rồi cậu đánh dấu tớ nhé?"…
" Không phải là Jeong Jihun mà là Lee Sanghyeok! "…
Jeonglee VerTác phẩm: Yêu Anh Hơn Một Vạn Lời HứaRating: K⚠ Tuyến nhân vật và tình huống trong truyện chỉ là tưởng tượng, không liên quan đến đời thật. Không áp dụng lên ngoài đời thật dưới mọi hình thức. ----------Couple gốc: VKookCouple ver: JeongLeeTác giả: Rian__➢ Đây là truyện chuyển ver, truyện gốc thuộc về quyền sở hữu của Tác giả: Rian__➣ Chuyển ver đã xin phép và có sự đồng ý của tác giả. https://www.wattpad.com/story/124571891-ho%C3%A0n-vkook-y%C3%AAu-anh-h%C6%A1n- m%E1%BB%99t-v%E1%BA%A1n-l%E1%BB%9Di-h%E1%BB%A9a…
jeong "chovy" jihoon x lee "faker" sanghyeoksech…
Rời đi thì em không nỡ, ở lại thì anh không thương----Thì đúng là vậy, Lee Sang-hyeok chính là Bạch Nguyệt Quang của Jeong Ji-hoon. Là tình đơn phương, yêu sâu đậm nhưng không thể ở bên. Giống như ánh trăng sáng, gần ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới.…
FANFICTION"Viên Kẹo Ngọt Và Bản Tình Ca Của Đôi Ta""Đây là Kẹo Đường, mật ngọt thì chết ruồi, kẹo đường thì dành cho đứa trẻ ngoan và anh là đứa trẻ duy nhất được em cho kẹo, cũng là đứa trẻ duy nhất trong lòng em.""Đúng là ngon như kẹo, ngọt như đường. Anh sẽ làm đứa trẻ ngoan và chỉ ngoan với mình em thôi."'Không gió to, không sóng lớn sẽ chẳng còn là biển. Không khổ đau, không cay đắng thì chẳng phải là yêu. Nhưng sẽ có lúc sóng yên, biển lặng, gió nhẹ nhàng êm dịu, đó cũng chính là lúc tình yêu không còn khổ đau, cay đắng, chỉ còn lại hương thơm của của kẹo, vị ngọt của đường đó chính là hương của hạnh phúc, vị của tình yêu.'°2*/11/2023.…
"thích tôi sao không thừa nhận""không có thích mà..."…
Lee Sanghyeok bỗng dưng nhận ra mình có thể nghe được suy nghĩ của Jeong Jihoon, học thần mặt lạnh như vậy mà lại điên cuồng nói thích cậu trong đầu ?!…
Trung bình bảy tiếng trên công ty Lee Sanghyeok phải nghe mười câu "Ơ em ơi", chín câu "Chị thấy nó chưa wow lắm" và tám câu "Anh chọn bản đầu tiên nhé". Vậy nên nếu có một sinh vật nào đó lòi ra và õng ẹo mè nheo rằng "Eo ơi anh chả yêu em", Lee Sanghyeok nghĩ rằng bản thân sẽ nổ tung ngay lập tức. "Anh Sanghyeok ơi!" Mẹ nó!…
'bao nhiêu người hiểu được vì họ chẳng yêu như chúng ta'tác giả: cá đuốinước aka cẹo…
"Jeong Jihoon bị trầm cảm"…
choker/ jeonglee…
⊹ vernalagnia - valentine's day with choker ⊹xin anh hãy cười lên.xin anh đừng để giọt lệ trên mi. hãy chờ em.em sẽ về sớm thôi.…
Jihoon là phần cao trào, sôi nổi của bản nhạc, Sanghyeok là phần nhạc đệm nhẹ nhàng và sâu lắng của ca khúc.…
nghe đồn nhân viên thiết kế lee sanghyeok rất rất không ưa trưởng phòng marketing bên cạnh.…
|ngày nắng|Jeong Jihoon là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố. Lee Sanghyeok là một hoạ sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. Đây là câu chuyện 10 năm của hai người.--Đây là bản chuyển ver, truyện gốc thuộc về tác giả @downpour0721Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.…
OOC - textfic - Chiếm quyền kiểm soátBy Mike…
Bản gốc của Dáng Hình Thanh Âm thuộc quyền sở hữu từ tác giả @downpour0721 - cùng một chuỗi những câu chuyện khác vô cùng, vô cùng, vô cùng đáng đọc. Chuyển ver đã được sự đồng ý từ tác giả, vì tuổi và hoàn cảnh của nhân vật không giống nhau hoàn toàn nên đôi khi mình sẽ điều chỉnh một chút chi tiết để mạch truyện hợp lý nhất với nhân vật chính và sẽ tận lực mang Jeonglee hoà hợp với Dáng Hình Thanh Âm - chi tiết mọi người có thể đọc tại 'Một lần nói hết: Chuyện chuyển ver' tại nhà chính của chị M tác giả của bộ truyện nhéMình là supporter của T1-2023 nói riêng và LCK nói chung, mọi người nếu có góp ý gì cứ thẳng thắn với mình nhé. -------"Sau này anh không đóng cửa nữa."Jihoon vỗ nhẹ lên cánh tay Sanghyeok. "Sau này" sao, cậu hi vọng sau này là có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jihoon mặc, Sanghyeok nói thầm:"Sau này anh là nhà của em""Anh nói cái gì, em nghe không rõ"Đêm không một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Sanghyeok còn nghe thấy được, vậy mà Jihoon lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Anh bấm móng tay vào sâu trong vai Jihoon, cậu hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Hyeok vừa nói gì với em? Sau này cái gì?""Sau này anh ăn mì gói với em, được chưa?"…