Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kim Jennie không thể vượt qua được cú sốc khi mất đi người yêu của mình - Lalisa, nàng thậm chí từng tự tử, chỉ biết nhốt mình trong phòng và phản ứng dữ dội với những người xung quanh. Kim Jisoo - một bác sĩ tâm lý được ba Kim thuê về chữa trị cho nàng. Từ một người cáu gắt, sợ hãi con người, nàng dần dần thay đổi, mở lòng với chỉ riêng mình Jisoo. Những quan tâm nhỏ nhặt của vị bác sĩ đã làm tâm nàng rung động lần nữa. Những tưởng cả hai sẽ bắt đầu một chuyện tình đẹp, nhưng không, tình cũ Lisa trở về làm Jennie cảm thấy day dứt. Jennie sẽ lựa chọn người ân cần khiến tim mình rung động lần nữa, hay lựa chọn tình cũ đã từng khiến nàng yêu đến muốn "chết" đi cùng cô.Tò mò thì hãy ủng hộ mình nhé!…
Jennie yêu lầm người, anh ta chẳng những cắm sừng nàng, còn đẩy nàng ngã lầu. Nàng được trùng sinh liền chạy đến bám lấy mẹ của anh ta. - Hiệu trưởng, Bin ức hϊếp em....- Ngoan, dì về sẽ dạy dỗ nó lại. - Jisoo bỏ kính xuống, nhìn đứa học trò cấp 3 của mình. - Huhu, cậu ta còn sàm sỡ em, dì xem, dì xem. - Jennie nói xong trực tiếp tuột váy xuống, cởi luôn qυầи ɭóŧ, chỉ chỉ vào mông, vào âʍ ɦộ hồng hào của mình. - Dì xem có mất mác miếng nào không, oaaaaaa.....…
Couple: Kim Jisoo & Kim JennieCover từ truyện: ĐỘNG PHÒNG HOA CHÚC TRỄ MƯỜI NĂMGiới thiệu nội dung: Xuất thân trong gia đình nhà tướng, Kim Jisoo luôn một lòng hướng về xa trường bảo vệ đất nước.Hết lần này đến lần khác, tổ mẫu (bà nội) lại khăng khăng cố chấp ép Jisoo phải cưới một tiểu tân nương khi còn trẻ.Hơn nữa còn là kiểu đại gia khuê nữ mà Jisoo luôn dị ứng.Cho nên đó là lí do trong ngày lễ gặp mặt Jisoo đưa lễ vật tặng nàng là một con cóc để thị uy thì có sao?Không thể sao, nhìn xem một cô nương quen được nuông chiều thì vẫn chỉ là cô nương quen được nuông chiều cho nên nhìn thấy vậy liền ngất đi.Hại Jisoo trong đêm hoa chúc phải trốn về biên quan, sợ chạy chậm bị tổ mẫu treo ngược lên đánh đòn.Chẳng qua là chạy trốn mười năm, cuối cùng có người mong mỏi nhớ Jisoo liền sai người cấp tốc gửi thư giục Jisoo về thăm người thân.Thẳng thắn mà nói, nếu không phải nhớ thương tổ mẫu tuổi đã cao, Jisoo thà bị chửi là kẻ bạc tình cũng nhất quyết không thèm về.Vậy mà cho đến lúc chân chính gặp gỡ, Jisoo mới phát hiện mình đã xem thường tiểu tức phụ (cô dâu nhỏ) của Jisoo.Bởi vì nàng chẳng những có nhiều thủ đoạn thông minh cao siêu, giỏi giang uyên bác khiến tất cả mọi người hầu trong phủ đều kính trọng sợ nàng một phép.Gặp phải cường hào ác bá, nàng càng dũng cảm chẳng những không sợ đối phương mà còn mắng chửi chúng không chút lưu tình.Thậm chí khi Jisoo muốn đối đầu với cẩu quan thì chính nàng lại là người hiến kế giải ưu cho Jisoo.Không ngờ khi Jisoo dần dần công nhận nàng l…
Tên gốc: 《宫倾》 - Cung KhuynhThể loại: Bách hợp [Girl Love], cung đình, ngược luyến tàn tâm, HE.Tác giả: Minh DãNguồn: phiyennhien.wordpress.comKim Trân Ni, Kim Hậu đoan trang hòa nhã, thiên hạ đệ nhất tài nữ, bề ngoài ôn hòa dịu dàng, đối xử với người luôn khéo léo ung dung, nhưng không ai biết sâu tận tâm hồn nàng chỉ là một trái tim cô đơn hoang vắng. Nàng tài nghệ tinh thông, nàng cầm kỳ thi họa, nàng hiền thê lương mẫu, nhưng có bao giờ nàng được sống trong hạnh phúc giản đơn?Kim Trí Tú, Thái tử phi thân phận tôn quý, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, dung nhan tuyệt sắc khuynh thế, tính tình bá đạo vô lý, kiêu căng làm càn, không ai hiểu rõ bộ mặt thật của nàng, không ai trị được cá tính nuông chiều kiêu căng ấy, nhưng có ai biết được nàng đã đeo trong lòng một mối tình trong suốt mười năm? Yêu đến đau khổ, yêu đến dại khờ, yêu đến liệt tâm liệt phế, chỉ vì một người mà quặn thắt tâm can?Hai nữ nhân, một Hoàng hậu, một Thái tử phi, thân phận đã định trước yêu không lối thoát, gặp gỡ nơi chốn cung đình đấu tranh nghiệt ngã, liệu có một ngày có thể sánh bước bên nhau?Một người mặt dày theo đuổi, một người bị lễ nghi ràng buộc bao năm, Kim Trí Tú cả đời vì tình mà khổ, Kim Trân Ni nửa đời phải gánh chịu tội nghiệt. Chung quy, cũng chỉ vì tình căn khó dứt mà thôi.…