[lzmq] 99°F thì chạy
author 音弦磨章edit without permission vui lòng đừng bế các cháu đi chơi chỗ khác giúp em em camun…
author 音弦磨章edit without permission vui lòng đừng bế các cháu đi chơi chỗ khác giúp em em camun…
Author : nnleeath or ath× Ngược× '' Có nguời nói rằng tình yêu muốn hạnh phúc và trọn vẹn phải đến từ hai phía. Còn tôi nói, tình yêu trọn vẹn phải đến từ một phía. Vì sao ư? Vì tôi sắp chết rồi... ''KHÔNG MANG CON TỚ ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP…
author: 佛系养花fic này dịch tặng Mông Mông Chúc bác Giáng sinh an lành nhó…
author: 柠央edit without permission…
~ Cố vì nhau chuyện gì cũng bỏ qua, thì bây giờ chúng ta chắc cũng ngủ yên giấc.~ Có những hồi ức, có những vấn vương.~ Có 2 trái tim đỏ sưởi ấm thành phố sương.~ Có những câu chuyện mà ta chưa từng kể nàng tại vì kết thúc của nó đau thấu xương.…
cấm đục thuyền dưới mọi hình thứcNikolai bottom - Fyodor topjust Fyolaimaybe R16-R18"You and me"OOC…
author: 佛系养花edit without permission truyện có thể dính lôi của một vài bạn, nếu k ưng vui lòng click back, hãy đọc truyện trong tâm thế vui vẻ thoải mái nha 🙆…
Chuyện đi làm, chuyện gọi nhau tỉnh ngủ, chuyện hề hước, chuyện dỗi bõ của mấy đứa yêu nhau kiểu con nít, chuyện người muốn lớn sống chung với đám không chịu lớn, chuyện cả nhà thương nhau.…
vịt hóa thiên nga…
Một idol nổi tiếng lại kết thân với một cậu fanboy là sinh viên nghành thiết kế thời trang!…
✖jaemjen ✖transfic↪tìm thấy em là điều tuyệt vời nhất trên đời sau đó là yêu em. -akai ito no shikkou yuuyo-|2019|…
author: 柠央edit without permissionvui lòng đừng bế các cháu đi chơi chỗ khác giúp em sincamun…
author: 皓千邺edit without permission…
Tác giả: Lộ Quy ĐồSố chương: 251 chương + 64 phiên ngoại.Edit: Đang lết..Nguồn: Wikidich + Tấn Giang.Tags: Sinh con, xuyên không, làm ruộng.Một câu tóm tắt: Tướng công ta là trà xanh.Thông điệp: Cần cù, dũng cảm tạo nên một cuộc sống sinh hoạt hạnh phúc.1. Sinh tử văn (Sinh con, sinh con, sinh con) 2. Viết chuyện thời xưa, những câu chuyện lặt vặt ở quê, chuyện lông gà vỏ tỏi lải nhải hàng ngày.3. Có thể thảo luận một cách hòa bình, không cần phải công kích cá nhân. Nếu không thích, có thể bỏ qua tác phẩm là được.4. Phần lớn câu chuyện sẽ theo góc nhìn của thụ, nhưng cũng sẽ có góc nhìn của công, còn có các nhân vật khác. Mong mọi người đọc truyện vui vẻ!…
author: 17edit without permissioncó mention một chút yzl vui lòng đừng bế các cháu đi chơi chỗ khác giúp em sincamun…
học đường…
Rất rất lâu sau khi anh và người đó ở bên nhau anh cũng bất giác nhớ về lần đầu gặp gỡ trong hoàn cảnh thê thảm biết bao nhiêu , khẽ bật cười thành tiếng .Như hai người sống ở hai thế giới vậy mà lại ở cạnh nhau từng ấy năm .Thật khiến người ta cảm thấy buồn cười, đây không phải tình yêu thì có thể lí giải là gì đây ?Mùi hương của người đó, mái tóc của người đó ngay từ lần đầu tiên đã khắc vào trong tâm trí anh đến tận xương tủy. Vậy nên sau này dù có ở nơi đông người anh vẫn luôn có thể tìm thấy người đó, là người thể hiện tình cảm rất tùy hứng và rõ ràng." Nếu năm đó chúng ta không có duyên gặp lại thì phải làm sao ?"" Tôi tìm cậu " " Cậu bị điên à ? Cậu tìm tôi bằng cách nào đây ? " " Đời này nhận định là Tiêu Chiến thì bắt buộc phải là Tiêu Chiến , không có ngoại lệ " " Ấu trĩ quá đi " " .... " " Tiêu Chiến, tôi thật sự rất yêu cậu " " Tôi biết " Trăm hạt mưa rơi , không hạt nào rơi nhầm chỗ .Tất cả người từng gặp , không người nào ngẫu nhiên .❌TRUYỆN CHỈ DỰA THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THỰC❌🚫Chào đón các Quả tử đến và góp ý , các chị Tôm Và Tiểu Motor cân nhắc trước khi đọc nha🚫Yêu mọi người❤…
Couple :All Trừng Phá Canon! Phá Canon! Phá Canon!!!!!Vui lòng không re-up. Cảm ơn…
Mọi thứ đã phải diễn ra như vậyĐể em thấy em phải yêu mìnhĐã đến lúc em phải nhận raEm đã luôn tự lừa dối con timVì nếu anh muốn anh đã tìm cáchNhưng anh chẳng hề gìEm ghét cái cách em luôn bào chữaCho mọi lần anh vô tâmEm ghét cái cách, em nói em vẫn ok khi em tủi hờnGhét dư luận tàn nhẫnGhét nghĩ đến anh nhiều quá mứcGhét việc phải giữ im lặngTỏ ra mình không vướng bận…
À do lười nên tui không nói nhiều mà chắc các bác cũng đoán được nội dung rồi mà.…