My hero
Chó…
truyện đời tôi…
Quỷ Khát Máu…
Một câu chuyện buâng quơ của gió và mây…
Thể loại: Fanfic, BLCP: Ngô Bỉ × Tô NgựTác giả: NavilleraLưu ý: Mọi chi tiết trong truyện đều dựa trên trí tưởng tượng của tác giả (vì tui quá trầm cảm với cái kết của phim nên muốn viết một cái HE thực thụ cho hai em bé nhà tui huhu T^T)…
Tennis…
Tuyển tập oneshot về Enhypen và JaywonNguồn Weibo 眒庙, đã có sự cho phép của tác giả, bản dịch không đảm bảo chính xác 100%…
Một chiếc fic kinh dị được lấy ý trưởng từ bộ truyện "Killing stalking", tiểu thuyết "Sự im lặng của bầy cừu" và tựa game "Mad father"…
Mỗi ngày đối với họ như một câu chuyện, nó có thể là một cái kết buồn nhưng cũng có thể là một cái kết... hàiNhân vật ko thuộc về tôi nhưng tôi viết một vận mệnh khác cho họ. -----------ENJOY!!!------------…
truyentulauroi…
Đại Ca Jeon phải lòng Hiệu Trưởng đẹp trai…
Bạch tuyết thật hổ báo quá đi…
Thể loại : ngôn tình,hào môn thế gia . Nghiêm cấm : không được phép coppy, không nói lời thô tục,ko được mang đi đâu mà ko có sự đồng ý của chính chủ và xin tôn trọng người viết truyện và người đăng truyện!. Văn án : Với lối viết khác nhau, các tác giả đồng sáng lập nên bộ truyện "Tuyết đầu mùa" muốn đem đến cho độc giả những con chữ và tiếng nói dẫu khác biệt nhưng liên kết đến lạ thường. Về nhữngk con người bên ngoài trầm mặc nhưng lặng lẽ che chở cho đối phương. Tình thân không chỉ màu hồng và chuyện tình yêu không phải bao giờ cũng đau khổ. Một cốt chuyện với tình yêu, tình thân và những lí tưởng cao đẹp. Nguồn viết truyện :https://www.wattpad.com/user/Vague_Team?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_profile&wp_page=user_details&wp_uname=vietnganguyen92&wp_originator=77%2Bt0h29O6hqd7vxvhu0PXaDVqGfs0PGA%2F6TaBwNgFlz%2BQu8CjU1r25hr1BU0ZDVAAZP2nINbG1RzXI26xnqt1ZMiHkJE0gXB2%2Bf2jMvtRxuQ0SS4UnLHb9Aywb48bLn, cám ơn 2 bạn writer của vague- team shop Hi anatole july và Tử Hân đã viết truyện này ạ! Cám ơn mọi người!…
ABO - Alpha x Beta.…
Những mẩu vụn vặt…
Paul đã từ bỏ chiếc ghế tổng giám đốc, từ bỏ cả gia đình anh ta chỉ để yêu tôi, một cô gái, nói sao nhỉ, xấu xí và bệnh tật. Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi thuộc về nhau, tình yêu của tôi dành cho Paul cũng mãnh liệt và cao thượng chẳng kém gì ai. Tôi yêu Paul. Nhưng kể từ khi Smith Grace Saywar xuất hiện, tôi bắt đầu nghi ngờ tình yêu của mình, sẽ ra sao nếu tôi chưa bao giờ yêu anh ấy? Tôi đã nợ anh ấy quá nhiều."Em xin lỗi..." - tôi nói, sau khi đã phân trần một cách chân thật về tâm tư tình cảm của mình, tôi chờ đợi một phản ứng từ anh ấy, nhưng không có phản ứng gì cả. Anh ấy đã hoá đá. Thời gian về sau, không còn người đàn ông mạnh mẽ ngày nào mà tôi biết, Paul khóc như một đứa trẻ. Anh trèo lên sân thượng của bệnh viện Arimes, mặc cho đám đông hỗn loạn bên dưới với nào là tiếng la hét của lũ cớm cùng đám đông thường dân... Đó là một đêm trăng sáng, lạnh buốt, và Paul ngã xuống. Tôi vội nhào tới như điên, miệng thét to: "Không, Paul, không! Anh đừng đi!!!". Nhưng đã muộn. Paul chỉ còn là một vũng máu tươi biến dạng. Tôi đã giết anh ấy.…