[Zhongli] Lưu li nguyệt
Là Lưu li, cũng là Li Nguyệt của Đế quân.…
Là Lưu li, cũng là Li Nguyệt của Đế quân.…
Thể loại: cẩu huyết, đam mỹ, 1x1, bá đạo ôn nhu sợ vợ công, thánh thiên ngây trong trắng vô số tội thụ =))Diệp Nguyệt Quang từng đăng lên weibo một status sến súa tâm trạng "Biết trước một ngày anh yêu em như vậy, ngay từ đầu anh sẽ tới cướp em đi"Diệp Sắc Lam trích dẫn trả lời "Mặt dày, năm đó nhà ngươi tụt quần trước mặt ta ngay tại cầu Đông Quân không thấy xấu hổ, cướp cái em gái ngươi!!!! Ra đây quét nhà cho ta"…
vì một phần chúng tôi đói fic vcs và đã có một vị cứu tinh ban cho ý tưởng này để tui cook fanfiction🥹 và đó là lý do em nó được ra đời=)))))…
Học đường , tình cảm ,đọc ik ui bik ^^…
Mk viết ra truyện này do mk thik cặp hồng miêu x lam thố mà thấy ít ng lm về cặp này nên mk sẽ sáng tác thêm !!! Về nhân vật thuộc quyền sở hữu của mknên đừng ý kiến (phiền lắm ><) truyện do mk tự nghĩ ra 100% k đạo nha ! Truyện có thể nhiều phần , có thể 1 phần nên đừng hỏi mk về phần tiếp theo ! Theo hứng viết thoi ạ Ok lets'go->…
=(( dựa theo hôm bà tác giả thất tình(có H+) (Happy ending ❤)…
Chuyện có một ít 18+ trong đó nên cảnh cáo trước: +Phụ nữ dưới 18 tuổi. +Trẻ em đang cho con bú. +Đàn ông đang mang thai. (Đảo từ ngữ tí thôi. Viết không sai đâu) 😂😂😂😅😅😅…
chuyện xàm^^…
PERTHSAINT_AEPETE_COUPLE__LOVE BY CHANCE 🖤❤(tt). Đây là phần tiếp theo của PERTHSAINT_AEPETE_COUPLE__LOVE BY CHANCE 💕 Yêu thương PerthSaint. Muốn lưu giữ lại những hình ảnh tốt đẹp nhất của PerthSaint. 🖤❤Tình cờ rằng tình yêu không cố định ở ai. Chúng ta chưa từng yêu ai bởi vì sự tình cờ! _LBC_Chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên những ký ức tốt đẹp nhất!😉😙Mình rất mong sẽ nhận được sự ủng hộ của tất cả mọi người cho phần tiếp theo này! Love All 😙🖤❤PERTHSAINT FOREVER 🖤❤🐯🐉_KimJoyHan_ 20191013#Hình ảnh lấy từ nhiều nguồn…
Đợi đến hết tháng sau đi =))…
tóm tắt : EABOjavier ko biết từ bao giờ đã yêu cậu chủ của mình nhìn những cử chỉ đũng đủ để cậu nhìn ngắm cả ngày cũng ko sao , truyện có yếu tố hơi kinh dị cân nhắc khi đc XIN CẢM ƠN javier 'enigama'lloyd 'alpha'…
Gặp một người là vô tình nhưng cảm nắng họ thì là định mệnh ...…
Thời gian đẹp nhất đời tôi đã trôi qua, tôi không còn biết "cậu ấy" trong đầu tôi là ai và thật sự rằng tôi đến từ đâu. Giá như cuộc sống là một cuốn tiểu thuyết để tôi có thể tùy ý thay đổi thế giới qua một chiếc bút, nhưng tôi chẳng thể làm gì vì bản thân chỉ là một con người bị ông trời điều khiển....Xin lỗi mọi người vì đã lâu không ra truyện, Pi sẽ tạ lỗi bằng cách ra 2 chương truyện vào mỗi thứ ngày 6, 16, 26 hàng tháng và tiếp tục ra thêm truyện mới…
Kiếm lòi mắt được 2 truyện nên phải tự lết cái thân xác này mà viết thôi. Biết là mình còn 3 truyện khác nhưng vẫn cố chấp viết 🤡💐 Javier x Lloyd 💐…
Truyện: Sao tôi có thể thích cậu ta chứ 《我怎么可能喜欢他》Tác giả: Mặc Tây Kha 墨西柯Nhân vật chính: Tùy Ngọc Hầu (thụ) x Hầu Mạch (công)Thể loại: Đam mỹ, cường cường, ngọt, hài, vườn trường, tương ái tương sát, 1x1.Tình trạng: 138 chương + 6 phiên ngoạiTác giả: Đây chính là một câu chuyện thanh xuân được đắp nặn bởi một đám quỷ ấu trĩ, mỗi người đều có cá tính riêng, có thể tồn tại khiếm khuyết, có trưởng thành, có chữa lành*, có nhiệt huyết.*治愈 chỉ những người, việc có khả năng sưởi ấm lòng người, thanh lọc tâm hồn, chữa lành tổn thương, khuyết điểm trong tâm hồn.Tùy Hầu Ngọc: Quá văn vẻ rồi.Hầu Mạch: Đây là câu chuyện cầm vợt lên thì yêu cậu, hạ vợt xuống thì "làm" cậu.Tùy Hầu Ngọc: Cậu có thể cân nhắc việc dùng từ một chút.Hầu Mạch: Tôi cầm vợt lên thì không ôm cậu được, còn hạ vợt xuống không "làm" chết cậu được.Truyện được dịch và chỉ đăng tải trên wattpad của Dã Lam @daxlam.Bản dịch còn nhiều sai sót, mong nhận được góp ý nhẹ nhàng. Cảm ơn mọi người đã đón nhận.Mình sẽ dừng update truyện này vô thời hạn, vì mình bận quá và cũng có nhà dịch hoàn rồi ấy, mọi người qua bên đó đọc nha, cảm ơn đã ghé thăm ^^.…
Yêu không phải chỉ là lời nói trên môi, yêu còn là hành động mà ta làm cho nhau. Yêu không phải chỉ có những cái nắm tay, ôm hôn hay những ngày hạnh phúc tràn đầy, yêu còn có những đêm lạnh giá với khuôn mặt đầy nước mắt, còn có đau lòng, hi sinh và buông bỏ. Chúng ta vượt qua hàng ngàn cái tên, hàng vạn gương mặt để có thể gặp người mà mình muốn ở bên cạnh, muốn trở thành chấp niệm cả đời. Nhưng...chỉ một phút bất cẩn, một chút lơi tay sẽ khiến họ bị tổn thương. Sự rời xa đôi khi có thể là liêu thuốc tốt nhất để ngày sau trở lại, ta sẽ biết cách trân trọng nhau hơn, nhưng biết đâu nó còn là thuốc độc khiến ta bỏ lỡ nhau suốt một kiếp người...Tác giả: AnnMegiesChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả, mọi vấn đề và thắc mắc xin hãy ib cho mình ở nick Facebook. (Nick facebook ở phần giới thiệu của wattpad á).+Lưu ý: Truyện chỉ mang tính chất giải trí, không liên quan đến bất cứ sự kiện và người nào cả.…
SE hoặc OE thôi...không HE…
Trịnh Hàn Kinh và Tô Nguyên từng yêu nhau sâu đậm, cùng nhau bước vào hôn nhân với đầy hy vọng. Nhưng cuộc sống không chỉ có tình yêu. Những áp lực vô hình, hiểu lầm không thể hóa giải, cùng sự xa cách ngày càng lớn đã đẩy họ đến bờ vực tan vỡ.Cuối cùng, trong một buổi chiều lạnh lẽo, cả hai ký vào đơn ly hôn. Không ai níu kéo, không ai trách móc, chỉ lặng lẽ rời đi như chưa từng là tất cả của nhau.Tám tháng sau, họ vô tình gặp lại-Tô Nguyên giờ đây đã thay đổi, bình thản hơn, xa cách hơn, thậm chí còn xuất hiện bên cạnh một người khác. Trịnh Hàn Kinh cứ ngỡ mình đã quên, nhưng khi nhìn thấy người ấy mỉm cười với kẻ khác, lòng lại dậy sóng.Những tưởng chỉ là một cuộc gặp thoáng qua, nhưng số phận lại trêu ngươi khi cả hai buộc phải hợp tác trong một dự án quan trọng. Càng tiếp xúc, những ký ức cũ càng ùa về. Tô Nguyên lạnh nhạt, Trịnh Hàn Kinh bất giác bị cuốn theo.Tình cảm còn đó, nhưng quá khứ tổn thương vẫn chưa lành. Một bên cố tình né tránh, một bên không chịu buông tay. Đến khi Tô Nguyên gặp chuyện, Trịnh Hàn Kinh mới bất chấp tất cả để lao đến.Lần này, anh có thể giữ chặt người mình yêu hay không? Hay tất cả đã quá muộn màng?…
tôi như bị lạc lõng trong chính tiểu đội của mình , tôi đã cố hết sức rồi cơ mà ? sao vậy ? tại sao vậy ? sao ai cũng sua đuổi và chán ghét tôi vậy ? tôi đã làm gì sai ? đừng coi tôi là người dưng và kẻ lập dị như thế chứ ? tôi cũng là con người mà ? tôi cũng biết buồn tủi đó ? .... làm ơn ... đừng cô lập tôi đừng ruồng bỏ tôi một chút thôi dù chỉ một chút thôi tôi không đòi hỏi gì cả chỉ một chút thôi hãy coi tôi một chút là bạn bè ... nhé ? tôi không muốn chết trong cô đơn ít nhất để lúc tôi chết mọi người còn có một chút sót thương với tôi . và xin anh chỉ riêng anh đừng luôn tỏ bộ mặt ghét bỏ ấy với tôi ... tôi chán nản lắm rồi ...…