Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cậu còn rực rỡ hơn cả nắng hạ, là điểm sáng đẹp nhất cuộc đời tôi, mãi mãi là thế.Shortfic.Đây là fanfic nên đừng giới hạn trí tưởng tượng của bạn.Mọi nhân vật, tình huống, bối cảnh, địa điểm,thời gian trong truyện đều không liên quan chặt chẽ đến thực tại. Hãy tưởng tượng và nhập vai thôi😉…
**Hạnh phúc dễ tìm nhưng khó giữ. Trên thế giới này, không ai hoàn hảo cả, cũng không ai cho không ai thứ gì cả, nếu bạn muốn có thứ bạn muốn bạn phải đánh đổi bằng rất nhiều thứ khác. Hãy trân trọng những gì bạn đang có.…
Tôi ghét cậu từ cái nhìn đầu tiên. Rồi bỗng một ngày trời mưa cậu đi đến bật chiếc ô che cho tôi. Ném cho tôi sự ngây ngô. - Nghe nói cậu ghét tôiTôi không muốn nhắc đến chuyện đấy nên vẫn im lặng không nhìn cậu.Yoon Gi bật chiếc ô rồi che cho tôi. Tôi nhìn cậu ngạc nhiên. Cậu chỉ cười rồi đưa tôi chiếc ô kèm một tờ giấy nhỏ, rồi chạy đi thật nhanh trong màng mưa.| tôi biết có những cô gái đã từng bỏ lỡ một thứ gì đó quan trọng trong cuộc đời, Na Ri cô gái bỏ lỡ người cô yêu thương. Cả về sau, đó là những ký ức đẹp đẻ còn sót lại mà cô vẫn trân trọng|…
Đó là buổi chiều hoàng hôn đẹp đến mức nao lòng...Cơn gió biển thổi mát rượi vào bờ đem theo tiếng rì rào của con sóng phía xa xa, cậu nhóc con ngẩn người nhìn về phía xa xa... Nơi đó có một cô gái với nụ cười tươi như nắng ban mai, vẫy tay chào tạm biệt cậu:- Hẹn gặp lại nhé nhóc, nhóc lớn nhanh chị đợi! Và rồi cậu thấy, lồng ngực mình đập "thụp" một nhịp... Giống như cơn gió biển thổi qua để lại cảm giác lành lạnh, cô gái đó đến và đi, để lại trong cậu biết bao suy nghĩ vẩn vơ, nhưng cảm xúc mà cậu cảm nhận rõ ràng nhất đó chính là cảm giác buồn, trái tim mới lớn của cậu đã biết phải đi đến đâu rồi!!!Đôi khi trên cùng một con đường, lúc đi lướt qua nhau, chúng ta đã vô tình... chạm vào nhau! Câu chuyện kể về một cậu nhóc thích làm phi công trẻ lái máy bay bà già, với châm ngôn "tán gái là phải lầy"!!! .........Vài lời của bạn tác giả: Mình vốn định viết ra một câu chuyện tình cảm trong sáng đáng yêu, nhưng càng về sau thì nội dung lại không hề trong sáng như cái tiêu đề truyện nữa. Vì thế, các bạn hãy cân nhắc trước khi xem nhé!…
Trong dòng thời gian trôi chảy,Em thương nhớ những thứ đã bị gột rửa - hình ảnh nhiệt thành của anh, phiên bản dễ gần của em.[Mọi nhân vật, hoàn cảnh trong câu chuyện này đều được lấy cảm hứng từ đời thật, tuy nhiên đây không phải là sự thật. Xin chân thành cảm ơn.]---Author: Anahita…
" - Cậu chưa lần nào muốn quay về những tháng năm ấy sao ? - Quay lại để làm gì khi chỉ toàn đau khổ ? - Quay lại để tôi biết cách quý trọng cậu hơn, yêu thương cậu nhiều hơn, để những sai lầm trong quá khứ của tôi sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Han Wool thở dài, cô đưa mắt lên nhìn những ngôi sao nhỏ giăng kín bầu trời đêm. Và rồi cô cười khẩy. Nụ cười thoáng chút cay đắng, một chút dư vị ngọt ngào, cũng biểu lộ cả những sự khinh khi đáng sợ. - Tháng năm đó, và kể cả cậu là hai thứ tôi chán ghét nhất, không muốn nhìn thêm bất kì lúc nào. Jeon JungKook, cậu nghĩ Choi Han Wool ngày hôm nay và Choi Han Wool cách đây 6 năm trước là cùng một người ư ? Cậu nghĩ tôi vẫn còn dễ dãi như vậy à ? Nếu thế thì cậu lầm rồi,tôi.... Toàn bộ câu trách móc chưa kịp thốt ra hết đã bị cuốn họng JungKook nuốt chửng. Cậu mạnh bạo chiếm lấy bờ môi mỏng mềm mại đang khẽ run lên vì lạnh của Han Wool. Răng lưỡi quấn quýt cọ xát nhau liên hồi đến tê rát. Trong khí trời se lạnh, Han Wool thấy rõ từng đường nét trên gương mặt JungKook nay đã khác xa so với chàng trai JungKook 18 tuổi ngày nào. Cơ thể của chàng thanh niên đôi mươi hôm nay bị men say cướp lấy đi lý trí cũng săn chắc quá độ. Làn sương mỏng làm thoắt ẩn thoắt hiện sự quyến rũ mà trước giờ cô chưa lần nào thấy ở cậu. Ừ thì có thêm một lần dễ dãi nữa không chết. ... "…