Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cuộc sống rất phức tạp. Có những ngày bạn làm chủ được mọi thứ trong đời và có những lúc thì không. Nhưng dù vậy cũng chẳng sao cả. Công cuộc tìm kiếm hạnh phúc cũng có khi khiến ta không hạnh phúc nếu như ta đặt quá nhiều áp lực lên bản thân. Là một con người rất khó, nhưng nó không nhất thiết phải quá khó và nếu bạn chủ động quan sát, có thể bạn nhận ra rằng cuộc đời của bạn đẹp hơn bạn tưởng.Đây là một cái "menu" tự cải thiện bản thân không chính thống và mang tính cá nhân và nội quan.…
Tình yêuĐó là thứ vô hìnhNhưng cũng là thứ hữu hìnhNó là điều tốt đẹpNhưng cũng lại là một rắc rối.Nhược Vũ là kiểu người không đặt định nghĩa " Tình yêu " trong từ điển.Cô là người thích sự tự do, thích sự thay đổi, không thích sự ràng buộc.Cô coi tình yêu chính là dây xích ràng buộc mỗi con người.Cũng chính vì thế, ông trời đã sắp đặt cô gặp anh.Để chứng minh cho cô thấy, tình yêu là những điều tốt đẹp, là những kỉ niệm, là những vui đùa.Song song với đó, cũng để chứng minh cho cô thấy, tình yêu là đau thương, là mất mát, là nước mắt, là nỗi buồn.Tóm lại, " tình yêu " là rắc rối.…
Từ thuở xa xưa, khi cái chết đơn giản và thô sơ, những linh hồn chết đi không theo bất kì một hệ thống nào mà tự lựa chọn số mệnh của mình. Có người trực tiếp được luân hồi, tiếp tục tái sinh thành những đứa trẻ đỏ hỏn, lại có người không nỡ từ bỏ kiếp trước mà chấp nhận sống vất vưởng ở nhân gian, không có dáng hình cụ thể. Vì lưu lạc quá lâu, lại không có tiếp xúc xã hội, những linh hồn này dần mất đi tính người, đeo bám vào kí ức ảm đạm những ngày còn sống thôi thúc họ phá hoại thế giới cũ của mình.Wang Ho còn nhớ giờ Lịch Sử Hình Thành Pentia ở trường, khi thầy cô giảng dạy về Thời Kỳ Tăm Tối đã nói rằng: "Hắc Ám có lẽ được thành lập bởi những huyền thoại đen tối nhất của năng lượng Tinh Hà thuở xa xưa, chúng lộng hành, gieo rắc cho con người những thứ như thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh, đói khát, dụ dỗ những linh hồn du lãng gia nhập binh đoàn hùng mạnh." Thời Kỳ Tăm Tối kết thúc khi một thế giới mới với tên gọi Pentia được thiết lập, ngăn cản sự tác quái lộng hành của loài Hắc Ám. Thế giới này tồn tại ngay giữa loài Người, có nhiệm vụ tháp tùng người đã khuất đến Cánh Cổng Luân Hồi, đưa họ quay về với sự sống, còn với những linh hồn không muốn chuyển kiếp, hoặc chuyển kiếp thất bại thì nhận họ vào thế giới Pentia, cho họ sinh sống trong xã hội Pentia.____Đọc kĩ tag cp nha!Để cho tui vài lời bình luận nữa nha ~.~Đây là cốt truyện từ 2018, đang phủi bụi và sẽ cố gắng hoàn thành…
Levi Ackerman x OC x Hange Zoë|Đồng nhân Attack on Titan / 進撃の巨人/Shingeki no Kyojin|𝑽𝒂̆𝒏 𝒂́𝒏Lê thân thể toàn những vết thương, toàn thân tôi đau nhức, chân tôi hình như đã gãy sau cú nhảy xuống từ trên cao. Tôi bò trên vũng máu nóng, cố gắng phát ra những âm thanh yếu ớt."Cứu...tôi..."Tiếng ngựa dồn dập từ xa vọng lại kèm những tiếng uỳnh uỳnh, mặt đất rung chuyển. Hình như nó lại đến rồi. Mắt tôi nhắm nghiền "Không được... Còn chưa gặp được anh ấy... Mình không thể chết..."Cơn đau xé toạc cơ thể tôi làm tôi không có cả động lực để sợ hãi.Tôi bị nhấc bổng lên bởi 1 bàn tay khổng lồ. Sức mạnh khủng khiếp làm tôi thấy như từng khớp xương của mình sắp bị nghiền nát thành từng mảnh. Xong rồi ! Phen này tôi sẽ đi chầu diêm vương trước khi gặp được người tôi yêu nhất mất "Binh trưởng... Cứu em..." Con titan trước mặt tôi trông có vẻ vô tri, nó đang nhìn tôi, ngoác miệng ra cười, hàm răng của nó to đến nỗi 1 chiếc răng cửa đã to gần bằng cả cái mặt tôi rồi. Tôi nhắm nghiền mắt, chờ đợi cái chết. Biết ngay mà, xuyên đến ngoài tường thành thì chỉ có đường chết. Tạm biệt Levi, có lẽ em không đợi được nữa rồi .Nhưng tôi cứ đợi mãi, cái chết không tới. Hay là tôi đã chết? Tôi cũng không biết. Tôi hé mắt "Đây là thiên đường ư?" tôi thầm nghĩMột bóng dáng nhỏ bé thân thuộc đập vào mắt tôi, tôi không thể nhìn rõ, tôi thấy mình nhẹ bẫng và rơi xuống từ bàn tay của TitanBên tai tôi chỉ có tiếng gió thổi vù vù Ai đó khẽ lay vào người tôi"Này! Còn sống không thế?"…
Ngày hôm sau, con jerboa lại nhảy đến quầy của Infinite.Con chó rừng đang vùi mặt vào trong tay của mình, và hắn thở dài não nề khi nghe thấy tiếng động quen thuộc. Hắn mệt mỏi ngẩng lên nhìn con jerboa với vẫn nụ cười tự mãn đấy. Mắt hắn thâm quầng vì thiếu ngủ. Cả ngày hôm qua hắn trằn trọc chỉ vì một tên nào đó thích chơi khăm hắn. Chỉ số hạnh phúc của hắn chưa bao giờ giảm mạnh như bây giờ.Y chống khuỷu tay lên bàn và chỉ ngón trỏ vào hắn như khẩu súng. "Này, có nho không?""Nghe này." Hắn nghiến răng, xoa hai bên thái dương của mình. Hắn bắt đầu bị đau nửa đầu rồi. Đặt tay xuống bàn, hắn nhìn y, âm thầm cầu xin y buông tha cho cái mạng quèn của hắn. "Tôi quá mệt mỏi với cái trò đùa này rồi. Ở đây chỉ bán nước chanh thôi. Sao anh không uống thử một cốc đi?"Y cười thầm, chống một tay lên cằm. "Cho tôi xin kiếu."Rồi y nhảy đi.Infinite nhìn theo bóng con jerboa cho đến khi y nhảy ra khỏi tầm mắt.Or, một tên vô gia cư bị một tên vô gia cư khác quấy rầy.────────────FIC INFANG ĐẦU TIÊN TRÊN THẾ GIỚI ANH EM. CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI SHIPDOM CHỈ GỒM CÓ MỖI TÔI VÀ MỘT NGƯỜI KHÁC BÊN TÂY.…
Một người bình thường xuyên không qua tựa game Twisted Wonderland. Đi chu du khắp nơi để tìm đường về thế giới của mình.Với khả năng biết được diễn biến của tương lai, cô cực lực tránh xa NRC. Nhưng cái gương nào đó không thèm tha mạng cho con người bé nhỏ tội nghiệp này.Cùng người cộng sự Raon-một chất nhờn với khả năng biến hóa vô biên, và cô em gái 6 tuổi Mira. Hai người và một chất nhờn trải qua 1 năm yên bình tại NRC, trước khi cốt truyện chính bắt đầu...Và có một bất ngờ khác ập đến......WARNING:-OOC-Non-cp…
Ở rìa của một hành tinh nhỏ, nơi mặt trời chỉ mọc một lần mỗi năm, có một người con trai ngồi uống sao trong những chiếc ly thủy tinh mẻ góc.Cậu gọi đó là rượu. Nhưng thật ra, đó chỉ là những ký ức nguội lạnh được chắt ra từ lồng ngực.Gawin - người ta vẫn gọi cậu là "kẻ nghiện rượu" - sống một mình trên hành tinh ấy. Mỗi đêm, cậu chưng cất những điều không ai nhớ nữa: một cái ôm hụt, một lời yêu chưa nói, một cái nhìn ngoảnh đi. Cậu ép chúng thành thứ chất lỏng không màu, đổ vào ly, uống, rồi ngủ vùi trên quầy bar của chính mình.Cậu bảo: "Tôi uống... để quên rằng tôi đã từng tin vào ai đó."Cho đến một hôm, có một người rơi xuống hành tinh ấy.Anh không rơi theo kiểu thiên thạch, cũng không phải tàu vũ trụ. Anh rơi như một hạt bụi sao - lặng lẽ, nhẹ tênh, nhưng làm xáo trộn cả cơn buồn ngủ dài của cậu bartender cô độc."Cậu có ly sạch không?" - Joss hỏi, đặt chiếc ba lô đầy những ngôi sao nhỏ lên bàn."Tôi chỉ có ly vỡ thôi," Gawin nhếch môi, "chúng phản ánh đúng con người tôi."⸻Mình nghĩ ai rồi cũng từng là "kẻ nghiện rượu" theo cách của riêng mình. Và cũng như Hoàng Tử Bé, điều mình cần không phải là ai đó trách mắng, mà là một người chịu ngồi xuống, hỏi han, và lắng nghe mình thật lòng.P/s: Ý tưởng đến sau 7749 lần nghe Hoàng Tử Bé trước khi đi ngủ + bí ý tưởng cho mấy truyện khác 🥹 chúa tể của những chiếc hố nhưng trộm vía làm biếng lấp 🥱 cơ mà truyện này chắc chỉ là tản văn vu vơ chơi chơi vài chương thôi chứ k drama căng cực gì đâu 😇…
Twisted... Wonderland?Anh chàng nọ hơi khó hiểu, trên trán lộ rõ hẳn những vệt mồ hôi to như hột đậu.Chẳng qua cậu chẳng hiểu được một tí được gọi là hoàn cảnh, đang diễn ra trước thị lực không cận thị 10/10 của cậu. Mái trường tăm tối, sân trước âm u, cả một trang viên rộng lớn và xa hoa. Bên cạnh mình là một con mèo biết nói? Rồi chính bản thân con mèo đó bảo rằng nó không phải là mèo?Còn gặp ông hiệu trưởng trường đeo cái mặc nạ hệt con quạ, môi son một lớp màu tím nhàn nhạt cậu thích. Luôn miệng nói: Ta quả thực tốt bụng, phải không?Cuối cùng là cái gương ma thuật nào đó dò xét thân thể mình, còn ép mình chọn một trong bảy cái khu kí túc xá? Sau đó chưa kịp chọn thì búng một ngụm huyết tương, xỉu ngang xỉu dọc, cuối cùng bị ông hiệu trưởng gông cổ đi mất rồi?Vò đầu bứt tóc mỏi vai, lần đầu tiên Chu ngẩn mặt lên oán trách ông trời. Tốt xấu gì cũng phải gửi xuống một cô bạn gái cho cậu đi chứ?!"HAY GHÊ TA! TRẢ CHO ÔNG NĂM CUỐI CẤP BA NGỌT NHƯ ĐƯỜNG COI!!"Ấy nhưng đáp lại lời than vãn, ông trời chỉ mỉm cười và...Nắm đầu nạn nhân, quăng về miền cực lạc...…
Một kẻ cô độc với sự bất tử...Khao khát một thế giới thuộc về mình!Hắn nghe thấy tiếng gọi của bầu trời, họ đang bảo cậu đi đến một nơi.Và cảm thấy nơi đây chính là bản thân thuộc về...🔖Lịch đăng truyện theo chu kì (không theo nguyên tắc): Tùy hứng!- Chap chính📖: Chủ nhật.- Chap ngoại truyện📚: Thứ 3, 5, 7.💎Tác giả luôn đặt và giữ🗝chữ tín cho tác phẩm này lên hàng đầu. Sẽ không khiến độc giả🤧thất vọng đâu.📸…