America X Japan
Trong đây không liên quan gì đến các vấn đề chính trị gì ở ngoài đời và các nhân vật như Haan thì đều không có thật.…
Trong đây không liên quan gì đến các vấn đề chính trị gì ở ngoài đời và các nhân vật như Haan thì đều không có thật.…
Khi trái bóng lăn, đó là lúc tương lai của chúng ta chạy...…
Russia ngắm nhìn khung cảnh đường phố hòa trong tuyết trắng trước mặt , hắn tự hỏi rằng tương lai của mẫu quốc sẽ đi về đâu sau sự sụp đổ của người tiền nhiệm của hắn , Liên Bang Xã Hội Chủ Nghĩa Xô Viết.....rồi hắn nhận ra rằng.....thời gian sẽ trả lời tất cả…
poems & quotes"những câu nói tâm đắc trong tựa sách mà tớ từng đọc"…
"Deep in my heartI just don't wanna miss youCause all that was rude I found myself Trying to call you..."(Em không khóc -buitruonglinh ft vuphungtien-)…
Việt Nam, cậu là người mang lại sự tự do cũng như hòa bình cho con dân trong nước. Nhưng liệu sự nhúng tay của một ả mary sue sẽ thay đổi tất cả mọi thứ, hay cậu sẽ lần nữa giữ vững biên cương và nụ cười của người dân.*Tôi viết fic update chậm xin các thí chủ lót dép chờ*…
Thông tin về các loại thuốc Y học - bệnh lý - cách điều trị - công dụng ...https://mintminonline.wordpress.com/…
Motip học bá x học bá tới đâyyyyyyyyyyyyyyyyy…
Tựa sách: Metro 2033Tác phẩm được Vietsub lạiTóm tắt tác phẩm: Metro 2033 nằm trong seri gồm 3 cuốn của tác giả người Nga Dmitry Glukhovsky (Metro 2033, Metro 2034, Metro 2035) kể về giai đoạn hậu tận thế khi mà con người phải sống chui rút bên dưới mặt đất, ở tuyến metro rộng lớn tại Moscow sau thảm họa hạt nhân toàn cầu. Họ không những phải đối mặt với những sinh vật đột biến kì dị, hung ác và chết chóc bị nhiễm phóng xạ mà còn cả sự tranh giành quyền lực đẫm máu…
tổng hợp của 3 phần game của dòng game metro do 4A Games. Bản đọc này sẽ được chia thành 3 tập truyện chính 2033, 2034, 2035. Và dòng game này được lấy ý tưởng từ tiểu thuyết cùng tên do tác giả Dmitry Glukhovsky viết.nguồn tham khảo: myplaystationvn.comngười viết lại: london_1952người chỉnh sửa lại cho hợp với cốt truyện: london_1952…
_Theo chân chủ sách, bạn đọc sẽ được tiếp cận với những điều thú vị ở nơi không phải thành thị phồn hoa mà là một vùng nông thôn giản dị và yên bình.Một câu chuyện về hai đứa nhóc đi tìm những thứ thật sự quan trọng của chính mình."..., quá khứ của cậu không có tớ, chính là điều tớ hối tiếc nhất, nhưng hiện tại của cậu có tớ, tớ cảm thấy rất hạnh phúc. Nếu như được gặp cậu sớm hơn tớ nhất định sẽ đánh cậu một trận để cậu biết rằng cậu không cô đơn!"" Cả đời tớ chưa từng nói tớ cần cậu, nhưng trong lòng tớ cậu vẫn là người tớ cần nhất, cả đời tớ chưa bao giờ tìm được tên cho cậu, nhưng tớ nhất định không bao giờ quên cậu."…
Những làn đạn và tiếng gầm của xe tăng như đang xé tan những ngọn gió, các quả bom nổ trong không khí, những hỏa tiễn đỏ chói bay vút trên bầu trời, những người lính đứng hiên ngang và hùng dũng trước quân thù, và những người lính bộ đội Cụ Hồ , tuy xuất thân khác nhau , nhưng đều chung một lòng , một ý chí , một niềm tin mang về niềm vinh quang và chiến trắng dành cho tổ quốc , cho dù nhiều người đã ngã xuống và sẽ mãi mãi nằm ở đây . Nhưng họ đều tự hào vì đã quyết tử để tổ quốc quyết sinhMột cô thiếu nữ đứng trước làn mưa bom bão đạn , nàng trong tay vẫn cầm một bông hồng do Soviet Union tặng , trong lòng âm thầm cảm thán sự diễm lệ và đỏ thắm của nóLúc đó,nàng đã mong rằng đất nước của mình sẽ đẹp như bông hoa đó , được một ngày sống trong hòa bình và tính thương thay vì chìm trong khói lửa và chiến tranh...... và cô gái đó cũng biết rằng , cô cần đấu tranh để có được thứ mà cô hằng mong muốn , Độc lập , Tự Do ,Hạnh Phúc"Vậy nên các đồng chí , hãy cầm súng và cùng đi ra tiền tuyên nào!"…
Iemitsu Sawada, owner of CEDEF. He has two wifes. A waitress working in a cafe in Namimori, a country separate from Japan, this wife is a commoner in normal meeting and marriage. Another was a billionaire woman, a diamond designer and a jeweler, this wife was the prestigious lady of the Gesso family in a noble and one-night meeting. Story begins... Other name: Scary Dream (Does He Laugh?) [Khr Fanfic] *S͟i͟g͟n͟a͟t͟u͟r͟e͟: Dolore192 - j͜͡u͜͡s͜͡t͜͡ w͜͡a͜͡n͜͡t͜͡ a͜͡l͜͡o͜͡n͜͡e͜͡.…
tôi vã quá thôi quý vị à..=)KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA HAY VÙNG LÃNH THỔ NÀOthế thôi, nếu bạn muốn ở lại thì let's gooooVăn án..em rũ mi mắt, mặc kệ cái thân xác quặn lên từng cơn, em đi về phía mặt trời, em muốn nhìn nó thật kĩ dẫu cho mắt em nhói lên vì ánh sáng gay gắtEm thích nắng, em cũng thích mưa nhưng mà em lại chẳng thể ngắm nó thêm rồi..Em thật sự mệt mỏi, bao gánh nặng rồi xiềng xích...Lắm lúc em thấy mình cũng thật nực cười, cớ gì lại cứ cố gắng lao đầu vào ấy, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là nhân duyên?Em cũng chẳng biết. em nghĩ vậyLúc đó, em ngã người ra sau, em nghĩ, mệt mỏi như vậy, thế thì, hủy diệt điEm ngã vào cái ôm của gió trời nhưng em ơi, nó chẳng thể giữ được em...Em hé mắt, thứ em muốn thấy là mặt trời thế nhưng lại chỉ gặp một mảnh đỏ gay mắt, à đây là đầu của ông anh em ấyEm biết ông ấy chẳng ưa gì em, mà đâu chỉ anh ta, chẳng ai quý em cả, em biết điều đó mà..Ấy vậy mà cớ gì, cớ gì hỡi anh..?Cớ gì, nước mắt anh cứ rơi, em nhìn anh, nhìn cái cách anh khóc cho em sau mà đau đớn quá, anh à..Bỗng nhiên VietNam lại muốn cười, lúc em còn sống thì chẳng ai quan tâm, khi em khao khát yêu thương nhất họ lại chẳng nhìn lấy một cái, ấy vậy mà, khi em buông xuôi hết thảy lại khóc vì em?Thật là quá mỉa mai đi.....ê ê mấy pà, cái này tự nhiên nó nhảy plot á =)…
[Thế kỷ không xác định...] Chạy, Estia hốt hoảng, vội vàng đuổi theo những con người quan trọng với mình. Nhanh hơn, nhanh hơn nữa! Đôi chân cô mỏi nhừ, lồng ngực cô phập phồng theo nhịp thở gấp gáp, đôi đồng tử như chứa đựng cả bầu trời hoàng hôn dần bị bao phủ bởi màu sắc tuyệt đẹp của Huyết Nguyệt. Giống như chú chim nhỏ vùng vẫy nơi biển máu đỏ tươi, để rồi hoàn toàn bị nhấn chìm vào... Ah~ Nó mới tuyệt đẹp làm sao! Để cho nổi sợ xâm thực, Estia bàng hoàng, đồng tử mỗi lúc càng mở to hơn. Tại sao mọi thứ lại trở thành như thế này? Phải chăng đây là số phận an bài của kẻ bị nguyền rủa? Estia đã sắp đuổi kịp, một chút nữa thôi là bắt được hạnh phúc... Như tiềng gầm của mãnh thú, âm thanh của gió mạnh, như thể đang thét gào vì giận dữ, điên cuồng vồ lấy Estia. Nó xé toát mặt đất vững chắc, hất cô ra xa. Đập mạnh vào thân cây, Estia đau đớn, ho ra từng ngụm là máu tươi. Cô ngậm chặc miệng lại để ngăn cho những âm thanh yếu đuối không thể nào phát ra. "Emma, Jant, Ranna... Các cậu đừng... Đừng đi mà, đừng... Bỏ tớ lại một mình..." Đêm hôm ấy, chỉ còn lại một mình, sự tồn tại của cô độc...••• "Cô chủ, chu kỳ của Huyết Nguyệt lại sắp sửa đến, người có dự định..." Chàng quản gia vẫn đứng yên tư thế, tay đặt trước ngực, thoạt nhìn có vẻ như suy nghĩ, chờ đợi mệnh lệnh nhưng Estia có thể đoán được rằng anh đang ngập ngừng. Dù sao, đây cũng là một câu hỏi hay. "Có chăng là trường hợp hay thời gian cố tình đi nhanh, mang "ngươi" đến với ta?"…