My love (jiminjeong)
Những câu truyện về 2 bạn nhỏ…
Những câu truyện về 2 bạn nhỏ…
Lúc đầu,Minjeong rất vui vẻ,hoạt bát nhưng khi biết mình"thích con gái" thì nàng lại vùi đầu vào công việc và hạn chế tiếp xúc với nhiều người.…
Tình yêu nghĩa là gì nhỉ? - là sự nhẹ nhàng, thư giãn như Doshin- là sự ngọt ngào, nhiệt huyết như Hoonjeranz- Hay là sự non nớt, vụng về như Catmeongz…
Cùng anh đấp mộ cho mình sau này em nhé…
- "Em qua như gió ngang trờiTim ai rụng giữa một lời em traoTay em khẽ vuốt mái đầuMà hồn chị lạc qua màu mắt em"Thể loại : tổng tài, ngọt, ngược, trường học, hiện đại…
viễn tưởng nhưng lãng mạn…
Tên gốc: Ashes and IvyTác giả: Quack_quack004link gốc: https://archiveofourown.org/works/64527352Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả vui lòng không đem đi reup dưới mọi hình thức.Người dịch: Cam Bối cảnh: Hai năm sau cuộc chiến tàn khốc, Hogwarts mở cửa trở lại giữa cảnh điêu tàn của thế giới. Harry quay về năm cuối không phải vì muốn, mà vì cần khép lại mọi chuyện. Draco Malfoy trở lại vì Bộ yêu cầu, như một phần của việc "tái hòa nhập". Cả hai chẳng ngờ lại chung ký túc xá, càng không nghĩ sự ghét bỏ của họ sẽ biến thành điều gì đó nguy hiểm hơn: sự thấu hiểu.…
- Tớ sẽ chăm sóc cho cậu.- Hmm trong bao lâu cơ?- Mãi mãi luôn.- Mãi mãi là bao lâu?- Là khi cậu gặp trắc trở, khó khăn, tớ vẫn bên cạnh. Cậu có giận dỗi tớ, xua đuổi tớ, tớ cũng bên cậu. Tớ sẽ chăm sóc cậu bất chấp hoàn cảnh, nghịch lí, thời gian. Chăm sóc cậu đến khi cậu già, không còn tỉnh dậy nữa.- Nhỡ cậu chết trước tớ thì sao?- Vậy tớ sẽ gửi một thiên thần xuống thay tớ chăm sóc cậu là được.Thể loại: HE, đam mỹ, nhiều đường ít muối, trung học, đoản văn, fanfic, sủng văn, tình hữu độc chung, khổ tận cam lai, thanh thủy văn ( Tác giả đang nặn não nhất có thể để chém ra thể loại truyện hohoh--)P/s: Chém thì chém thế thôi chứ ngu viết truyện Hán bome :>#Tiêu_soái_cưa…
Ngày đó tiền bối Yu Jimin nở nụ cười khiến Kim Min Jeong muốn làm bento cả đời05/03/2022 - ??/??/????…
songs that reminds me of them disclaimers:không phân top hay bot…
Màu máu người đỏ thẫm hoà cùng nền tuyết trắng...…
Lấy cảm hứng từ mối tình của tiểu thư Minjeong và đại ca mafia Ju Jimin. Truyện mở đầu chậm, về sau thế nào thì...…
Đây là câu truyện ma có thật mình vừa được nghe…
@lunana-chin.…
"Cô từng là một cỗ máy con người" "Ờ, còn cô từng đánh bom vì thấy trời hôm đó xấu""Vậy giờ sao?""Giờ tôi đánh đàn, còn cô... làm gốm?"…
'' kiếp này không chọn kiếp sau chọnxin nguyện cùng sen đến lúc tàn! ''Nếu bạn đã từng đọc ''Bất phụ Như Lai, bất phụ Khanh'' của Chương Xuân Di thì ắt cũng hiểu được cái gọi là Hỷ-Nộ-Ái-Ố của con người nó cứ mãi quanh quẩn làm khổ con người!'' QUY Y ''Thiên Bảo là một Đạt Ma ở thế kỉ XIV cùng với sư cô của mình là Niệm Nhân Hoa. Cả hai từ Đông Thổ sang Tây Trúc để thực hiện nguyện vọng cứu độ chúng sanh và truyền bá rộng rãi đạo Phật!Khi đến thành Bất Lạc, Thiên Bảo bắt gặp được cô nương Vương Trì-công chúa đất nước Đà La-vô cùng xinh đẹp, hiền diệu.Vương Trì vì muốn rời xa chốn cung điện xa hoa mà tìm đến chốn tĩnh lạc của thế gian nên đã đi khắp đây đó.Và vô tình gặp phải Thiên Bảo.''Duyên nào đưa ta, gặp và gỡNgười nào đến-đi, lòng nhớ thương''Và vô tình, Thiên Bảo và Vương Trì đã vướng vào cái gọi là ''ái''-giới cấm trong đạo Phật.Trải qua bao nhiêu khó khăn nhưng ông trời trêu ngươi, thách thức tình yêu của Thiên Bảo và Vương Trì.Cả hai không thể đến được với nhau...Quốc Vương Mạn Sa-cha của Vương Trì- không muốn con gái mình theo Thiên Bảo mà thêm khổ vào người và không thể chịu được lời thị phi của thiên hạ.Ông làm mọi cách để ngăn cản Vương Trì và Thiên Bảo đến với nhau.Thi Bà Đạt-kỳ đà cản mũi-là cháu nuôi của Quốc Vương Mạn Sa- đem lòng yêu Vương Trì từ nhỏ, luôn làm cho Mạn Sa phải câm ghét Thiên Bảo.''Gió thu nhè nhẹ cuốn láBa tiếng va ton ton lên bệ cửa kínhNghe mỏ kêu vang vang dừng dừng chốc chốcNàng chất chứa bi thương nơi vô bờ xót xa....''~~~~~~♥~~~~~~…
"Em từng nghĩ, chỉ cần thích một người là đủ.Nhưng sau này mới hiểu, tình cảm không bao giờ là thứ đủ để giữ ai ở lại.Chị từng bước vào đời em như mùa mưa bất chợt - ướt lòng, lạnh vai nhưng em lại chẳng muốn che ô.Rồi chị đi, nhẹ tênh như khi đến.Và em ở lại, với một chỗ trống không ai lấp được.Có những người chỉ được phép giữ lại trong ký ức.Chị là người như thế......người từng tồn tại trong em, rồi biến mất như chưa từng là gì cả."…