Đừng yêu nữa ! Em mệt lắm rồi
" Nếu yêu nhau xin đừng làm nhau nhau tổn thương, nếu không yêu thì xin hãy buông chứ đừng níu kéo sẽ đau lắm cho người con gái phải ghánh chịu "…
" Nếu yêu nhau xin đừng làm nhau nhau tổn thương, nếu không yêu thì xin hãy buông chứ đừng níu kéo sẽ đau lắm cho người con gái phải ghánh chịu "…
Ryoma chết, cậu buông xuôi mọi thứ, cha mẹ cậu chết rồi, không còn gì níu kéo. Nhưng cứ tưởng sẽ gặp Diêm Vương, thế quái nào lại quay lại năm nhất Seigaku? Em trai đâu ra vậy?? Đời trước đâu có em, sao đời này lại có rồi??! Quan trọng nhất là nó làm đảo lộn cuộc sống của cậu rồi!!??…
"Đừng cãi nhau nữa" là sự nhún nhường lớn nhất của 1 người con trai "Okie, anh đúng em sai" là sự ngu ngốc cuối cùng của một đứa con gái. Và "Đừng cãi nhau nữa, okie anh đúng, em sai" chính là dấu chấm hết của một mối quan hệ. Nếu là yêu sao anh không níu giữ?…
Tác giả: Vô Ảnh Hữu TungSố chương: 100Tình trạng cv: HoànTình trạng edit: Đặt gạch 😌___________________________Khúc Nguyệt không thể nào ngờ tới, tên Chử bá vương trước đây mỗi lần gặp mình đều phải tránh đi đường vòng, về sau lại là người thân thương nhất đời mình..Chử Linh Quân, người giang hồ gọi tên Chử bá vương, nhà cao cửa rộng, tiền nhiều như nước (1), cường thế táo bạo, một lời không hợp là tức giận ngay lập tức.Về sau, chỉ vì nụ cười của ánh trăng sáng, khủng long bạo chúa bỗng chốc hoá nhỏ thành cún sữa nhỏ nhắn, không ngại bán manh (2) nũng nịu.Về sau, chỉ cần ánh trăng sáng mỉm cười, khủng long bạo chúa giây thu nhỏ chó sữa, không hạn cuối bán manh cầu sủng. . .Vì em, như si như say, mãi mãi không đổi..Nam chính rất nóng nảy rất si tình, là một con cún to xác đáng yêu ~ nữ chính nhẹ nhàng xinh đẹp, sự nghiệp có thành tựu ~Một bộ sủng ngọt đáng yêu, HE.…
"Muốn bình yên là phải biết đủ.Đủ yêu thì giữ, đủ buồn thì buông"Trên đời này, tuyệt nhiên cái gì cũng đều có giới hạn.Không ai yêu mãi được một người trong vô vọng. Càng chẳng ai chờ mãi được một bóng lưng vô tình.Thất vọng đủ nhiều, ai rồi cũng sẽ đều phải buông tay.Thế giới vẫn quay, chỉ mình bạn ngồi lại. Ai cũng đang chiến đấu với đủ điều ngoài kia, bạn không thể ôm mãi nỗi đau mà trì hoãn những chuyện khác trong cuộc đời mình được.Vậy nên, bạn à.Đứng dậy, bước đi và sống tiếp.Vì dù bạn có ngồi đó bao lâu nữa, cũng không ai quay trở lại, càng không ai bên cạnh bạn mãi để vực bạn dậy đâu. Tất cả đều chỉ có thể là bạn, chỉ có thể là bạn mới giúp mình đứng lên đượcChuyện tình yêu, suy cho cùng cũng chỉ là một gia vị trong cuộc sống. Có thì đậm đà, nhưng không có thì cũng chẳng sao. Học cách sống nhạt đi một chút không chết ai cả.Hôm nay đủ yêu thì giữ.Ngày mai đủ buồn thì buông.Níu làm gì nếu mình đã đủ thương đau.Tiếc làm gì nếu mình đã chẳng đợi được nhau.Tháng năm vốn dĩ ngắn ngủi, đừng lãng phí thêm thời gian của bạn nữa, đừng để bình yên của mình phụ thuộc vào bất kì ai, đừng vì những thứ không đáng mà tiếp tục va vấp đau lòng.Một chữ buông có thể sẽ chẳng dễ dàng, có thể sẽ mất nhiều thời gian, nhưng rồi bạn sẽ ổn, sẽ thôi đau, sẽ chẳng sao nữa." Tiếc rằng mình chẳng đợi được nhau " - Dành cho bạn - những trái tim đang đi sự yên bình khi đi qua những ngày ngập bão.Mong rằng cuốn sách này giúp bạn thêm can trường để ngẩng đầu lên,…
"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa. Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại. Không đủ can đảm để níu kéo nàng. Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật. Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương. "Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy... Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa. Hư Kinh mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...? Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết. Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.…
Xuyên việt trở thành một quốc gia chi Vương, tôn phi tưởng tượng lấy say nằm mỹ nhân đầu gối, tỉnh chưởng thiên hạ quyền.Nhưng là tàn nhẫn địch nhân đánh đến tận cửa đã đến, muốn cướp hắn lương thực, đốt phòng của hắn, giết người của hắn, còn muốn chiếm lấy hắn nũng nịu Tiểu Kiều. Mẹ... Vong quốc chi quân vận mệnh bi thảm, chính hướng hắn bức đến.May mắn, tôn phi có kim đùi —— tiến vào Diablo thế giới, vất vả đi train level, đem trong trò chơi năng lực thậm chí là trang bị, đưa đến sự thật.Đây là một đoạn sử thượng nhất dâm đãng nhất hèn mọn bỉ ổi cũng là nóng nhất huyết chấn động nhất đế quốc dưỡng thành sử.————…
'Người' muốn níu cậu lại nói với cậu rằng bên trong ta thật buồn - ta không vui vẻ như cậu tưởng và ta thật khờ khạo .Nếu một ngày gió biển thổi mạnh đến bên bờ cát dưới ánh trăng tàn hoà hương hoa đêm về -Liệu rằng cậu sẽ cho 'người' một chiếc ôm chặt hơi ấm say nơi vòng tay hay một nụ hôn dịu nhẹ như mây trên má 'người' ?Khi chúng ta đang còn ngớ ngẩn với cảm xúc thì ánh mắt chìm vào tĩnh mịch của màn đêm - Chỉ có tâm trí ta vừa huyền ảo vừa rỗng tuếch trong không gian .…
Quá khứ vừa có thể là động lực, nhưng cũng có thể là thứ lời nguyền mãi níu kéo một ai đó. Không chấm dứt được, nhưng cũng chẳng thể tiến lên..."Akira... Hãy sống... Một cuộc đời thật hạnh phúc... Em yêu anh... Em yêu anh nhiều lắm... Nhiều hơn... Những gì... Ngôn từ có thể... Tả được... Đừng bao giờ... Quên em nhé..."Cứ như vậy Tokigawa Shiawase rời đi, để lại tôi một mình trên thế gian này. Để lại cho tôi lời nguyền "phải sống thật hạnh phúc" đeo bám dai dẳng suốt cuộc đời, trong một thế giới nơi không có cô.…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Này là một cái blog fan hơn năm ngàn vạn quốc dân nữ thần Lục Chi Ưu tập trung tinh thần nghĩ trêu chọc đến kia vị y học giới cao lãnh nam thần Thẩm Trường An,Cuối cùng ở dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào hạ, cuối cùng thành công trêu chọc đổ nam thần, sau đó oa ở nam thần trong lòng lăn lộn nũng nịu, nhõng nhẽo chuyện xưa.Tiểu kịch trường:Không có xác định quan hệ trước:Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, ta đói, ta nghĩ ăn ngươi làm cơm.Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, chúng ta cùng nhau đến chơi trò chơi đi.Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, ta mệt nhọc, ta muốn ngủ.Xác định quan hệ sau: Thẩm Trường An: Tới dùng cơm.Lục Chi Ưu: Ta không muốn ăn cơm muốn ăn ngươi.Thẩm Trường An: Chúng ta cùng nhau chơi đùa trò chơi đi.Lục Chi Ưu: Ta không nghĩ chơi trò chơi muốn chơi ngươi.Thẩm Trường An: Vội vàng đi ngủ.Lục Chi Ưu: Ta chưa muốn ngủ muốn ngủ ngươi.(ps )① nữ chủ là quốc dân nữ thần trải qua, nam chủ là cao lãnh nam thần.② không biết xấu hổ VS ngụy cao lãnh③ song chỗ ngọt văn mỹ thực manh thân cao không phải chính tông giới giải tríNội dung nhãn hiệu: Giới giải trí ngọt văn cận thủy lâu đài tình yêu chung thủyTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lục Chi Ưu Thẩm Trường An ┃ vai phụ: Hứa Kiều Thẩm Lạc Dương Mục Lạc Hạ Căng Khương Thang ┃ khác:…
- chúng ta chia tay đi.- vì sao?- không vì sao cả.anh đứng đó, nhìn thân ảnh nhỏ bé ấy dần bước ra khỏi cuộc đời anh. anh vươn tay muốn kéo cô lại, nhưng rồi cánh tay chỉ dừng lại ở giữa không trung. anh biết, những điều tưởng chừng như đơn giản ấy, đã chia cắt hai người họ.anh biết, dù có cố níu kéo, cô sẽ không quay lại.anh cũng biết, anh còn yêu cô rất nhiều.…
Bên ngoài lạnh lùng , khô khan nhưng nói về độ cưng vợ thì không ai bằng anh . Cô cách anh tận 8 tuổi nên luôn nũng nịu nhõng nhẽo bám lấy anh mặc cho anh có bận đến mấy cũng không ngừng bám chặt lấy anh vì cô bảo rằng " em đã chịu lấy chú rồi thì chú phải thương em " rồi chìa ra khuôn mặt cún con khiến anh đành bất lực làm hài lòng cô .…
Tôi nghĩ tôi yêu em rồi. Chúng ta là anh em, tình cảm điên lọan đó tôi có kìm nén. Ngày em rời đi tôi thực muốn nói em có thể ở lại. Lời ra đến môi cuối cùng lại im lặng. Hạnh phúc nghe em tôi một lòng cầu chúc. Đã đi rồi xin em đừng ngoảnh lại. Tôi không muốn em nhìn thấy tôi vật vã đau thương. Níu quay lại ngày đó tôi mạnh mẽ mở lời có đụpwc không "Em ơi, đừng đi!"…
Cuộc sống lắm thứ bộn bề lắm chứ, vì thế ta thường quên đi những thứ vốn dĩ ta cần trân trọng và bảo vệ, thay vào đó lại nâng niu những thứ mà ta không cần. Câu chuyện này không phải của riêng tôi, là của bạn, là của một ai đó, là của chúng ta.Cre pic: Người Đá…
Chuyện đời thường (hay ngôn?) cr 2 nhân vật là Hân & Hoan ấy mà. Níu thấy chán thì khỏi đọc, zì đây là lần đầu tớ viết. Đừng xúc phạm truyện hay tác giả nhe (coan tym tớ mỏng manh lém). Lời văn của tớ cực kì zở và tớ ko thể bỏ dc 1 số lỗi như sai chính tả, lặp từ ý khó hiểu,... và nhất là TEENCODE nên mong các cậu thông cảm…
Cha !!! Cha ... cha... Là những tiếng đầu tiên nàng nói sau khi thức dậy.Đôi mắt nàng mở to , đồng tử màu đen láy hiện rõ khuôn mặt hắn.Ánh mắt hắn có chút khó tin cũng có chút vui mừng nhưng trên khuôn mặt lại không có biểu hiện gì sâu sắc . "Cha, con muốn ngồi lên đùi cha" nàng nũng nĩu đôi tay cầm vạt áo hắn đưa qua đưa lại " nhé! Nhé nhé"... " Cha , con muốn ăn thịt"" Cha cài tóc cho con ""Cha thứ này rất chán "…
Tuổi trẻ là những năm tháng vội vã mà chúng ta vô tình bỏ lỡ, là thanh xuân con người muốn níu lại. là tiếc nuối cho sự vội vàng của thời gian. và thanh xuân ấy tôi vô tình gặp cậu, người con trai tôi nắm tay cùng trải qua năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời...…
Hoa nở là khi hoa đẹp nhất, là lúc người nâng niu nó nhất.Hoa tàn chỉ để lại nổi xác xơ tiêu điều, là lúc người vô tâm với nó nhất.Tuổi xuân này lệ nóng dâng đầy tất cả đều vì chàng, tâm tư phiền loạn tất cả cũng vì chàng.Vì yêu sinh hận, vì yêu sinh đau, hồi ức như mảnh trăng khuyết gâm sâu vào tim.Đời này không yêu thì tốt biết mấy, tiêu dao tự tại, vô lo vô nghĩ.Ta hối hận, lại không hối hận.Chàng trước giờ liệu có từng thích ta? Có từng yêu ta?…
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…