NÍU
Lần đầu viết còn gì mong mọi ng chỉ bảo…
Lần đầu viết còn gì mong mọi ng chỉ bảo…
Fanfic: [Em là sự thương xót cho linh hồn tôi]Tác giả: Alice Charlotte Trên bầu trời là những áng mây trắng muốt, là bầu trời xanh thăm thầm cùng tiếng đập cánh của những chú chim bồ câu. Là tự do, là hạnh phúc tuyệt đối mà anh hằng mong ước. Dưới chân là tiếng gào thét của nhân loại, là tiếng cầu xin trong tuyệt vọng cùng xác thịt trộn lẫn với nhau cùng những cơ thể chồng chất lên nhau- biến dạng tới không còn nhận ra. Là khung cảnh mà còn đáng sợ hơn cả địa ngục được diễn tả trong những trang sách Sự tội lỗi, dằn vặt gặm nhắm lấy linh hồn của anh như những con sâu mọt đục khoét thân cây, chậm rãi từ từ giết chết nó. Ấy vậy mà trong những suy nghĩ ngập tràn bóng tối ấy, thứ ánh sáng duy nhất hiện lên trong anh lại là hình bóng của cô. An ủi vỗ về lấy anh như những ngày tháng cả hai còn nhỏ, chút ánh sáng ấy trong tiềm thức là thứ duy nhất níu giữ anh lại mà không chìm sâu vào tuyệt vọng hoàn toàn..."Thế giới này mới thật tàn nhẫn làm sao nhưng anh vẫn yêu em"(Truyện được viết dưới pov của Eren Jeager)…
Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu165 chương Nũng nịu đại tiểu thư trọng sinh, vừa mở mắt, phát hiện chính mình thế nhưng mượn xác hoàn hồn tới rồi một cái xa lạ triều đại.Thổ phòng ở phá giường, nhà chỉ có bốn bức tường, vừa thấy chính là nghèo đến không xu dính túi, còn có một đám gầy cùng hầu dường như người nhìn chằm chằm nàng nhìn, đột nhiên thấy sét đánh giữa trời quang, nàng lại lần nữa đầu đến thai cũng không đến mức rơi xuống như thế nông nỗi đi?Che lại ngực hai mắt nước mắt lưng tròng.Mà càng làm cho nàng tuyệt vọng chính là, hiện tại nàng không chỉ có lui hôn, còn rớt vào trong sông bị một cái nam thanh niên trí thức cứu, thanh danh quét rác....... Trần Ngọc Kiều sau lại mới phát hiện, chính mình vẫn luôn cho rằng ôn nhuận như ngọc, thanh nhã nếu cúc trượng phu, kỳ thật lại là cái mỏng lạnh máu lạnh, có thù tất báo tàn nhẫn nhân vật.Tag: Xuyên qua thời không ngọt văn niên đại vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Ngọc Kiều, Du Tích Thần ┃ vai phụ: Hạ bổn khai 《 nữ xứng làm sự sổ tay [ xuyên nhanh ] 》…
Phút bù giờTình yêu và bóng đá. Nếu so sánh tình yêu như một trận bóngđá thì thực sự không có chút đúng đắn nào cả. Vì trong trận bóng đá khi kếtthúc biết đâu còn nhận được tỉ số hòa nhưng vốn trong tình yêu thì lại chẳngbao giờ như vậy. Nhưng có một thứ trong trận bóng đá lại làm tôi nghĩ về tìnhyêu - Phút bù giờ.Phút bù giờ mang lại cho người xem và cả cầu thủ một niềm hivọng làm thay đổi kết quả của trận đấu trong 90' đã trôi và nhiều lúc giờ phút nàylại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng mang lại chiến thắng và có khi là chiếnbại. Trong tình yêu đôi lúc 2 con người cũng cần dành cho nhau nhưng " phút bùgiờ" ấy để níu kéo, để nuối tiếc, để vun đắp, để trân trọng những gì họ dànhcho nhau để rồi tiếp lửa cho tình yêu đang nguội dần.Câu chuyện ngày hôm nay, tôi muốn gửi cho các bạn nói về 2con người đã đánh mất những "phút bù giờ" nên dành cho nhau để rồi tiếc nuối vìnhững suy nghĩ nhạt nhòa, để rồi đánh mất nhau.…
Hạnh Phúc Có Thật Sự Theo Bước Chân Em?Tác giả: PonzzzTình trạng: Chưa hoàn thành.Thể loại: Nhẹ nhàng, buồn, sủng, HE.Văn Án:Gia đình cô chẳng may vì tai nạn máy bay mà qua đời...Chỉ để lại mình cô trên cõi đời đầy giông ba này...Cô chập chững bước chân vào nhà trẻ mồ côi như bao bạn khác...Thế nhưng, bạn bè coi cô như một đứa xui xẻo, chẳng ai lại gần bên...Thời gian cứ thế trôi mặc cho ta có cố níu kéo...Nước mắt luôn đọng lại trên khóe mắt cô...Cho đến khi cô gặp được anh - người dắt cô bước ra một thế giới mới...Nơi cô lần đầu biết đến niềm vui và nỗi buồn mà tình yêu đem lại cho mình...Đâu mới là nơi cất giữ hạnh phúc thật sự của cô và anh?Liệu cô có đủ dũng khí để yêu anh?Liệu anh có đủ can đảm đế nắm chặt lấy tay cô?…
Đừng mộng mơ nữa, hỡi biển ơiChân trời xa lắm, chẳng có ai đợiPhía bên kia đại dương cũng chỉ có bờ cát nâng niu biển thôiĐừng mộng mơ nữa hỡi kẻ mộng mơ, mặt trời tận nơi góc vũ trụ bao laHoàng hôn đó chỉ là từng tia sáng mong manh từ nơi xaVà chỉ có anh bên em, kế bên em khi gục ngã____________Anh nhà văn chữa lành cho ông chủ nhỏ khỏi những tổn thương trong quá khứ.Ông chủ nhỏ vô tình trở thành bờ biển của anh nhà văn, để sóng cuốn trôi đi mọi muộn phiền.Hải ly tương tư thỏ trắng nhiều rồi, giờ đến lượt tôi cho thỏ trắng tương tư hải ly!!!OOC. Đừng để fic rơi vào tay chính quyền.HE. Đoạn đầu ngược hải ly, đoạn sau ngược thỏ trắng, thỏ trắng tưởng em bé coi mình là thế thân cho người cũ nên quằn quại đao khộ...Bắt đầu viết: 14/11/2024Ngày đăng: 4/12/2024…
Tên truyện: HUY DUThể loại: vì không rõ nên mình tống cổ nó vào tiểu thuyết :)Tình trạng: chưa xác địnhRating: phụ thuộc vào người đọcVì tr có chút ảo nên m.n thông cảmCHƯƠNG 0:Bước tới gần Tử thần, nàng lặng lẽ mỉm cười hỏi- Kiếp sau tôi sẽ chết như thế nào?Tử thần sau chiếc áo choàng bạc tay cầm lưỡi hái, da trắng nhợt nhạt buồn bã đưa mắt xa xăm, tránh ánh mắt của nàng- Chết non(!)(=_=")~Nàng gật gù đầu, quay gót dời điCánh tay của Tử thần níu lấy vai nàng, kéo trở lại nhìn chằm chằm vào mắt anh ta. Đôi mắt trong suốt óng ánh sầu muộn của anh ta khiến nàng có chút áy náyCả hai đều im lặng, như chờ đợi đối phương mở lời trướcCuối cùng... Tử thần cũng cất tiếng- Ta... sẽ thay đổi số mệnh đó cho emKhông trả lời, nàng gạt tay Tử thần ra, bước từng bước nhanh tới đạo luânhồi...Vô ích thôi....l…
Đây là câu chuyện có thực của bạn tác giả…
đọc rồi biết , mong mọi người góp ý giùm…
Tên tác phẩm: Đừng khóc ở ParisAuthor: MayCategory: tình cảm, lãng mạnRatting: PG-13Status: on-goingSummary: Gặp nhau, là định mệnh.. ..Nhưng đâu phải ai cũng có cái duyênLàm sao để níu giữ một bàn tay, khi mà anh chưa từng nắm lấy em thật chặt?Làm sao có thể tìm thấy anh, khi Paris lại trở nên rộng lớn đến thế?Làm sao có thể yêu, khi chưa một lần được nhìn thấy anh?Là yêu thương kia chối bỏ chúng ta ngay từ khi bắt đầu? Hay tình yêu đã trót bỏ quên em như thể em không còn xứng đáng?Yêu nhau thật đấy..... nhưng đến cuối cùng, liệu có được ở bên nhau.... hay tất cả, lại giống như một vòng tròn. Quay lại từ điểm bắt đầuLink fic: http://forum.zing.vn/fiction/dung-khoc-o-paris/t1330427.html…
'Yêu là quan tâm, là nâng niu trân trọng . . .' anh nói.'Yêu là mãnh liệt, là kiêu ngạo . . . ' hắn nói.'Yêu là chiếm hữu, là ích kỷ . . .' cậu ta nói..Nhưng trên đời này, mấy ai có thể làm trọn vẹn chu toàn một chữ YÊU? Mấy ai biết đằng sau sự hào nhoáng của tình yêu đó là những tổn thương ?....Những tâm hồn với nhưng trái tim đầy tì vết không ngừng tìm kiếm nhau, khát vọng nhau, nhưng, đồng thời cũng không ngừng thương tổn nhau... dây dưa không dứt... đau khổ triền miên... đâu mới là một kết thúc rõ ràng cho tất cả?ps: đây là truyện NADL và một người bạn hợp tác làm, lần đầu đăng tải, mong được ủng hộ ~ ( O v O ) ~ thân ái.…
Hoá ra yêu một người lại là chuyện đau lòng đến vậy. Một người yêu, người kia hờ hững. Kẻ đứng ngoài rốt cục cũng chỉ nhận tổn thương. Anh đã rời đi, em không níu giữ, lời hứa có sâu đậm đến mấy nhất định rồi cũng sẽ quên. Chúng ta đã yêu cuồng nhiệt, không còn gì phải ân hận. Yêu điên cuồng, ngây dại, ai cũng từng trải qua. Tình yêu đó nhất định sâu đậm, dù cho có chịu bao nhiêu tổn thương vẫn không rời bỏ. Đến khi tưởng chừng đã đến cuối cùng, lại một lời nói rời xa nhau. Vậy là xa mãi mãi. Yêu....…
Thích một người chính là...không phân biệt trước sau, không có thời gian giới hạn, vì thích mà toàn tâm toàn ý dõi theo, toàn tâm toàn ý quan tâm, vì họ mà cố chấp, vì họ mà buồn, vì họ mà đau lòng, vì họ mà hạnh phúc, vì họ mà biết yêu thương. Vì thích họ nên ta ngày càng hoàn thiện hơn, dù những hiểu lầm vu vơ có xảy đến, dù những khó khăn có ngăn cách tình yêu, thì dù sao vẫn một lòng một dạ với đối phương, kiên nhẫn và...chờ đợi!!! Nếu thật sự là của nhau, nhất định sẽ quay về!!!…
... Tôi không biết phải giới thiệu gì nữa, quý độc giả cử đọc rồi biết nhé Thật vinh hạnh khi được các bạn độc giả quý mến chọn tác phẩm này để thẩm văn, tuy văn ngữ của tôi còn hạn hẹp nhưng tôi chắc chắn sẽ không để các bạn phải thất vọng vì nội dung của từng chương truyệnChúc các bạn đọc truyện vui vẻl…
Nàng đau, hắn cũng đau.Nàng bệnh, hắn cũng bệnh.Một vị tổ tông sống như vậy, hắn dám không nâng niu trong lòng bàn tay mà dốc lòng che chở à?Người người đều nói, Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, huống chi kiếp trước hắn tạo phản thất bại, chết sớm vô cùng.Lục Thanh Lam nghĩ, vẫn nên triệt để vạch rõ giới hạn với hắn thì tốt hơnNhưng vạch vạch, vạch một hồi sao lại chui tọt vào trong chăn của người ta rồi?Mà vị Khánh Vương điện hạ ngôn tình sủng trước mắt này, muốn gì được nấy, ngàn y trăm thuận, nghe lời răm rắp, bao che khuyết điểm, rốt cuộc là cái quỷ gì vậy...Vẻ tà mị lãnh khốc mà mọi người đồn đãi đâu?Đây là truyện xưa về một nữ chính đoạt lấy cơ hội sống lại của nam chính, vì trả nợ mà đành phải buộc lòng ủy thân gả cho hắn, đồng thời ân ái sinh bánh bao, từ nay về sau nửa đời thanh tình. Đọc truyện để rõ hơn.…
-Ôm là sự níu kéo em ở lại ....!!!…
Sau ánh đèn rực rỡ của fan meeting, nơi tiếng hò reo vẫn còn vang vọng nơi hậu trường, có hai người không vội bước ra ánh sáng. Chỉ một cái liếc mắt là biết đứa kia đang định giở trò. Một lời nũng nịu, một nụ hôn trêu đùa, rồi lại hóa nghiêm túc đến nghẹn tim. Ở một góc tối, giữa thế giới náo nhiệt, Auau và Save tìm được một khoảnh khắc chỉ dành cho hai đứa. Và lần này, P'Auau thắng. Nhưng em nhỏ... cũng chẳng buồn phản kháng.…
"Dưới bóng chiều tà, đường lớn bắt đầu nhộn nhịp hơn, kẻ đi người về, qua qua lại lại tạo ra một khung cảnh phố thị. Nó tràn ngập sự hối hả chen lẫn sự háo hức của mọi người, có thể là do muốn mau chóng về nhà sum vầy với những người thân thương, hoặc bận rộn cho những buổi hẹn. Ngay trên tầng cao của một toà nhà, tôi ngồi nhàn nhã trong một quán đồ uống nhỏ nhìn màn đêm buông xuống, lấn át nốt mảng ánh sáng sắp tàn kia. Mọi thứ thật đẹp về đêm, nhất là ở nơi thành phố nhộn nhịp này! Những vì sao ẩn mình sau những đám mây như còn e thẹn. Mặt trăng ngày một lộ rõ và sáng. Ước gì tôi có thể níu kéo khung cảnh này mãi!Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, tôi nên về thôi! Nhưng, còn 1 tầng nữa tôi chưa tham quan, đã đến đây rồi, tôi không muốn phí những đồng tiền mình đã bỏ ra. Tôi đứng dậy, bỏ dở ly nước và bước tới quầy tính tiền. Rời quán, tôi bước vào chiếc thang máy đã lên đèn từ bao giờ. Tầng cao nhất, nơi mọi người truyền tai nhau rằng, bạn có thể ngắm một bầu trời đêm được đính vô vàn ngôi sao tuyệt đẹp. Có gì đó, nó như một bản năng, cánh tay tôi vô thức đặt lên chiếc tay nắm cửa sáng loáng. Cánh cửa bật mở, sự huyền ảo xâm chiếm đôi mắt tôiChào mừng đến với khoảng trời tuyệt đẹp của Ciel Nocturne!"© Ciel Nocturne | TayukaMavis | Luyến.© Bookcover | made by Vi.…
Vào đọc thì biết...…
tác giả không dõi và không hề biết chút gì về dẫn dắt hay làm và tạo sự hấp dẫn hồi hộp ly kỳ ... chỉ biết mượn vần thơ để nói lên. nỗi lòng nàng thơ ... và những vần thơ không hề hoa mỹ Không chút giả, dối ^ với tôi thơ là .....^…