Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Sẽ ra sao nếu một siêu sao điện ảnh chuyên đóng vai hành động, sau bảy năm vắng bóng trên màn ảnh nhỏ, bất ngờ tái xuất trong một bộ phim tình cảm lãng mạn - và bạn diễn của cô ấy lại là một tân binh đến từ sân khấu nhạc kịch?"…
Jimin, một nhà tiểu thuyết gia đang mắc kẹt trong sự bế tắc sáng tác, quyết định rời xa thành phố ồn ào và đi du lịch cùng cô bạn thân. Tại một quán cà phê nhỏ nép mình bên sườn đồi, cô phát hiện ra một cảm xúc lạ lùng khiến cô không thể rời đi. Để tìm lại cảm hứng, Jimin xin làm nhân viên tại quán cà phê cũ kĩ, nơi cô sẽ gặp gỡ một cô gái ngồi xích đu đầy bí ẩn, người không chỉ là chủ sở hữu quán mà còn là ca sĩ riêng, sống cùng một quá khứ đầy đau đớn. Khi hai con người lạc lối gặp nhau, liệu họ có thể tìm lại được đam mê và cảm xúc thật sự, hay chỉ mãi vẫy vùng trong cô đơn? ---------------------------------Trong một buổi chiều muộn, không gian trong quán cà phê dường như lắng lại, chỉ còn lại âm nhạc jazz nhẹ nhàng và tiếng xích đu đều đặn. Jimin đang đứng gần cửa sổ, ánh mắt cô hướng ra ngoài nhưng tâm trí lại quay về với Minjeong. Cô gái ấy luôn tĩnh lặng, như thể chẳng bao giờ để lộ cảm xúc thật. Jimin không thể dừng lại, cảm giác trỗi dậy trong lòng cô như một cơn sóng không thể kìm hãm.Jimin nhẹ nhàng, nhưng đủ để Minjeong nghe thấy:- "Không dịu dàng với em thì dịu dàng với ai? Không để ý đến em thì để ý đến ai? Không tương tư em thì tương tư ai?"Minjeong từ từ quay lại nhìn Jimin, đôi mắt em như có một điều gì đó chưa từng bộc lộ, sự tĩnh lặng bấy lâu dường như đang dần tan biến.…
Kim Winter tình cờ nhặt được chú mèo đen tuyền đang co ro giữa trời mưa tầm tã, em nhanh chóng nhặt bé lên bế vào lòng chạy nhanh về nhà, mà không hề biết rằng chú mèo ấy rất "đặc biệt"....Lưu ý: lowercase, tất cả những gì xuất hiện trong truyện là trí tưởng tượng của tác giả vui lòng đừng tấn công tuiWintop.…
minjeong không ngờ mình đã trọng sinh...nàng vẫn nhớ rõ mình chán ghét cái người điên cuồng yêu nàng, tình cảm vừa sâu sắc hèn mọn đến mức chỉ cầu mong nàng quay lại nhìn một cái.đã từng chán ghét là thế, nhưng người kia vẫn luôn thật sự chỉ có mình nàng, thâm tình đến mức khiến minjeong cũng rung động.năm mười tám tuổi, nàng quay về, nhìn người kia chưa từng có được chút hòa nhã của mình, chưa từng có được sự đáp lại của nàng, cô khóc, minjeong an ủi "cậu đừng khóc nữa, mình thích cậu nhé?"cover…
suddenly, you came over and occupied my heart.truyện được kể từ góc nhìn của wonyoungwarning: ooc, delulu và lowercasetất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượngcó sự tham gia của một vài couple khácnote: mở đầu chỉ là kus lừa ;)hope u enjoy it ~by ajjssts🧀…
Mãi đến sau này, vào một ngày mưa phùn gió bấc,Đó là ngày mà Liễu Trí Mẫn và Kim Mẫn Đình...Không còn đứng cùng nhau dưới ánh đèn sân khấu nữa.*Một bản phóng tác nhẹ dựa trên fic jiminjeong - một lần và mãi mãi của auth @nt141892…
Một gia đình bé nhỏ hạnh phúc. Appa soái ca, baba thiên thần, nhóc con cưng nhất quả đất.tiếng cười, hạnh phúc, vui vẻ. Và "mãi mãi bên nhau". Liệu có gì là "mãi mãi"?…
"Lần này là dầu gội hay bàn chải đánh răng đây?""Hừm nhà em có đủ rồi, chỉ thiếu Yu Jimin nữa thôi"Lấy ý tưởng từ một câu hát trong bài Secret garden của IU…
"- Kim Chimi, bước chân vào nhà mau.- Không nghe lời thì tối nay không có miếng cá nào cho em đâu, biết chưa hả?"Xây dựng nhân vật:- Không có công hay thụ trong truyện.- Mượn tên của các idol làm để xây dựng nhân vật, sẽ thay đổi tính cách và lối sống của họ để phù hợp với mạch truyện, thế nên dù là phản diện hay chính diện đều chỉ là hư cấu.Warning: Không có.…
Truyện này đã có sự cho phép chuyển ver từ tác giả Truyện gốc: [WonHa] Chuyện Tình Bác Sĩ Và Nàng IdolTác giả: nguyenlinh000mình chỉ là người cover lại nên mọi người đừng gọi mình author nhé…
Khi còn nhỏ, Minjeong không nhớ chính xác khoảnh khắc đầu tiên mình bước lên sân băng. Em chỉ nhớ cảm giác khi lưỡi giày trượt nhẹ trên bề mặt lạnh lẽo, những bông tuyết nhân tạo lấp lánh dưới ánh đèn trần, và tiếng cười khúc khích của những đứa trẻ khác vang vọng khắp không gian.Lúc đó, em không biết mình giỏi đến mức nào. Chỉ đơn giản là mỗi khi huấn luyện viên hướng dẫn một động tác mới, em đều nắm bắt rất nhanh. Khi các bạn đồng trang lứa còn đang loay hoay với những bước cơ bản, em đã có thể thực hiện một cú xoay tròn hoàn hảo. Các cô chú trong sân tập thường dừng lại nhìn em, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên."Con bé đó có tố chất.""Nhìn xem, mới bao nhiêu tuổi mà đã làm được thế này?"..."Chị có bao giờ nghĩ, nếu em biến mất, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn không?"Khoảnh khắc ấy, thế giới của Jimin như sụp đổ.Cô mở to mắt nhìn Minjeong, tim đập mạnh đến mức tưởng chừng như bị ai đó bóp nghẹt."Em vừa nói gì?"..."Ba mẹ không chấp nhận chuyện của hai đứa."Minjeong cứng người, tay em nắm lấy vạt áo của chính mình, cố gắng kiểm soát hơi thở."Con...""Đặc biệt là trong thời điểm này!"...Minjeong đứng giữa căn phòng tăm tối, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào sợi dây thừng trong tay.Bàn tay em siết chặt, những ngón tay lạnh buốt lướt qua bề mặt thô ráp của sợi dây. Sợi dây này em chắp và từ những miếng vải, độ chắc chắn của nó không chắc chắn nhưng em vẫn dùng nó. Trước đây, em chưa từng nghĩ đến chuyện này....Jimin bước chậm rãi đến trước tượng Chúa, rồi quỳ xuống.Cô làm dấu thánh giá, đ…
người đời đều nói kim minjeong bước một bước thì yu jimin đã bước tới mười bước. cô không cách nào có thể với tới được nàng. nhưng người đời không biết, trong giới giải trí đầy cạm bẫy thế này thì kim minjeong chính là ngoại lệ không thể thay thế của yu jimin.…