Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-'étienne' là gì? nó có nghĩa là 'vòng hoa' hay là 'vương miện'ngôi nhà với một màu sắc không quá nổi bật nhưng lại cao quý không tầm thường, ở đây có những nàng thơ siêng năng chăm chỉ để thêu dệt lên một vòng hoa, vương miện xinh đẹp cao quý gửi đến mọi ngườingười ơi, cậu có muốn cùng chúng tôi đồng hành trên mảnh đất màu cam này không? nếu có thì hãy vào nộp đơn tuyển chọn nhé ♡…
Một buổi chiều cuối thu, gió thổi nhẹ cuốn theo những chiếc lá đỏ rơi lả tả trên con đường lát đá. Tiếng đàn piano vang lên từ một quán cà phê nhỏ nép mình ở góc phố yên tĩnh. Giữa những thanh âm dịu dàng, tôi dừng bước, vô thức hướng mắt về phía cửa sổ quán rượu.Bên trong, một chàng trai với mái tóc tím đậm đang yên tĩnh chơi đàn. Đôi mắt vào nửa đêm, ngón tay nhẹ nhàng trên từng phím đàn, tạo nên một giai điệu vừa ấm áp vừa man buồn. Đường như cậu đang kể một câu chuyện qua âm nhạc, một câu chuyện chất chứa những cảm xúc không thể nói thành lời.Tôi bước vào quán, kéo ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi cậu ta. Khi bản nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên lác đác, nhưng không ai để ý rằng ánh mắt của tôi và cậu ấy đã đến với nhau-một khoảnh khắc khắc ngắn nhưng tựa như thời gian đã dừng lại....Và rồi, dưới ánh đèn ảo giác của buổi đêm, tôi và cậu lại ở bên nhau, lần này không phải trong quán cà phê mà là trên một chiếc giường trắng tinh, được bao quanh bởi những sợi dây đỏ như sợi tơ duyên vô hình buộc chúng tôi lại với nhau. Cả hai nằm đối diện, ánh mắt giao nhau như muốn giải quyết ghi hình bóng của đối phương vào sâu.Cậu cười, đôi mắt tím ánh sáng lên tia dịu dàng thở hoi. "Nếu định mệnh đưa cậu đến bên tôi... thì tôi sẽ ôm cậu bằng chính giai điệu này."Những sợi dây đỏ nhẹ nhàng lay động theo làn sóng gió nhẹ, như chứng nhân cho một câu chuyện được thêu nên bởi âm nhạc, định mệnh và một tình cảm sâu sắc không thể gọi tên.…
Tiểu Tịnh chính là cô gái vô cùng thân thiết với Trịnh Trịnh . 2 đứa trẻ đơn độc bị bỏ rơi ở cô nhi viện và coi nhau như anh em . Sau bao nhiêu năm hai người cũng gặp lại nhau nhưng trong hoàn cảnh chớ chêu. Liệu cái kết Trịnh Trịnh về với Tiểu Tịnh hay về với Tường An…
Đời trước nàng là hắn rất tức phụ, kêu hắn bảy thúc.Đời này nàng là hắn tiểu kiều nương, vẫn như cũ kêu hắn bảy thúc."Nhị đường ca thực sủng nhị đường tẩu." Nàng một bên thêu khăn, một bên nhớ tới ban ngày chuyện này, liền như thế thuận miệng nói."Ngươi nếu thích, ta cũng có thể như vậy đối với ngươi." Hắn từ quyển sách trung ngẩng đầu, tuấn mỹ lạnh lùng khuôn mặt thượng cũng không có cái gì biểu tình."Nga......" Nàng có chút ngượng ngùng, cúi đầu tới.Hắn buông quyển sách, đuốc ảnh trung, đĩnh bạt thân hình đem nàng bao phủ."Bảy thúc, ngươi đây là làm cái gì?""Sủng ngươi."…
Bạch Trà từ nhỏ đã ốm yếu bệnh tật.Điều cô nhận được nhiều nhất trong cuộc đời chính là sự cảm thông từ người khác.Cô không thích nhưng cô không thể không thừa nhận rằng cơ thể cô gần như không thể làm được bất cứ điều gì nên cô không thể kiêu ngạo vì mọi người đều giúp đỡ cô.Cho đến khi một chuyến chuyển phát nhanh của người bạn cùng phòng đưa cô vào một trò chơi kinh dị vô tận.[Phát hiện các đặc điểm ban đầu của nhân vật và tạo ra các kỹ năng độc quyền cho bạn.Các kỹ năng như sau:1. Hoa Cuscuta lv.0 (hoa Cuscuta yếu đuối chỉ có thể tồn tại bằng cách hấp thụ chất dinh dưỡng từ những sinh vật mạnh mẽ)2. Hoa dối trá lv.0 (nếu có quá nhiều lời nói dối, chúng sẽ trở thành sự thậtBạch Trà có tấm lòng sâu thẳm khát khao được đánh thức.Cô là một bông hoa tơ hồng yếu đuối, không thể tự mình sinh tồn, nhưng cô lại liều lĩnh hấp thu chất dinh dưỡng xung quanh để tăng cường sức mạnh cho bản thân một cách điên cuồng.Người chơi phát hiện ra rằng người mới yếu đuối và mảnh mai này đã đạt được thành tích cấp S hoàn hảo mỗi khi vượt qua cấp độ và tất cả các ngục tối mà cô ấy vượt qua đều bị đóng cửa vĩnh viễn!Bạch Trà thêu dệt những lời dối trá để họ nhìn thấy khả năng thoát khỏi trò chơi, tôn thờ cô như một vị thần và sẵn sàng cống hiến tất cả những gì mình có thể.…
Câu chuyện kể về Naruto, một sinh viên năm 4 có một cánh tay phải kì lạ nên phải băng bó lại- nó có thể thay đổi ý muốn của chủ nhân = cách đổi hướng , ví dụ : Naruto mún giơ thẳng tay phải lên trời thì nó lại hướng xuống đất mà k huớg lên. Một hôm nọ, cả lớp cậu nhận dc một tin sốc là thầy bộ môn Lịch Sử Thế Giới của lớp Naruto đã qua đời vì tuổi tác, thay vào đó, một thầy mới vào dạy. Thầy tên Kakashi, gương mặt bảnh bao, ăn nói nhẹ hều lại trẻ tuổi nên các bợn nữ ai cx thích đặc biệt là Sakura.Nhưng đằg sau khuôn mặt ság lạg cùg tính cách ság lạg ấy lại là 1 ôg thầy biến thái, đồg tính và Naruto đã rơi vào tầm ngắm của Kakashi...…
WARNING OOC⚠️Đây là những mẩu truyện ngắn về hai anh em Five và Vanya của mình. Tại họ cuti quá.Mình viết truyện này phần vì vã và cũng để giải trí nên văn phong không được hay cho lắm. Và mình đôi khi sẽ khiến char bị OOC nên mong các bạn thông cảm nha, hoặc nhắc mình với í để mình sửa nhé. Vì mình cũng viết để giải trí và vã là chính nên truyện sẽ không được chỉn chu cho lắm. Và bối cảnh có thể sẽ có chút thay đổi trong những mẩu truyện này.Nói vậy thui, chúc mng vã vui vẻ nhaẮ cảnh báo lần nữa thì có cả yếu tố tình cảm gia đình lẫn nam nữ giữa hai người nhaaa…
Tấn giang VIP2015-12-10 kết thúcTổng điểm vote sổ: 188848 tổng bình luận sách sổ: 163 số lượng bookmark hiện tại: 366 văn chương tích lũy: 11,424,739Đại Tề khai quốc sơ, từng định ra như vậy nhất điều quy củ: Cách mỗi mười năm kỳ, toàn bộ hướng về văn võ bá quan tu đem một năm nay từng người trong phủ chỗ sinh ra nhấtTên dòng chính con gái đưa vào trong cung, từ trong cung người đến nuôi dưỡng. Những hài tử này đưa vào trong cung sau, cùng bổn gia liền rốt cuộc không có bất cứ quan hệ nào.Thật bất hạnh, Giang Sắt mới vừa vừa mở mắt liền thay thế nàng trên danh nghĩa song thai muội muội vào cung.**************Nữ chủ: Thon thả chân dài ngẫu nhiên mặt than muội tử một quảNam chủ: Ôn nhu phúc hắc thủ lạt lòng dạ ác độc trung khuyển một cáiPs: Ngọt sủng văn - - đều là một đôi giầy thêu gây họaNội dung nhãn hiệu: Xuyên việt thời không cung đình hầu tước cung đấuTìm tòi mấu chốt chữ: Nhân vật chính: Giang Sắt Lý Tễ ┃ phối hợp diễn: Lưu Cư Tần Tranh Tần Bích Vũ đủ hạng người ┃ khác: Ấm áp không ngược…
Áo Polo là một kiểu áo phổ biến trong thời trang nam và nữ. Nó có xuất xứ từ trang phục truyền thống của các vận động viên golf và tennis, và sau đó trở thành một phần không thể thiếu trong tủ quần áo của nhiều người.Áo Polo thường có cổ áo và được làm từ vải cotton hoặc sợi tổng hợp nhẹ, thường có độ co giãn. Đặc điểm nổi bật của áo Polo là có nút cài trên cổ áo và thường có một thiết kế đường viền trên cổ áo và tay áo. Một số phiên bản áo Polo có logo hoặc hình ảnh thương hiệu được thêu hoặc in trên ngực trước.Áo Polo thường được mặc trong các hoạt động thể thao như golf, tennis và polo. Tuy nhiên, nó cũng đã trở thành một trang phục thông thường trong các hoạt động hàng ngày và trong các bữa tiệc, sự kiện không chính thức hoặc đi chơi.Áo Polo có thể kết hợp với nhiều kiểu trang phục khác nhau. Nam giới thường mặc áo Polo cùng quần jeans hoặc quần kaki, còn nữ giới thì thường kết hợp với váy ngắn, chân váy hoặc quần shorts. Ngoài ra, áo Polo cũng thường được mặc trong môi trường công sở với quần tây hoặc chân váy dài.Tóm lại, áo Polo là một kiểu áo phổ biến, thoải mái và dễ phối đồ, phù hợp cho nhiều dịp khác nhau.liên hệ: https://youngg.com.vn/ liên hệ: https://www.facebook.com/youngg04…
Đó là thời thơ mộng nhất, đẹp đẽ nhất!là tình yêu thơ dại, ngây ngô,là những suy nghĩ đầu đời vụng trộm, chiu chắt. Thanh xuân thơ ngây,mang nhiều xúc cảm... là thời nhung nhớ và tiếc nuối,là thời trái tim có bước chuyển động và rung cảm mạnh mẽ nhất.Tớ cũng vậy! tớ đã trải qua cái thời thanh xuân hồn nhiên thơ dại đáng quý ấy. Nhưng tại sao?tuổi thanh xuân của tớ không được hạnh phúc như mọi người? tớ vùi mình trong góc khuất cuộc đời, chôn dấu đi những xúc cảm mạnh mẽ nhất và để rồi tớ biết yêu, biết hận, chỉ dấu riêng cho mình.có lẽ tớ thích cậu ấy mất rồi!cái nguồn sống nhỏ nhoi ấy giúp tớ bước tiếp, giúp tớ trải qua mọi cửa ải khó khăn nhất trong cuộc đời. Cậu ấy : Ngô Nại Phong.!…
Đây không phải truyện.Đây là tôi. Tôi chỉ... nghĩ mình cần ghi những dòng này xuống, trước khi tôi gặp "thứ đó" và để nó thay đổi bản ngã của mình. Hoặc tệ hơn, lấy mất nó.Không hẳn là nhật ký, sau này tôi sẽ dùng những dòng này để đối chiếu tôi của bây giờ với tôi của tương lai, nên tôi sẽ chỉ ghi những gì cần thiết. Đương nhiên, tôi cũng sẽ giải thích từ đầu cho cậu. Nếu sau này thấy tôi không cập nhật nữa, cậu có thể nghĩ tôi đã đánh mất bản ngã của mình sau khi gặp "nó". Hoặc chỉ đơn giản tôi thấy mô tả bản thân mình cho Wattpad là một điều nhảm cứt, haha. Nhỉ?…
Tên truyện: [Allisagi] Bệnh?Tên khác: [Allisagi] Bệnh tình dục.Một chiếc Isagi mắc nhều loại bệnh khác nhau liên quan đến tình dục.Ngày đào hố: 23/05/2023Ngày lấp hố: chưa xác định.Tác giả: nữ nhân ngủ ít.…
Vì một lần nữa biên soạn lịch sử sách giáo khoa, quản lý cục quyết định phái Lê Hoa đem lịch sử thượng hoàng đế đều lạp cái đàn hảo hảo hiểu biết một chút bọn họ cuộc đời, không nghĩ Tần Thủy Hoàng chính là cái cứng rắn cái đinh."Ngươi? Ngươi một cái tóc húi cua dân chúng có cái gì tư cách mời ta tiến đàn?""Ta cũng vậy hoàng đế."Lê Hoa thành thành khẩn khẩn.Tần Thủy Hoàng hảo hồ lộng, Lưu Bang cũng không hảo hồ lộng, hắn đôi mắt nhỏ tình nhíu lại, "Hoàng đế nên có truyện ký, ngươi có sao?""Có có có, còn tại tu sửa."Lê Hoa lấy ra bản thân thức đêm biên tam chương 《 Kim Chương hoàng đế kỷ thực 》, "Thỉnh chư vị đại lão xem qua, còn lại còn tại sửa sang lại.""Hiện tại hoàng đế không đều có chính mình chuyên đề báo cáo cùng nghiên cứu trang web sao?"Tống Huy Tông ôm nhất chích miêu, đưa ra tân nan đề."Ta cũng có ."Lê Hoa thức đêm thiết kế cái võng đứng ra, đem 《 Kim Chương hoàng đế kỷ thực 》 la lý ba sách phiên dịch vài cái văn loại xiêm áo đi lên."Ngươi cũng là nữ hoàng đế, ngươi hậu cung có bao nhiêu nhân?"Võ Tắc Thiên vỗ về chính mình cổ tay áo thêu hoa hỏi một câu."Ta..."Bị bị thương tổn Lê Hoa chậm rãi đánh ra một cái QAQ, "Ta là mẫu đơn."…
Vương Mộ: - Người ta tiểu thư khuê các tay là để cầm kim thêu hà bao a, túi thơm a...Tuyết Vũ: - Ta có thể cầm kim châm cứu 108 huyệt đạo không sai 1 ly.Lâm Hân: - Nghe nói Ngọc Nhi cô nương đệ nhất tài nữ, cầm kì thi họa không gì là không thông.Tuyết Vũ: - Nhà ngươi có ai chết chưa, ngươi muốn gặp ai, ta có thể nể tình lập đàn gọi hồn giúp ngươi. Nếu đã đầu thai ta đây có thể tính xem hắn đã chuyển kiếp đi đâu ah.Minh U Nguyệt: - Nữ nhi Minh gia có thể thống lĩnh tướng lãnh, giết địch cả ngàn.Tuyết Vũ: - Ta có thể độc chết cả đại quân ah. Nhưng mà nữ nhi Minh gia có bệnh thì có cần ta chữa không?Đây là câu chuyện hư cấu, kể về một cô gái mang dòng máu tiên và người, mặc dù có thể bất lão nhưng cơ thể yếu đuối như 1 người bình thường a.-->lần đầu viết truyện có những chỗ mình không biết nên bịa ra, nếu sai sót mọi người góp ý nhé.…
Thái Phó đích nữ Cảnh Tình, làm tương lai thái tử phi, biết thư đạt lễ, tài đức vẹn toàn, từ nhỏ đến lớn đều là kinh đô quý nữ nhóm tranh tướng học tập đối tượng.Nhưng mà ở Cảnh Tình đại hôn đêm trước, một hồi cung biến, thái tử thất thế, nàng một nhà già trẻ sắp luân vì tù nhân.Sự phát sau, cảnh Thái Phó phân phát gia nô, chuẩn bị mang theo một nhà già trẻ mình kết thúc, quá chịu nhân làm nhục, lấy toàn cảnh gia cuối cùng thể diện.Nhiên ở độc dược cửa vào khi, thiên hàng dị tượng, nhất đạo thiểm điện chém thẳng vào nóc nhà, Cảnh gia già trẻ nháy mắt ngất đi.Cảnh lão sư lại mở to mắt khi, mới phát hiện bọn họ vị trí địa phương đã muốn thay đổi một cái thế giới.Cao ngất đại lâu, trên đường nổ vang chạy như bay quái thú, có thể nói hắc hòm, quần áo không thể thể nam nữ...Nơi này hết thảy lạc ở trong mắt Cảnh lão sư, kia đều là cực kỳ tân kỳ cùng bất khả tư nghị.Sau lại bọn họ mới biết được, bọn họ đi tới khoa học kỹ thuật phát đạt hiện đại, dùng hiện đại nói, bọn họ một nhà đều xuyên qua .Khiếp sợ vô thố đồng thời, Cảnh lão sư cũng không so với may mắn -- ở Cảnh gia đại trạch cũng đi theo bọn họ cùng nhau mặc lại đây, mới làm cho bọn họ một nhà già trẻ miễn đi không nhà để về quẫn cảnh.Nhưng mà ở hiện đại sinh hoạt nửa tháng sau, cảnh Thái Phó nhìn cả ngày vội vàng trực tiếp thêu hoa thê tử, ôm di động cầu người mang theo thượng phân con, trầm mê truy kịch nữ nhi, bất đắc dĩ dài thở dài một hơi."Nhi tạp, đem ngươi trong tay sốt cà chua đưa cho ta.""Ô…
Ngày xửa ngày xưa, ở làng Lệ Giang, có một con sông mang tên Nguyệt. Nước sông quanh năm trong vắt, phản chiếu ánh trăng mỗi đêm. Bên bờ sông ấy sống một cô gái tên Lan, nổi tiếng không chỉ vì nhan sắc dịu dàng mà còn vì tấm lòng nhân hậu.Cha mẹ mất sớm, Lan sống cùng bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, cô dệt vải để kiếm sống và chăm sóc bà. Một tối mùa thu, khi đang giặt vải bên sông, Lan nghe tiếng kêu cứu. Cô vội chạy theo tiếng gọi và thấy một chàng trai bị thương đang cố bơi vào bờ. Không chút do dự, Lan lao xuống nước, kéo chàng trai lên.Chàng trai tự xưng là Dương, thương nhân từ phương xa đến, bị cướp chặn đường và đẩy xuống sông. Biết Lan mồ côi, Dương muốn tặng tiền cảm ơn, nhưng Lan từ chối. Thay vào đó, cô chỉ xin anh một món kỷ niệm "để nhớ rằng một ngày nào đó, anh từng thoát chết bên sông Nguyệt". Dương lấy từ túi áo ra một chiếc kẹp tóc khắc hình hoa mai bằng ngà voi, nói rằng đó là kỷ vật gia truyền.Từ hôm đó, Lan luôn cài chiếc kẹp ấy trên mái tóc đen dài. Dân làng nói rằng khi ánh trăng rọi xuống, chiếc kẹp phát ra ánh sáng dịu nhẹ như đang kể một câu chuyện.Nhiều năm trôi qua, Dương quay lại làng Lệ Giang. Anh tìm đến bờ sông Nguyệt, nơi lần đầu gặp Lan. Nhưng giờ đây, cô không còn nữa - Lan đã mất trong một trận dịch bệnh, để lại chiếc kẹp tóc đặt trên bàn thờ bên cạnh tấm khăn thêu hoa mai. Người làng kể rằng trước khi mất, Lan dặn:"Hãy trả chiếc kẹp về cho người từng trao nó. Nói với anh ấy rằng tôi đã giữ trọn lời hẹn bên sông."Dương cầm chiếc kẹp, lặng lẽ nhìn sông Nguyệt, n…
"...em không nhớ tôi sao?". Câu nói thều thào vọng lên trong không gian tĩnh lặng rồi chìm đi mất. Chẳng hiểu sao tôi lại thấy thật đau trong tim như để quên 1 điều gì đó lẽ ra tôi phải nhớ. Tôi cố gắng nhìn vào khoảng tối trước mắt của người đàn ông bị che khuất bằng những nét vẽ nguệch ngoạc đang chuyển động nhưng vẫn không tài nào nhìn thấy được. Vẳng vọng bên tai câu nói nghe như muốn khóc ấy là hình ảnh người đàn ông kì lạ đó mất hút vào khoảng đen tĩnh lặng. Tôi như muốn bậc khóc. Những gì tôi có thể nhớ là nhắn nhủ bản thân tôi khi tỉnh lại xin hãy đừng quên giấc mơ này. Tôi đã không biết nó có phải ác mộng. Tôi đã thật sự sợ hãi. Nhưng tôi không muốn quên.…