Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện : Cầu vồng mang tên em.Tác giả : băng nhu (may) 👆👆👆Thể loại : học đường, lãng mạn, hài hước....Tóm tắt :mỗi ngày được gần anh ấy là một niềm hạnh phúc nhỏ của tôi.......anh ấy luôn hiểu tôi... nhưng điều rõ nhất anh lại không hiểu......tôi thích anh.........Nhưng không sao.....anh ấy có chạy đằng trời....tôi cũng có thể kéo anh ấy về bên mình....Lê Hoan nói là làm... Hahaha...…
Tác phẩm : Mười Năm Vẫn Nhớ Em. Tác giả : An Minh TuệThể loại: tình cảmBìa truyện: AnMinhTue"Cậu trông thật u ám đó" cô nhóc nào đó nói. "Không liên quan đến cậu. Cút đi !!! " cậu nhóc nào đó khó chịu trả lời. "Hmm..nhưng với khuân mặt của cậu biểu tình đó chả phù hợp gì cả. Cậu ăn đường không? " cô nhóc cười híp mắt vui vẻ. "..." cậu ta hoàn toàn không để ý mình vừa nói gì. Dù có qua bao lâu.Em vẫn luôn trong trái tim anh.Dù cố gắng xóa đi. Nhưng càng xóa càng khắc sâu.…
Có người từng nói Hồ Ly luôn là loài đa mưu, lanh lợi nhất, dung mạo lại đẹp tựa như hoa nhưng ít ai lại biết Hồ Ly đó cũng chỉ có khao khát có được tình yêu cao cả như loài người..."Ngươi thừa biết thần và yêu không có mệnh bên nhau, hà cớ gì lại cố chấp?""Thần yêu không mệnh bên nhau...lý lẽ này chỉ có các người tự bịa đặt ra. Lão là thần tiên cao quý thứ cảm xúc này làm sao lão hiểu được!! Nói ta cố chấp, chỉ là trời vốn phân bất công, thần tiên các người được yêu thương chúng sinh, sao ta lại không được yêu chàng ấy chứ?"..."Thần và yêu từ xưa đến nay đều không cùng một đường. Ta và người xem như có duyên nhưng không có nợ, tu vi ngươi giúp ta bây giờ ta trả lại hết cho ngươi. Mong rằng sẽ không ai gặp lại ai"...Một người vì người kia mà cố chấp không màng đến sống chết, người kia lại tự mình chấp nhận giam sống số phận của mình để bảo vệ người kia, chỉ mong vạn phần đời sau sẽ nàng sẽ luôn được như ý nhưng anh lại không kìm được lòng mà hết kiếp này lại đến kiếp khác, như một vật thể được thiết lập, mất người nhưng vẫn mãi tìm kiếm hình bóng ấy, thấy người nhưng lại chẳng dám đến gần, chỉ biết ngắm nhìn nàng sống từng ngày, trải qua sinh lão bệnh tử, anh đều không thể nào can thiệp. Sự dằn vặt ấy cứ gặm nhấm anh từng ngày...…
Không ngọt ngào như trong tiểu thuyết, cũng chẳng lãng mạn như phim. Câu chuyện về Đặng Mai Quốc Việt và Lê Ngọc Khánh Như chỉ đơn giản là hai đứa trẻ gặp nhau trong những năm đẹp nhất của thanh xuân, biết nhau rồi cảm mến nhau mà thôi.…
Vì duyên mà gặp, mà xa, mà đến, mà bên nhauTruyện có nhiều tình tiết do tôi tưởng tượng nhưng chung quy vẫn để truyện được nhẹ nhàng và kết thúc êm đềm vì cuộc đời tôi đủ sống gió rồi.Truyện không dài nhưng khi có tâm trạng mới viết.…
Đẹp nhất của đời người có lẽ là tình yêu của tuổi xuân thì. Bởi khi đó, ta trao cho mình quyền được cuồng si và say mê, yêu hết mình bằng trái tim rực lửa của một tâm hồn trẻ trung, mang trong mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng với tôi, tình yêu đẹp nhất là sự rung động đầu đời - ngây ngô nhưng mãnh liệt, như giai điệu trữ tình của mùa hạ sôi động. Tôi chẳng dám tự nhận mình là người có hoàn cảnh hạnh phúc như bao người. Ngay từ thuở ấu thơ, tôi đã bị mẹ ruột ruồng bỏ. Suốt mười năm sống thiếu vắng tình thương, tôi đã dần thu mình lại, sống khép nép và nhạy cảm trước mọi điều. Tôi từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ mãi nhạt nhòa, lặng lẽ đi qua những tháng ngày vô vị, cho đến khi một chàng trai bước vào cuộc sống tôi. Dưới khung trời thiên thanh, nơi nắng ngược chiếu sáng, cậu thiếu niên với vẻ thư sinh, điển trai ấy đã đến bên tôi, tô điểm cuộc sống tẻ nhạt bằng những sắc màu rực rỡ. Mùa hạ năm ấy, dưới mái trường Chuyên, một lá thư tình đã hòa mình vào nắng hạ, và cũng tại nơi đó, hai con người đã sẵn sàng trao nhau tình yêu trong sáng và cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân. Mùa hạ năm ấy, có một Lê Hoàng Gia Bảo nguyện nắm tay Nguyễn Tường Tuệ Anh đi hết cuộc đời, dù là khó khăn hay an nhàn, vẫn bên nhau mãi mãi...…
Truyện Dài: Ngày Đó Ta Quen NhauTác Giả: Mộng Mơ1 cô gái trẻ, 10 năm xa quê hương về lại thăm, và còn một điều bất ngờ nữa có ko ngờ tới...[December 28, 2018 - viết xong lần đầu]======================o0o=============================**Đổi tên truyện**Truyện Dài: "Thiên Duyên Tiền Định"*Năm 2021, RE-EDIT lại truyện chút.…
Giữa dòng người tấp nập, ta gặp nhau... Từ giây phút đó một câu chuyện tình đã bắt đầu để rồi ta càng yêu - càng hận."Yêu" và "Hận" tuy là hai thái cực khác nhau nhưng dường chúng như chỉ được ngăn cách qua một ranh giới mỏng manh tựa rằng xuyên qua một tia sáng le lói thôi là sẽ liền xâm phạm đến vùng phía bên kia ranh giới ấy, tựa cái cảm giác hụt hẫng khi đang đắm chìm trong hạnh phúc bỗng dưng bị bàn tay của người kia buông lơi để rồi rơi xuống đáy vực sâu thẳm lạnh lẽo...Sau 5 năm thời gian như dòng nước âm thầm tĩnh lặng trôi không những không thể làm phai mờ đi vết thương mà còn làm cho nó càng khắc sâu vào xương tủy... . Và để rồi, định mệnh lại cho ta gặp nhau...một lần nữa... Phải chăng là một sự khởi đầu mới hay chỉ là để cho nhau một "dấu chấm hết"...…
Hán Việt: Hắc hóa nam chủ tổng tưởng sáo lộ ngãTác giả: Tần NguyênNguồn: https://wikidich.com/tim-kiem?q=H%E1%BA%AFc+h%C3%B3a+nam+ch%E1%BB%A7+t%E1%BB%95ng+t%C6%B0%E1%BB%9Fng+s%C3%A1o+l%E1%BB%99+ng%C3%A3&qs=1【bệnh kiều siêu ngọt sủng, một chọi một】# Tô Yên thần cách ····· rớt. #nàng hệ thống nói, nếu muốn tìm hoàn hồn cách, phải thực hiện nam chủ nguyện vọng.Kết quả là, nàng bắt đầu rồi từ từ công lược nam chủ chi lộ.Kiệt ngạo thiếu niên mặt mày lệ khí:"Ngươi chỉ có thể thích ta một người."Bệnh kiều hoàng tử ánh mắt sâu kín:"Ngươi nói ngươi sẽ ở ta bên người bồi ta cả đời."Tà mị ảnh đế mắt đào hoa một chọn:"Tiểu Tô Yên, lại đây làm ta thân thân."Tô Yên rối rắm, nàng chỉ là muốn tìm về chính mình thần cách mà thôi, như thế nào còn cấp quấn lên? ···· nhìn trước mặt nam nhân tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại khẩu, là là là, đều là vì ngươi, thích nhất ngươi!Nam chủ đầy tay là huyết, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Ngươi đã nói, sẽ lưu tại ta bên người, vĩnh viễn đều sẽ không rời đi."Tô Yên nhẹ hống:"Hảo hảo hảo, đều nghe ngươi, ta trước đem này huyết sát sát, đừng dọa người khác??"…
Mình post truyện để tiện cho việc đọc, vì vậy nếu có vi phạm gì xin hãy nhắn mình sẽ xoá, cảm ơn!Tên truyện: Tính không ra năm xưaTác giả: Nhĩ Đông Thỏ TửThể loại: đô thị tình duyênSố chương: 122Văn án:Bổn văn nguyên danh 《 nhan sắc 》Nàng là rất nhiều nhân sinh sống trung dương quang, nhưng mà ánh mặt trời chung sẽ gặp được khói mù.Nàng trời sinh tính chuyên chú vô bên vụ, nhưng sinh hoạt tổng hội cho người ta một cái không tưởng được quẹo vào.Hắn, là đình chỉ hành tẩu người, nguyên bản chỉ ở bên xem người.Hắn, trầm mặc thiếu niên chi ái.Nàng, ý chí kiên định tâm tính cường ngạnh, cả đời đáy lòng chỉ có một chỗ mềm mại nhất.Mà nàng, thay đổi mọi người cả đời.Vai chính: Nhan tử thật, vệ âm hi ┃ vai phụ: Trác khiêm, Đặng an, mạc tông, trang tuệ hành…