Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chào mừng tới Sweet Shop, tiệm đồ ngọt cực kì nổi tiếng!Vì sao lại như vậy, vì trong tiệm, có 5 vùng đất được phân chia vô cùng rõ ràng và phối hợp với nhau vô cùng ăn ý...Hãy trở thành công dân của các vùng đất và khám phá những trải nghiệm ngọt lịm và thú vị cùng Sweet Shop chúng tôi!!!…
Tên: Mình cách nhau bao xa?Tác giả: MilkTea_VyThể loại: Hiện đại, boy love, HE, ngược (không biết ít hay nhiều)Nhân vật chính: Ngô Thế Huân (công) - Lộc Hàm (thụ)Văn án:Anh, chàng bác sĩ nổi tiếng ở thành phố A đột ngột bước vào đời cậu, trong xa cách có lạnh lùng, trong lạnh lùng có thu hút, trong thu hút lại có ngọt ngào đối với cậu. Cậu lâu dần rồi chấp thuận, hai người kết hôn.Những tưởng hôn nhân hạnh phúc, nhưng trong đêm tân hôn, anh không chút dịu dàng chiếm lấy cơ thể cậu, mặc cho cậu khóc đến khản giọng.Ngày hôm sau, cậu không thấy anh đâu. Tối anh dẫn một cậu trai khác về, hai người tỏ ra vẻ ái muội cũng không chút nào giấu diếm cậu. Tiếp đó là những sự việc liên tục xảy ra mà cậu không thể nào lường trước được...Đứng dưới mưa, Lộc Hàm bất lực hỏi anh: "Anh đã bao giờ yêu em thật lòng chưa?" Ngô Thế Huân che ô, từng giọt nước theo vành ô đen rơi xuống làm cậu dù có lau mắt cũng không thể nhìn rõ ánh mắt anh. Anh vẫn cười nhạt như ngày nào, lời nói như thuốc độc, "Nếu yêu cậu thật lòng, tôi đã không để cậu trở thành bộ dạng thê thảm này!"Trong ngày mưa hôm đó, có một trái tim tê liệt mất đi cảm giác.Ba năm sau, tình cờ họ gặp lại nhau. Cậu đã thay đổi, sự nghiệp ổn định, bao nhiêu người theo đuổi, nhìn đời bằng đôi mắt hờ hững đầy mị lực, ngay cả nhìn anh. Họ vô tình lướt qua nhau, như chưa từng quen biết. Tối ngày hôm sau, anh bỗng dưng xuất hiện trước nhà cậu, vẫn ánh mắt như thuở mới gặp. Lộc Hàm mỉm cười lạnh nhạt nhìn Ngô Thế Huân, anh ta định lừa cậu lần nữa sao…
Cuộc đời đành đoạn để duyên kiếp em lỡ làng...Em ơi...Dù rằng đường tình không đưa em tới nơi em mong đợiThì đừng lo..Hoa ban sẽ nở sau cơn mưa mù..-------Em ra đi trong sự xinh đẹp của những cánh hoa trắng tinh.Nhưng nó đau lắm...anh à.Người ơi, liệu rằng người có biết?Em thương người tới nhường nào...----Lấy cảm hứng từ ca khúc ' Em hát ai nghe - Orange 'Hanahaki - Một căn bệnh giả tưởng tưởng, không có thật, mang tính chất hư cấu và viển vông. Căn bệnh này được sinh ra từ mối tình đơn phương, khi ta đem lòng thích một người nhưng lại chẳng dám bày tỏ, đau lòng cũng chỉ một mình chịu đựng. Khi tình yêu đơn phương không được đáp trả hoặc căn bệnh không được chữa trị, người mắc bệnh sẽ qua đời.…
Isagi Yoichi từng hỏi thần tượng của cậu Noel Noa rằng: "Hiện tại đứng trên đỉnh cao như vậy, anh có sợ gì không?""Tôi sợ vợ."Isagi: ?????Người đàn ông ấy không nói gì nhiều trước ánh mắt khó hiểu của Isagi, anh ta chỉ đưa đôi mắt nhạt màu trầm lặng nhìn về phía cô gái nhỏ đang vui vẻ cười nói ở đằng xa. Trong một thoáng lướt qua, Isagi có thể thấy rõ sự hạnh phúc trong ánh mắt của vị thần tượng ấy. Đó là một loại cảm xúc ấm áp len lỏi qua đôi mắt lạnh lùng ấy giống như một đoá hoa nở trên cõi tuyết buốt giá, lạnh đến rét trên từng da thịt thấm đẫm vào xương nhưng đóa hoa ấy vẫn nở rộ. Nở vì một người duy nhất."Sợ cô ấy khóc.""Sợ sẽ có ai tổn thương đến cô ấy.""Sợ rằng một lúc nào đó cô ấy sẽ biến mất."Khi ấy Isagi không hiểu, tại sao thần tượng của cậu lại sợ những thứ ấy. Huống hồ đối phương cũng chỉ là một cô gái bình thường mà nhỉ. . .? Sao lại phải làm đến mức đó.Kaiser nghe như vậy, chỉ bật cười đáp."Vì Noel Noa yêu cô ấy."…
Author: xexeDisclaimer: nhân vật fic không thuộc về người viếtPairing: LiChaeng Rating: PG13Category: Romance--------------------------ProlougeLalisa Manoban: Chỉ cần là điều tôi muốn thì tôi sẽ có được nó. Nhưng làm ơn hãy nói cho tôi biết, loại cố gắng nào để tôi có thể có được trái tim em.Park Chaeyoung: Tình yêu là điều giả dối nhất trên thế gian này và kẻ dối trá nhất trong tình yêu, đó chính là cô.Minnie: Có một điều cậu ta mãi mãi cũng không thể có được, đó chính là nụ cười của em ngày hôm ấy.Kim Jisoo: Xin lỗi bởi vì tôi cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi.Kim Jennie: Người thợ điêu khắc đã tạo nên một tuyệt tác rất đẹp, nhưng một ngày nọ ông ta nhìn thấy vết rạn trên bức tượng ấy, nó không còn đẹp nữa, thật xấu xí nên ông ta quyết định đập vỡ nó đi. Và tình yêu của chúng ta cũng vậy.…