WOULD U LIKE A CUP OF COFFE?[2JAE]
Từ khi nào anh trở nên nghiện cái thứ mùi cà phê dễ chịu em pha...☕️…
Từ khi nào anh trở nên nghiện cái thứ mùi cà phê dễ chịu em pha...☕️…
Quay trở về quá khứ Xoay tròn bánh xe số phận Tất cả có lẽ là một giấc mơ trong một giấc mơ Tiếng nói của quỷ dữ: "Death or life?"... Quen biết hội ngộ quen biết... Nếu yêu thích xuyên không và những cảm xúc chực vỡ oà, hãy đọc tiếp Death or life...…
Số phận gắn kết vạn vật với nhau, song cũng là tác nhân chính tạo nên những bi kịch. Câu chuyện kể về cuộc đời của 1 sinh viên cấp 3 - Tuấn, anh đã thầm yêu một cô gái trong trường. Và ngày hôm ấy anh quyết định lấy hết can đảm để tỏ tình với người mình thích.…
Y/n được một người đàn ông nhận nuôi và đem về. Hắn là một nhà khoa học tàn bạo, hung hãn và ranh ma. Ban đầu hắn nhận Y/n chỉ có một mục đích nhất định là thí nghiệm cô nhưng ... bằng cách nào đó hắn lại cảm thấy rung động khi cô lại khá ngoan ngoãn và gọi hắn là "Papa".…
Having difficulty going through life? Maybe some things goin on gotcha down? Travel in the life of a young 16 year old girl named Dakota, as she takes on life's challenges and learns many different things. You might just learn a thing or two, since she recalls all the lessons life has taught her....and it's only just begun.…
GG dịch…
Name: Second Life?? I'm Too Old For This.Amber Anderson một lão già 80 tuổi, người đã từng ngăn chặn thế chiến thứ 4 và sau đó có một gia đình hạnh phúc. Với cuộc sống hạnh phúc bên vợ, con cháu hiếu thảo, ông đã mãn nguyện và kết thúc cuộc đời với một nụ cười vào kỳ sinh nhật thứ 80 của ông nhưng....-"Ông Anderson, ông được chọn là người sẽ chuyển sinh và có một cuộc đời thứ 2 vào thế giới khác, ông phải giải cứu người dân và thế giới đó."-"Ta đã quá già cho chuyện này rồi!!"Thể loại: chả biết :v…
Sau cú nhảy lầu, Mikey được Takemichi nắm lấy bàn tay gầy gò của mình, hắn yêu cầu cậu buông tay hắn nhưng cậu không đồng ý.Cậu hét lớn rằng sẽ quay lại cứu hắn dù khuôn mặt đã dính đầy máu do bị hắn bắn đạn vào người. Hắn - Mikey bất bại, đã tuyệt vọng rơi vào hố sâu, đẩy bạn bè ra xa, rơi vào vũng bùn không có lấy ánh sáng hay lối ra. Mọi người đều e dè hắn, chỉ trừ duy nhất một người, một người sẵn sàng cứu lấy hắn khỏi nơi tối tăm đến đáng sợ này dù bị hắn gây ra vết thương khiến cậu gần chết đi chăng nữa. Hắn thấy tội lỗi, hối hận, buồn tủi và cảm động. Mikey khóc, cầu xin cậu cứu hắn. Và, cậu đã cười.Mikey trợn mắt nhìn nụ cười đấy, và dần dần trượt tay do máu, mồ hôi của Takemichi. Mikey không buông và kéo Takemichi đã mất ý thức cùng rơi xuống, hắn ôm chặt lấy Takemichi và thì thầm tai cậu:- "Cảm ơn mày, Takemichi!"------------- "!!!!"Mikey bật dậy, mồ hôi mồ kê rơi xuống lưng áo và tấm đệm, chuyện gì đang xảy ra? Hắn nhìn bàn tay của tuổi 15 mà bất động, chuyện gì vậy? Hắn sống lại sao? Hắn nhìn xung quanh, đây không lại võ đường Sano, đây là một nơi xa lạ đối với hắn, và hắn nhận ra, mình đã sống lại ở một thế giới khác. Một nơi không có võ đường Sano, không có mọi người, không có Emme, Draken và Takemichi.Hắn trống rỗng nhìn chằm chằm vào hư vô, bỗng nhiên trán hắn nổi gân xanh lên, hắn ôm lấy đầu và ngất đi. -----------Phá lệ viết về Mikey sau khi xem WB (NS)Chuyện gì sẽ xảy ra khi một Mikey Bonten xuyên sang một thế giới khác? Cùng đón xem nhé!Tay nghề còn non, k…
Run. Run for your life? Chuỗi ngày của cô thất tình liên tục mãi thôi, gặp người đàn ông tốt thì lại bỏ lỡ mất để quen gã tồi tệ. Ấy thế mà cũng chẳng thể làm cho cô có thêm chút EQ nào về tình yêu. Cô bị lu mờ về kinh nghiệm tình cảm, cô thấy thích là khẳng định mình yêu anh ta, cứ thế mà cô tự tạo ra cho mình một chuỗi ngày thất tình liên tục. Rồi cô cũng tìm được quý nhân cứu rỗi cô khỏi cảnh này sao? ' Anh sẽ giúp tôi chứ? ' ' Tại sao? ' ' Tôi sẽ cho anh tiền, nhà cửa, hơn nữa, tôi xinh đẹp thế này còn gì? ' ' Đại nhân đây tiền cũng đâu thiếu thốn, đất đai bao vây khu vực này, các tiểu thư đài các vẫn xếp thành hàng đợi tôi đấy. ' ' Nhưng bọn họ không ngu ngốc như tôi, lại đi yêu người như anh, họ khôn ngoan hơn nên đi yêu tiền và cái tập đoàn của anh còn gì? '' Nói ra mấy câu ấy mà cô bảo mình ngu ngốc à? ' ' Tôi có IQ. Nhưng không có tí EQ nào cả, mong đại nhân thông cảm, làm ơn rước tôi về cái đi? ' ' Tình nhân của tôi nhiều quá, không biết nữa. ' '.....' " Dù ra sao đi chăng nữa, cũng đã có người nói: Kiếp trước, ngoảnh mặt nhìn nhau 500 lần mới có thể gặp lại nhau ở kiếp này. " ' Chết thật, vậy đến kiếp trước mà tôi đây cũng lăng nhăng đến mức nhìn mỗi người đàn ông tận 500 lần á? '…
"Did we just come back to life? No shadow, no vibration" - Có phải chúng ta vừa sống lại? Không bóng người, không một chút rung rinh Sự lặng yên vô hình, câu chuyện kể về sự ra đi của người mà cô gái yêu, một mình cô ở lại với sự ám ảnh lúc nào cũng dày vò tâm trí cô. "Cornflower Blue", một hoa ngô màu xanh tượng trưng cho một tình yêu nồng cháy của hai người, nhưng rồi anh ấy bị bệnh, nhưng cô gái vẫn ở bên, lắng nghe: "Em sẽ nói lời ngủ ngon với ai khi anh ra đi chứ". Em mất đi hơi ấm của anh, mất đi nơi dựa mỗi khi buồn, và em cũng chẳng để ý đến lời mà mọi người nói tới đôi ta. Em mặc lên mình chiếc váy cưới chúng ta đã đặt, một lễ cưới chỉ anh và em, ánh trăng và nỗi buồn. Rồi em bỗng tỉnh giấc với đôi mắt ướt đẫm, hoá ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ cuốn theo gió mà biến mất. Và em lại ngồi một mình mà thổn thức nhớ về anh, nhớ về căn nhà màu hồng mà chúng ta từng ao ước, nhớ về những chuyến xe đầy gió ấm ngọt ngào. Em vẫn sẽ luôn bên cạnh anh, không rời đi dù anh không còn ở đây nữa. Đến một nơi không ai biết tới, chỉ có anh và em biết, đó căn phòng mà ta từng chung sống, sao lại yên ắng, lạnh lẽo đến vậy. Tìm cho mình que diêm để sưởi ấm tâm hồn này, và có lẽ giấc mộng mới là nơi dành cho hai ta. Ngọn diêm bập bùng, em sẽ quay lại với anh trong một thế giới khác.…
Khi mọi vật chìm trong tĩnh lặngBóng tối lên ngôiNhững sinh vật kì bí xuất hiện...…