Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là những câu chuyện ngắn nhảm nhí về cuộc sống của các nhân vật trong truyện và Ry với kết cấu gia đình (theo từng truyện). Các shipping hay couples sẽ do mình chọn nhưng nếu muốn các bạn có thể để lại yêu cầu ở dưới phần comment nha ! Nếu quý au thì hãy cmt rồi kick vô ngôi sao nho nhỏ và nút thêm vào thư viện để tạo động lực cho mình nha >< Cảm ơn ^^…
Author : zenzenArtist: カベウチLink: http://vnfiction.com/invisible/lofiversion/index.php?t855.htmlSummary : Tôi lướt qua anh... bóng hình anh trong tôi, nhưng hình ảnh tôi lại không tồn tại trong mắt anh. Cười... không đau buồn, hụt hẫng. Tất cả chỉ là giấc mơ...…
"Bông hoa nào dù xinh đến mấy cũng phải úa tàn. Mối tình nào dù đẹp đến mấy cũng phải vỡ nát. Như câu chuyện của chúng ta vậy... phải không, Lumine?"Hắn nở một nụ cười tươi trên đôi môi đỏ tươi nhìn cô, cố gắng trút từng hơi thở cuối cùng. Cô sững người, nước mắt lăn dài trên má."Tại sao Childe?... Tại sao?... Không phải em mà là anh...? Tại sao anh vẫn quyết định bỏ em..."Nhưng hình như hắn đã không còn sức nữa, nhẹ nhàng đưa tay lên cham vào gò má mềm mại của cô và cất tiếng câu nói cuối cùng:"Đêm đen... không thể đứng cạnh... ánh sáng... Điều anh làm là để bông hoa này trở về với vẻ đẹp trước kia của nó..."Ngay sau đó, bàn tay hắn liền hạ xuống, ánh mắt từ từ lịm đi. Hắn đã đi... một lần nữa và mãi mãi...để lại một mình cô nơi đây, cùng với trái tim trống rỗng, gào thét tên hắn trong vô vọng.Nhưng hắn sai rồi, bông hoa đó không thể trở về với vẻ đẹp trước kia, bởi những cánh hoa đó đã gãy và nhuốm màu đỏ của sự hận thù...…
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng SinhVĂN ÁN:Nàng một đường vượt mọi chông gai, cả người đẫm máu tanh, chỉ vì muốn lần nữa được trở lại bên cạnh hắn!Sau khi trọng sinh, Fine mới phát hiện ra, tiểu hôn quân mà mình một tay chăm sóc lớn lên, thế nhưng lại cứ một mực muốn đẩy ngã mình!Từng bước một rơi vào bẫy của hắn. Thì ra, người nhìn như vô tình, mới là người si tình nhất.…
Ở rìa của một hành tinh nhỏ, nơi mặt trời chỉ mọc một lần mỗi năm, có một người con trai ngồi uống sao trong những chiếc ly thủy tinh mẻ góc.Cậu gọi đó là rượu. Nhưng thật ra, đó chỉ là những ký ức nguội lạnh được chắt ra từ lồng ngực.Gawin - người ta vẫn gọi cậu là "kẻ nghiện rượu" - sống một mình trên hành tinh ấy. Mỗi đêm, cậu chưng cất những điều không ai nhớ nữa: một cái ôm hụt, một lời yêu chưa nói, một cái nhìn ngoảnh đi. Cậu ép chúng thành thứ chất lỏng không màu, đổ vào ly, uống, rồi ngủ vùi trên quầy bar của chính mình.Cậu bảo: "Tôi uống... để quên rằng tôi đã từng tin vào ai đó."Cho đến một hôm, có một người rơi xuống hành tinh ấy.Anh không rơi theo kiểu thiên thạch, cũng không phải tàu vũ trụ. Anh rơi như một hạt bụi sao - lặng lẽ, nhẹ tênh, nhưng làm xáo trộn cả cơn buồn ngủ dài của cậu bartender cô độc."Cậu có ly sạch không?" - Joss hỏi, đặt chiếc ba lô đầy những ngôi sao nhỏ lên bàn."Tôi chỉ có ly vỡ thôi," Gawin nhếch môi, "chúng phản ánh đúng con người tôi."⸻Mình nghĩ ai rồi cũng từng là "kẻ nghiện rượu" theo cách của riêng mình. Và cũng như Hoàng Tử Bé, điều mình cần không phải là ai đó trách mắng, mà là một người chịu ngồi xuống, hỏi han, và lắng nghe mình thật lòng.P/s: Ý tưởng đến sau 7749 lần nghe Hoàng Tử Bé trước khi đi ngủ + bí ý tưởng cho mấy truyện khác 🥹 chúa tể của những chiếc hố nhưng trộm vía làm biếng lấp 🥱 cơ mà truyện này chắc chỉ là tản văn vu vơ chơi chơi vài chương thôi chứ k drama căng cực gì đâu 😇…
Fine còn 2 tháng và muốn ở bên ShadeLiệu hai người có thân thiết và có mối quan hệ tiến triển hơn trước khi cô nàng phải ngủ một giấc thật sâu không?Liệu Shade có nhận ra được cảm xúc bấy lâu của anh hay vẫn luôn chỉ hướng vào Rein-------------Mình đọc vài truyện trên Wattap thì thấy tạo hình của Shade,Rein xấu lắm hay truyện Fine là con nuôi.Mình không thích điều đó xíu nào cả nên câu chuyện của mình có thể Rein và Bright hơi mờ nhạt nhưng mình chủ yếu là làm về OTP của mìnhThời gian mình drop chuyện cũng khá là lâu rồi nhưng mình tải lại app và thấy cũng có vài người đọc nên muốn cho bộ truyện của mình một cái kếtThực chất là mình đã gần hoàn thành và có chap cuối rồi nên là mình sẽ cố gắng viết nốtBồ nào theo dõi truyện của tôi thì tôi comback rồi nhe :]]]Sắp tới tui sẽ cố gắng để ra thêm một bộ :]]]( vẫn là FinexShade )Nếu mà mọi người quan tâm thì nhớ flow và bình chọn cho tui nhé còn cái kết thì tôi đang phân vân xem có nên cho nó máu chó một xíu không:)))Truyện có thể có sạn vì tui viết cách đây 2-3 năm rồi mà lúc đấy tui còn trẻ con nữa :(((Nói chung là chúc mọi người đọc vui nhé iu mọi người lắm nhe (◍•ᴗ•◍)❤…
Keera bị thương nặng ở phần đầu rồi mất trí nhớ. Xong cô trở thành một con người hoàn toàn khác. Và cuộc sống của cô đã thay đổi.... Còn thay đổi thế nào thì đọc đi rồi biết :))Lưu ý trước khi đọc là tui sẽ không ngược cặp chính đâu, tui ngược cặp phụ lên bờ xuống ruộng thôi...…
"Nỗi đau không như em nghĩ, Ajax ạ." Em nói, đặt bó hoa xuống ngôi mộ nhỏ.Trên đồi, gió lồng lộng thổi, những đám mây đen bắt đầu kéo đến, báo hiệu cho một cơn mưa không hề nhỏ."Nỗi đau... nó không bùng lên như những cơn bão."Nó không dữ dằn như những con sóng biển, không như tiếng sấm rền, và cũng chẳng giống như dòng nước ào ạt chảy từ thác xuống."Em hãy cảm nhận nó."Rồi em sẽ thấy, nỗi đau như con lạch vào mùa xuân, lười biếng, nhẹ nhàng nhưng lại tàn bạo, luồn lách qua những mảnh kí ức, trong mạch máu, trong từng tế bào trong người em.Và em sẽ thấy đau đớn không thể tả."Nhưng một lúc nào đấy..."Em nhìn hắn, đôi mắt chỉ có mình bóng hình của hắn.Chàng hoàng tử của em."Em sẽ cảm thấy thật thanh thản khi biết rằng, đã đến thời khắc để nỗi đau làm dịu đi chính nó."Một giọt nước rơi lên mũi em, Zhongli nhìn lên trời, rồi nhanh chóng nắm lấy tay hắn. "Mưa rồi Ajax, chúng ta về thôi!"…
Vào một ngày đẹp trời lớp học của Touma bỗng nhiên đón nhận một học sinh mới, cô gái xinh đẹp này vậy mà lại có gương mặt giống y như người mới qua đời cách đây ba tháng, Accelerator. Mối quan hệ của hai người này là gì, điều gì ẩn giấu sau cái chết của Accelerator, việc cô gái này nhập học mở ra cả một vùng âm u phía sau.Sự thật rốt cuộc là gì? Là hi vọng hay tuyệt vọng?Tác giả tranh: Harumi…
"Tên khốn khiếp, ngươi đã trải qua bao nhiêu vòng lặp rồi?""Hai trăm sáu mươi chín...""Ngươi điên rồi...""Điên hay dại đều không quan trọng. Sống hay chết cũng chẳng còn ý nghĩa. Chỉ cần nàng ấy vẫn còn sống, ta tồn tại hay diệt vong cũng chẳng còn đáng bận tâm..."Từ thuở hồng hoang, người đời đã hỏi: Tình là gì? Tại sao lại khiến con người rơi vào điên cuồng, lạc vào chốn mê cung tăm tối của nhân thế?"Vì nữ nhân ấy, ngươi dốc cạn tất cả có đáng không?"Hắn gật đầu, bóng đêm ngập trời phủ lên tấm hắc giáp, ánh nguyệt quang lấp loáng trên từng mảnh kim loại. Đôi mắt xích đồng thắp lên ngọn lửa câm lặng trong đêm trường vô tận, chỉ thốt ra duy nhất một chữ:"Đáng!"...Tiếng đàn văng vẳng nơi xa, hòa quyện cùng giai điệu u sầu của gã du hiệp tinh linh. Cả hai như kết thành bài ca oan nghiệt của tình yêu và số mệnh. Một khúc nhạc vừa ngọt ngào, vừa đắng cay như nước mắt của kẻ bị đày đọa giữa trời đêm.Đâu là thực? Đâu là mộng? Hắn cũng chẳng rõ nữa.Cạnh nàng là giấc mộng, ta nguyện nằm đây, chìm vào cơn mộng vĩnh hằng, sống trọn cả đời vì nàng.Bài tình ca ấy lưu luyến trái tim lữ khách.Bài hùng ca ấy vang vọng những kẻ đã ngã xuống, những anh hùng chỉ còn trong ký ức.Bài ca buồn, đẫm lệ, kể về một số phận vô danh bị lãng quên......"Nhớ lấy, chừng nào ta còn một hơi thở, khi tim ta còn đập, khi xương cốt ta chưa tan rã, xác thịt ta chưa mục nát, và linh hồn ta chưa tán biến... Các ngươi, tất cả các ngươi, đừng mơ tưởng có thể chạm vào nàng!"Tiếng gầm của hắn xé tan trời đô…