CẦU ĐỘC MỘC
Đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần, rốt cuộc người đó là thứ gì, là ai, là vật thể kì lạ nào mà tôi không thể chạm tới. Thế nhưng con người thật lạ lùng, vốn dĩ biết rõ là không có kết quả nhưng vẫn một mực bám lấy không buông, như con thiêu thân vốn biết sẽ chết nhưng vẫn đâm dầu vào lửa, mặc cho đến cuối cùng kẻ đau khổ chính là mình. Vậy có đáng không? Thật không đáng một chút nào, người chẳng thể ở bên tôi tới chết, cũng không thể nào hoàn hảo như tôi muốn. Năm ấy nếu người không xuất hiện thì chúng ta có lẽ đã khác, nhưng mà người đã có mặt bên cạnh tôi rồi, còn cho tôi nếm trải đủ mùi vị đắng cay ngọt bùi. Vậy đáng hay không đáng còn có ích gì chứ?…