Không thể ngừng yêu em [Can't Stop Loving You]
5 năm qua anh yêu cô nhưng cuối cùng....H nhẹSủng, ngược tâmTác giả: Mạc Y NguyệtRating: 17+p/s: Viết lúc rảnh rỗi sinh nông nỗi…
5 năm qua anh yêu cô nhưng cuối cùng....H nhẹSủng, ngược tâmTác giả: Mạc Y NguyệtRating: 17+p/s: Viết lúc rảnh rỗi sinh nông nỗi…
Tác giả: JJThể loại: ngôn tình, hiện đại, ngượcNguồn:Inovel, vietwriter.comGiới Thiệu:Gió nam hiểu ý nàng, gửi nỗi nhớ đến Tây Châu Ôn Nam ngồi ở mép giường, nhìn Diệp Liên Ý đang ngủ say. Hắn không hiểu tại sao trong giờ khắc cuối cùng hắn lại lựa chọn giữ lại đứa bé này...Lẽ nào là bởi vì trong tình thế cấp bách cô hét lên tiếng "Nam" kia sao? Năm năm rồi. Tròn năm năm, Ôn Nam chưa từng được nghe lại cô gọi hắn như vậy. Trong phút chốc, Ôn Nam bị hồi ức ràng buộc, khi bác sĩ chuẩn bị đưa dụng cụ vào thân thể cô thì hắn xông vào phòng phẫu thuật, yêu cầu bác sĩ dừng tay.Hắn không biết giữ lại đứa bé này là đúng hay sai nữa. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, giờ khắc biết được Diệp Tiểu Ý mang thai, trong tim hắn chợt lóe lên một niềm vui. Không biết bao nhiêu lần hắn đã từng mong muốn cô và hắn có một đứa con.Nhưng bây giờ... Dù Diệp Liên Ý vẫn đang ngủ say nhưng lông mày vẫn nhíu lại, nước mắt rơi đầm đìa xuống gối, trong cơ mê cô gào hét: "Đừng mà, đừng bỏ đứa bé đi..."…
đi tìm một nữa hoàn hảo của 12 chòm sao!…
Tác giả: christieThể loại:ngôn tình, hiện đại, ngượcNguồn:Inovel, vietwriter.comTrích đoạn:Biệt thự nhà họ Hoắc đèn điện sáng chưng, cả nhà quây quần bên bàn ăn ăn tối.Ôi cha, bụng tôi đau quá! Mễ Lan, là cô hạ độc vào canh phải không?Hoắc Băng Băng nói xong, bưng bát canh gà nóng lên hất thẳng vào người Mễ Lan.Mễ Lan chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần bò, chất liệu mỏng manh, đột nhiên bị canh nóng hất lên người, cô không nhịn được mà nhíu mày, hai cánh tay buông xuôi bên người nắm chặt lấy quần áo, đầu ngón tay không tự chủ được mà khẽ run.Đau đớn cứ thế cứ thế ngấm vào, nhưng Mễ Lan vẫn không nhúc nhích, cô khẽ lên tiếng: "Tôi...không có!"Vừa nãy người giúp việc múc một bát canh gà đem đến trước mặt Hoắc Băng Băng, nhưng cô còn không thèm uống lấy một ngụm, tại sao lại có thể nhận định là Mễ Lan hạ độc được chứ?"Bốp" một tiếng, một cái tát chói tai vào mặt Mễ Lan.…
Rank : #550 - fanfiction [29042018]- Tớ bị cuồng ship cp này các cậu ạ- Nói thật là cặp này đáng yêu vãi#Hitw…
Ngẫu nhiên viết ra trong một chiều mưa tầm tã…
Tớ muốn thử viết về lần họ gặp nhau sau ngần ấy thời gian.…
Cre: Vietwriter.comThể loại: ngôn tình đô thị, hiềm nghi trinh thám.VĂN ÁN 1Là một pháp y, so với người sống, anh chỉ nguyện tin tưởng thi thể đang nằm trên bàn giải phẫu.Là một chuyên gia trắc hoang*, cho dù nhìn thấu vô số lời nói dối, cô vẫn luôn tin rằng trên cõi đời này vẫn còn lời nói thật.Từ Hoãn Hoãn: Nếu như em và thi thể cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước?Từ Tĩnh: Tẻ nhạt ... *liếc một cái* ... Em!Từ Hoãn Hoãn: Thật sao?Từ Tĩnh: Thật, bởi ... dù gì cuối cùng thi thể cũng tự nổi lên!Từ Hoãn Hoãn: ...*trắc hoang: trắc nghiệm nói dối************VĂN ÁN 2Là một chuyên gia trắc hoang, Từ Hoãn Hoãn bình thường chỉ làm ba việc: Viết tiểu thuyết, trắc hoang và ăn mì.Sau khi gặp Từ Tĩnh, cô quen ăn chực bữa tối nhà nam thần. Ăn chực một hồi liền phát hiện ... 'Ồ? Có phải nam thần coi trọng cô?'Là pháp y, Từ Tĩnh làm ba việc nhiều nhất: nghiệm thi, nấu cơm và cho mèo ăn.Sau khi gặp Từ Tĩnh, anh nấu nhiều hơn một người ăn. Nhìn cô ăn, anh liền quyết định nhốt cô về nhà.…
'tao ghét mày thiệt chứ.''ờ, cảm ơn, tao yêu mày.'…
Tác giả: Nhiều tác giảThể loại: ĐoảnTình trạng: Hoàn thànhLink Full: http://vietwriter.com/threads/suu-tam-doan-van.645/Hội tụ các đoản của- Tiểu Chính Thái- Mộc Ly Tâm- Tước Dạ Nam- Hủ Nam ( wattpad @HNam106 )- Một số khác==================================Thật ra tôi không kiên cường như vậy, chẳng qua là giống như bao người khác học được cách ngụy trang mà thôi.…
Adriana Anders là một cô gái tuổi teen, cô luôn lạc quan yêu đời. Bỗng một ngày, cô ngã, và từ đó cô đã mắc căn bệnh thoái hóa tiểu não. Cô yếu đuối, mệt mỏi và chán nản nhưng nhờ sự động viên của tất cả mọi người, cô đã đứng lên chống lại bệnh tật. Nhưng khi không còn có thể làm được điều gì nữa, cô ra đi, và để lại cho mọi người trang thư muộn màng. Nhờ có cô, các bệnh nhân khác đã có thêm một niềm hy vọng vào cuộc đời và đấu tranh chống lại bệnh tật. "Liệu mình còn có thể... thở được không?" "Liệu mình còn có thể... bước đi trên đôi chân của mình?" "Cuộc sống đó, tựa như khoảnh khắc... nhưng mỗi giây trôi qua, được sống bên gia đình, bạn bè, điều đó là quá đủ đối với mình..." "Mình... một lần nữa... muốn sống thêm một khoảnh khắc nữa."…
tinh tức tố của sếp có mùi dâu tây à?…
Ngẫu nhiên viết 1 năm trước…
Cảm hứng ùa về khi đang ăn kẹo :v SE nha, truyện hơi xàm nhưng cũng mong được mọi người ủng hộ…
"Người đến bên, một buổi chiều hoa nởTa cùng người, dệt từng mộng thành thơNgười ra đi, mộng có người dang dởRơi vỡ, là tiếng yêu người trong mơ."…
ủng hộ fic gốc của tác giả tại đây nhé:https://posty.pe/5n4m0fkhông phải fic của tôi, tôi trans nó, nên bản tiếng Việt này là fic của tôi.eitwozyu - 25.02.13…
collab rabbitwon x _robinnie_tổng đài viên an yujin bị khách hàng jang wonyoung quấy rối.…