tôi không thể nhớ ra em...
comeback lại fic này sau 2 năm nèee, ủng hộ tuôi nhenn 🌝…
comeback lại fic này sau 2 năm nèee, ủng hộ tuôi nhenn 🌝…
Ruhan đã từng ăn bánh Madeleine uống trà dưới những cơn mưa tầm tã.Chỉ để có thể nhớ về một người mà cậu từng yêu.Nhưng có lẽ Ruhan sẽ không bao giờ làm vậy nữa rồi...…
- tình yêu chân chính cần phải có sự thử thác…
câu chuyện có thật…
Đọc đi rồi biết…
Chỉ là mê em mà thôi…
những lời nói muốn nói nhưng không giám nói…
Lần đầu t/g viết nên đừng ném đá nha!!!😁😁😁…
HƯ CẤU KHÔNG CÓ THIỆT…
Mọi thứ đến một cách tự nhiên và ngẫu hứng...…
âm dương cách biệt…
Truyện mới mong mọi người ủng hộ…
Hoseok -Yn…
test…
Tâm trạng người viết khi đang bức xúc…
Người và ma cà rồng yêu nhau ... Xinh ra đứa trẻ.. Rồi ra đi .. Đứa trẻ được nuôi dạy bởi phù thủy.....Tình cờ gặp được ng mình yêu và....…
chuyện tình nhẹ nhàng của người anh dòng họ và cô em gái Nhẹ nhàng,cẩu huyết ,ít ngược , chưa biết là có He hay koLần đầu viết ko hay mong mọi người gớp ý thêm…
Tình yêu của một cô gái trong những chông gai thử thách trong một môi trường kì bí…
Lê Tiếu - cô chủ nhỏ được cưng chiều của nhà họ Lê bị từ hôn.Người nhà họ Lê vùng lên khởi nghĩa, chinh phạt khắp nơi, thề phải cho đối phương muối mặt....Sau đó Lê Tiếu vô tình gặp được anh Cả của người từ hôn.Có người nói: Anh ta là người đàn ông thần bí nhất ở Nam Dương, họ Thương, tên Úc, tự Thiếu Diễn.Cũng có người nói: Anh ta nhìn đời bằng vung, bản tính cố chấp, là ông trùm của thế giới ngầm Nam Dương, không thể chọc vào.Trong cơn mưa phùn không dứt, Lê Tiếu nhìn người đàn ông ngang tàng sát phạt, cười khẽ: "Xin chào, tôi là Lê Tiếu."Không làm được vợ chồng, vậy thì làm chị dâu chú vậy....Mấy tháng sau, gặp nhau giữa đường, người đàn ông từ hôn chê cười Lê Tiếu: "Cô lén theo tôi à? Còn chưa cam lòng sao?"Sau lưng đột nhiên có giọng nói sắc bén vang lên, "Ăn nói lễ phép với chị dâu cậu một tí!"Từ đó, phong ba ở thành Nam Dương chỉ còn lại một lời đồn duy nhất...Ông trùm bản tính cố chấp của Nam Dương đội trong tim một cái "bàn thờ", cô họ Lê, tên Tiếu, tự Bàn Thờ!…