Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,275 Truyện
The Lambertons [Đồng nhân Harry Potter]

The Lambertons [Đồng nhân Harry Potter]

10 3 1

Selene Lamberton là tiếng gió thổi qua hành lang đá lạnh, là ánh sáng le lói cuối đường hầm mà không ai dám chạm vào. Cô không nói nhiều, nhưng sự hiện diện của cô tựa như một câu thần chú im lặng - khiến cả căn phòng bất giác dịu lại. Ở Hogwarts, người ta gọi cô là "thiên lệch duy nhất" trong mắt Snape - không phải vì đặc quyền, mà vì cái cách ông nhìn cô như thể nhìn một mảnh ký ức chưa bao giờ ngủ yên.Selene không tìm kiếm sự chú ý, nhưng ánh nhìn của cô sắc đến mức buộc người khác phải chú ý. Đôi khi, người ta bắt gặp cô ngồi một mình trong thư viện cũ, tay lật trang sách đã mòn gáy, ánh mắt như đọc điều gì đó chẳng ai từng viết ra. Cô đẹp theo cách khiến người ta thấy không đủ tư cách để nhìn lâu - đẹp như một bức tranh cổ bị trưng bày sai chỗ.Có người bảo Selene mang theo mình mùa đông. Cũng đúng - nhưng là kiểu mùa đông không lạnh, chỉ tĩnh lặng đến tàn nhẫn. Ai đó từng lỡ bước đến gần sẽ nhận ra: dưới lớp băng ấy là vết bỏng cũ, là lửa, là tro.Cô không là anh hùng. Cũng chẳng phải phản diện. Cô đơn giản là Selene - người đứng giữa hai đầu thế giới, không nghiêng hẳn về phía nào, nhưng đủ mạnh để không ngã.Char: Harry x Selene x Draco- Truyện gốc thuộc về tác giả J.K.Rowling- Vui lòng không copy và đem đi đâu…

nắng hạ.

nắng hạ.

3 1 1

có những ngày người ta rơi vào im lặng, như thể cả thế giới này chẳng còn lý do gì để lên tiếng nữa. em cũng từng như thế phải không? từng ngồi trong một căn phòng tối, tưởng rằng sẽ chẳng còn ai có thể chạm tới mình được nữa. từng nghĩ rằng nếu mình biến mất thì cũng không có gì thay đổi. từng mỏi mệt đến mức không còn đủ sức để khóc, không còn nước mắt để rơi.nhưng em biết không, tình yêu có thể cứu rỗi một con người. không phải lúc nào cũng bằng sự mãnh liệt hay vĩ đại, mà bằng những điều nhỏ bé nhất. một cái nắm tay không buông. một ánh mắt nhìn thấu cả cơn đau mà không cần hỏi. một câu “ở đây, anh không đi đâu cả.” tình yêu thật sự không hỏi quá khứ em ra sao, em từng gãy gập mấy lần, từng tàn tạ đến thế nào. nó chỉ cần em, của hiện tại, dù em có đang sụp đổ, dù em chẳng còn gì ngoài những mảnh vụn rơi rớt trong lồng ngực.em không cần phải tốt lên ngay lập tức. cũng không cần cố gắng mạnh mẽ cho ai xem. em chỉ cần cho phép mình được yêu thương, dù chỉ một chút, một lần. tình yêu – nếu là thật – sẽ kiên nhẫn với em. sẽ lắng nghe những cơn hoảng loạn của em lúc nửa đêm, sẽ bước cùng em qua những ngày chẳng có mặt trời. sẽ không ép em phải trở thành ai cả, chỉ cần em vẫn là em, vẫn còn ở đây, vẫn còn sống.vực thẳm không phải nơi cuối cùng. nhiều khi, người ta chỉ cần một sợi dây nhỏ để không rơi thêm nữa. và đôi khi, tình yêu chính là sợi dây ấy.hãy tin rằng một ngày nào đó, sẽ có một người bước đến, không để cứu em như một anh hùng, mà để ngồi cạnh em nơi tận cùng của bóng tối, cùng em chờ ánh sáng quay lại.lowercase tất cả, kể cả tên riêng – cân nhắc.…

[FloCest]: Giai Điệu Bất Quy Tắc

[FloCest]: Giai Điệu Bất Quy Tắc

37 7 1

Florentino - "Bá Vương Âm Nhạc" của tinh hệ, ánh hào quang rực rỡ phủ kín từng bước chân y đi. Trên sân khấu, y là huyền thoại sống. Ngoài đời, y là thiếu gia tài phiệt, sự nghiệp vững chắc, danh vọng ngút trời. Nhưng có một điều mà y không thể có-tự do yêu đương.Phất Lạc Luân - Giám Sát Tối Cao, một người đàn ông có quyền khuynh tinh hệ, một câu nói có thể khiến cả ngành giải trí rung chuyển. Hắn yêu Florentino đến mức chấp nhận lùi lại phía sau, im lặng ngồi dưới sân khấu, trở thành một bóng hình không ai hay biết. Nhưng hắn không thể mãi mãi chịu đựng việc bị giấu giếm.Mối quan hệ của họ cứ thế trôi qua trong những tranh cãi không hồi kết. Một người khao khát công khai, một người sợ hãi mất đi tất cả. Cho đến khi một scandal nổ ra-Florentino bị gán tội danh nhơ nhuốc, danh tiếng sụp đổ trong một đêm. Phất Lạc Luân dùng quyền lực để bảo vệ y, nhưng lần đầu tiên, hắn phát hiện ra có những thứ mà tiền và thế lực cũng không thể giải quyết.Áp lực dư luận nhấn chìm Florentino. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, y chọn cách buông xuôi-uống thuốc ngủ và kết thúc tất cả. Khi tưởng như đã mất y mãi mãi, sự thật được phơi bày, vụ scandal chỉ là một hiểu lầm. Nhưng khi tỉnh dậy, Florentino nhận ra mình không còn thiết tha với ánh đèn sân khấu nữa."Em có thể từ bỏ tất cả, nhưng đừng từ bỏ tôi."Florentino gật đầu. Y rời bỏ danh xưng "Bá Vương Âm Nhạc", để lại sân khấu rực rỡ phía sau, lựa chọn người duy nhất chưa từng rời đi.Tình yêu này chưa từng đúng quy tắc, nhưng lại là giai điệu duy nhất mà cả hai muốn n…

Nhược.

Nhược.

4 0 3

Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…

Bách Nguyệt Vương Thiên

Bách Nguyệt Vương Thiên

1 0 2

Mặt trăng - tạo vật thầm lặng của trời cao, một vầng sáng cô độc nhưng uy nghi - dù giữa muôn triệu vì sao, vẫn hiện diện như một minh chứng của định mệnh. Nó không chỉ chiếu rọi bóng tối, mà còn là cánh cửa mở vào những điều vượt khỏi hiểu biết của loài người.Và đại dương - nơi giấu mình những bí mật chưa từng được thấu hiểu. Lặng lẽ, sâu thẳm, dịu êm như một khúc ru cổ ngữ... nhưng cũng ma mị, đầy cám dỗ và hiểm nguy. Ở đó, sự sống và cái chết nhảy múa cùng nhau, như thể thế giới đang thì thầm điều gì mà chỉ thần linh mới hiểu được.Jase - kẻ đến từ cõi mù sương của ký ức thần thánh. Một á thần bị quên lãng, một thực thể đứng giữa ranh giới của người và thần, ánh sáng và bóng tối.Hắn không sinh ra... mà được tái sinh.Không bước đi... mà trỗi dậy.Vào cái đêm khi mặt trăng tròn nhất, và biển lặng nhất, hắn xuất hiện tại Essentia - trung tâm của thế giới, nơi mọi huyết mạch đều quy tụ, nơi quá khứ và tương lai có thể va chạm trong cùng một khoảnh khắc.Hành trình của hắn bắt đầu không bằng tiếng sấm hay ánh hào quang... mà bằng sự im lặng.Một con đường đẫm niềm vui.Đầy nỗi buồn.Và chất chồng những mất mát...…

Vì Là Cậu

Vì Là Cậu

7 0 4

Vì Là Cậu - một bản nhạc nhẹ mang tên thanh xuân"Tôi thích cậu - nhưng chỉ dám thích trong im lặng.Như cách tiếng piano vang lên sau cánh cửa đóng hờ,Như cách ánh trăng rơi vào mắt cậu mà cậu chẳng hay..."Lâm Khuê là một cô gái hướng nội, yêu piano và chưa từng nghĩ mình đủ nổi bật để ai đó ngoảnh lại.Cô thương thầm một người - Hạ Tư Niên, cậu bạn lớp bên dịu dàng và hoàn hảo theo cách lặng lẽ nhất.Không ai biết cô dõi theo cậu từ góc hành lang, từ thư viện tầng hai, hay từ sau khung cửa sổ phòng nhạc.Và cũng không ai hay, bản nhạc được gửi đi vào đêm giao thừa ấy - là lời tỏ tình chưa bao giờ cất thành lời."Vì là cậu, nên tớ đã viết cả một mùa đông thành giai điệu."Một câu chuyện không có quá nhiều kịch tính, chỉ có những ánh mắt dịu dàng, những rung động khẽ khàng, và một bản tình ca viết bằng cảm xúc thật lòng.Tiểu thuyết thanh xuân nhẹ nhàng ~ dành cho những ai từng yêu thầm một người.…

[FANFIC BTS] Waltz of the Sins _ Vũ khúc tội lỗi

[FANFIC BTS] Waltz of the Sins _ Vũ khúc tội lỗi

22 0 2

Waltz of the Sins_Vũ khúc của tội lỗi - họ vừa là kẻ giết, vừa là nạn nhân.Trong một thế giới ngầm đẫm máu, nơi quyền lực được định đoạt bằng súng ống và sự im lặng, tồn tại một nhóm sát thủ khét tiếng được gọi là "The Seven" - mỗi người mang trong mình một tội lỗi nguyên thủy: Kiêu ngạo, Tham lam, Ghen tuông, Phẫn nộ, Lười biếng, Tham ăn và Dục vọng.Họ không phải anh hùng. Họ là những kẻ mang quá khứ nhuốm máu, từng là nạn nhân, rồi trở thành kẻ giết người. Được một tổ chức bí ẩn mang tên "V.E.I.L. (Violated Ethics in Light)" thu nhận và đào tạo, họ hoạt động như một cỗ máy hoàn hảo - cho đến khi một chuỗi vụ án lạ xuất hiện: mỗi nạn nhân bị giết theo đúng "tội lỗi" tương ứng mà sát thủ từng mang.Ai đó đang chơi trò điên loạn với họ.Kẻ nào đó biết quá khứ của từng người - biết ai họ từng giết, ai họ từng yêu, và ai họ từng mất.Những lá thư máu, những bản nhạc cổ điển vang lên trong các vụ án, và những cái chết giống như... một vũ khúc ma mị.Mỗi bước nhảy họ tiến lên giải mã bí ẩn - là một bước trượt gần hơn đến vực sâu tội lỗi."Họ từng giết để tồn tại. Bây giờ, họ phải giết để sống sót trong chính cơn điên của mình."…

Nơi cuối biển là mặt trời

Nơi cuối biển là mặt trời

1 0 7

*Nơi Cuối Biển Là Mặt Trời* - câu chuyện ấy bắt đầu từ những ngày đầu thu, khi nắng vẫn còn vương trên tán lá và những cơn gió nhẹ mang theo hương vị của một khởi đầu. Ở nơi ấy, có một chàng trai ngồi lặng lẽ bên băng ghế đá, tay mân mê trang sổ chưa kịp viết đầy, và ánh mắt hướng về phía những tiếng cười xa xăm. Cũng tại nơi ấy, một giọng nói bất chợt vang lên, nhẹ nhàng nhưng đủ sức lay động cả một mùa trẻ dại.Câu chuyện cứ thế trôi qua như dòng nước, tưởng chừng êm ả nhưng lại ẩn giấu vô vàn những con sóng ngầm. Có những buổi chiều vàng nhuộm rực sân bóng, những lần trốn mưa dưới mái hiên chật chội, và cả những ánh mắt vô tình lướt qua nhưng không thể giấu nổi nhịp đập rối bời.Có người luôn đứng lặng lẽ phía sau, chẳng nói nhiều nhưng lại thấu suốt mọi điều. Có người mang trong mình nụ cười rạng rỡ như nắng sớm, nhưng cũng che giấu những cơn bão trong lòng. Có kẻ bước vào với vẻ ngoài dịu dàng, nhưng từng bước chân lại gieo xuống những hạt giống của mưu toan. Và cũng có người, dù tưởng chừng là người ngoài cuộc, lại nhìn thấu tất cả, chỉ là lựa chọn im lặng.Họ - mỗi người một mảnh ghép, cùng nhau tạo nên bức tranh của những năm tháng tuổi trẻ. Ở đó có tình bạn, có những rung động đầu đời, có cả những hiểu lầm và tổn thương. Và khi bức tranh ấy dần hoàn thiện, cũng là lúc họ buộc phải lựa chọn - giữa việc giữ lấy một người hay buông tay để người ấy hạnh phúc.Nhưng liệu có hạnh phúc nào không mang theo đau đớn? Và liệu nơi cuối biển có thực sự là nơi mặt t…

Hàn Ngu Chi Hoa Mỹ Nam Đẹp Trai Nhất

Hàn Ngu Chi Hoa Mỹ Nam Đẹp Trai Nhất

1,784 19 2

Một trận nổ tung ngoài ý muốn làm cho hắn mang theo hệ thống nghiên cứu phát minh xuyên việt đến thế giới Hàn ngu song song, vốn cho là mình có thể dựa vào gương mặt này hưởng thụ nhân sinh EASY hình thức, nhưng chính mình tìm đường chết đem mục tiêu thiết lập trở thành IDOL nổi tiếng nhất! Cuối cùng ngoài ý muốn trở thành hoa mỹ nam thực lực mạnh nhất, nhan giá trị cao nhất EXO. ( Đinh! Gây ra nhiệm vụ! Chiếu cố Hirai Momo! ) MOMO vậy mà không biết chiếu cố thân thể! Ta đành phải đến rồi! ( Đinh! Gây ra nhiệm vụ! Cứu vãn Im Nayeon! ) Uy? Nayeon? Ngươi ở đâu? Ngươi cũng đừng buông tha debut a! ( Đinh! Gây ra nhiệm vụ! Bảo hộ Chu Tử Du! ) Chết tiệt! Kẻ nào không muốn sống khi dễ nữ nhân của ta? ( Đinh! Gây ra nhiệm vụ! An ủi Oh Seung Hee! ) Cái gì? Seung Hee! Ngươi sợ một người quá cô đơn? Đừng khổ sở! Ta đến rồi! ( Đinh! Gây ra nhiệm vụ! Khai đạo Minatozaki Sana! ) Bình tĩnh một chút SANA! Ngươi lo lắng debut không thể yêu đương? Đừng sợ, có ta đây! Nhan giá trị bạo biểu! Nữ nhân phần đông! Xem một thanh niên ngoài lạnh trong nóng làm sao quét ngang Hàn ngu!…

Lặng thầm một thời thanh xuân

Lặng thầm một thời thanh xuân

6 2 2

"Cậu có từng thích tớ không?""Có. Nhưng tớ không dám nói... vì sợ mất cậu mãi mãi."Nguyễn Hoàng Nam và Trần Ngọc Yến - đôi bạn thân từ thuở nhỏ, cùng nhau lớn lên giữa những buổi trưa hè ồn ào tiếng ve, cùng nhau viết nên một thời học trò lặng thầm mà khắc cốt ghi tâm.Họ thân đến mức ai cũng nghĩ là một đôi. Nhưng chính vì quá thân, nên lại chẳng ai dám bước qua ranh giới mong manh giữa "tình bạn" và "tình yêu".Một người giấu cảm xúc sau lớp mặt nạ lạnh lùng.Một người chờ đợi lời tỏ tình trong im lặng.Cho đến khi người thứ ba xuất hiện... hiểu lầm, ghen tuông, và khoảng cách cứ thế kéo dài.Liệu sau tất cả, họ có đủ dũng khí để quay lại - và gọi nhau bằng cái tên đúng nghĩa nhất của tình yêu?…

Hẹn người đã từng trôi vào quên lãng

Hẹn người đã từng trôi vào quên lãng

36 0 2

"Anh có biết ý nghĩa của loài hoa Lưu Ly không?", Dương Nguyệt Hạ cất tiếng với nụ cười nhẹ, hướng mắt về phía dàn bông ở trước mặt cô. Anh im lặng không trả lời, chỉ chăm chăm nhìn người có nét buồn vấn vương hiện trên gương mặt, đang ngồi đối diện anh. Cô lại cong khóe môi đặc trưng của mình lên, nói, với tông giọng nhẹ nhàng: "Mai này, nếu chúng ta chẳng ở bên cạnh nhau như thế này nữa, em mong rằng đâu đó trong tâm trí của anh vẫn nhớ đến hình ảnh em. Đó chính là ý nghĩa của loài hoa đó đấy!" "Sẽ không có "nếu" đâu ..." - Chàng trai nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, ngập ngừng nói khiến trái tim cô chợt lạc nhịp, chủ động ôm choàng lấy anh. Cô nhắm nghiền chặt mắt, cảm nhận từng hơi ấm đang lan tỏa từ phía anh. Năm năm cô biết và yêu anh. Cũng năm năm đó, biết bao nhiêu chuyện trớ trêu xảy đến. Nhưng, liệu, những lời nói ấy có còn chạy theo tương lai của hai người, hay mãi mãi in dấu tại nơi này hôm nay? Lời nói ấy của anh khiến cho trái tim cô rung động nhưng cũng khiến nó tan vỡ. Bởi, anh đã quên mất bóng hình cô, người con gái từng đem lòng yêu anh sâu đậm. Mong sao có một cỗ máy thời gian giúp cô quay lại quá khứ để thay đổi cái tương lai u tối này. Nhưng ... định mệnh cứ như là một trò đùa của số phận!…

Lạc giữa dòng đau thương

Lạc giữa dòng đau thương

0 0 1

🔸 Mô tả truyện:Từng là thanh xuân rực rỡ của nhau, Pond và Phuwin yêu nhau tha thiết suốt hai năm trời. Nhưng chỉ một tin đồn, một tấm ảnh giả dối cũng đủ khiến tất cả tan vỡ. Không cần nghe giải thích, Pond nhốt Phuwin vào nhà, hành hạ bằng sự im lặng, bằng những cú đạp tàn nhẫn, bằng việc biến tình yêu thành xiềng xích đau đớn.Cậu từng là ánh sáng, là nụ cười... rồi trở thành cái bóng âm thầm chịu đựng.Chỉ đến khi sự thật phơi bày, Pond mới nhận ra mình đã tự tay hủy hoại người duy nhất từng yêu anh bằng cả trái tim.Anh bắt đầu chuộc lỗi, dùng những tháng ngày dịu dàng bù đắp từng vết thương. Nhưng ám ảnh trong Phuwin không dễ xóa nhòa. Mỗi đêm, cậu vẫn run lên khi nghe tiếng thở mạnh bên cạnh, vẫn co người lại vì nỗi sợ bị đá khỏi giường như trước kia.Cho đến một ngày mưa... Pond tỉnh giấc, không thấy Phuwin đâu. Anh hoảng loạn chạy đi tìm, chỉ để thấy cậu đang lặng lẽ che chắn cho những bông hoa nhài anh từng bắt cậu chăm nom vì một người con gái khác. Giữa ký ức đau thương ùa về, Phuwin khẽ nói:"Em phá vỡ được bức tường phòng bị đó rồi"một câu nói pond mong chờ đã rất lâuYêu lại từ đổ nát.Tha thứ... không phải là quên, mà là chọn ở lại, dù đã từng rất đau.…

[BHTT] [savokiku] khi mèo chân ngắn gặp gấu chân dài

[BHTT] [savokiku] khi mèo chân ngắn gặp gấu chân dài

65,659 3,527 75

Một longfic khá dài về savokiku. bắt đầu từ giai đoạn thứ nhất, 2 người còn là học sinh, sinh viên; lúc đó savo mới lên thượng hải để học tập và ở phòng trọ kế bên với tiểu cúc, nhưng do sơ xuất của mèo nhỏ mà cả hai người phải ở chung một phòng. Và dần dần thì 2 người nảy sinh tình cảm một cách hết sức tự nhiên. trong giai đoạn này, tình cảm của họ rất vô tư ,hồn nhiên, trong sáng. Nhưng rồi sau một biến cố rất khủng khiếp, cả 2 chia xa trong 5 năm. Sau năm năm Savo trở về với tư cách là triệu tổng tài và cùng lúc đó mèo nhỏ tiểu cúc đã trở thành cúc lão sư của bao thế hệ học sinh. Ở giai đoạn thứ 2 này sẽ đề cập tới tình yêu theo một chiều hướng khác, ko còn hồn nhiên, vô tư, nhí nhảnh như hồi trước mà sẽ đầy rẫy những âm mưu, thủ đoạn và cạm bẫy. Cơ mà ngộ bảo đảm HEtruyện có thêm các nhân vật phụ như : gia ái, a tạp, loan loan, mạc hàn, phùng tân đóa, trương ngữ cách, hà hiểu ngọc,...chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…

🍒 Chỉ cần có em 🍒

🍒 Chỉ cần có em 🍒

31 5 1

"Em về nhà làm vợ tôi. Nhà cửa, xe, tiền bạc của tôi đều là của em". Anh nóiHàn Thiên Phong, anh đây chính là mua chuộc cô sao?"Em...". Cô cũng không biết nói gì nữa"Ngay cả trái tim tôi cũng trao cho em, em còn gì phải suy nghĩ nữa?". Anh ngừng một chút rồi bổ sung"Anh thật sự vẫn cần em sao?". Cô ấp úng nói"Nếu đã không cần, tôi cần gì giữ mình 3 năm nay để đợi em về". Anh chau mày đáp lại"Em...không xứng với anh""Không nói nhiều. Người đâu mang cô ấy về cho tôi". Anh bá đạo ra lệnh cho người mang cô về"Em không muốn, thả em ra". Cô vùng vẫy để cố thoát khỏi mấy tên vệ sĩ này"Nếu em còn không ngoan ngoãn tôi liền bắt em đi đăng kí kết hôn cùng tôi". Anh lại hù dọa cô rồi, xem ra nếu còn không ngoan thì e là cô sẽ bị hành dài đây. "Thôi đành cùng anh ấy quay về rồi tính tiếp. Xem anh có nói thật không đã. Nhưng thật sự đúng là mình lại giống 3 năm trước ăn phải mật ngọt trong tim nữa rồi". Cô suy nghĩ rồi ngoan ngoãn im miệng cùng anh về"Ngoan, chúng ta về". Anh đi lại ôm eo cô rồi hai người họ cùng về…

When He Calls

When He Calls

86 2 81

Một ánh nhìn đủ khiến người lớn mất kiểm soát. Một nụ cười đủ khiến lằn ranh thầy - trò bắt đầu mờ nhòe.Hạ Dũng Thành - người thầy giáo trẻ lạnh lùng, sống đúng chuẩn mực, cho đến khi gặp ánh mắt không nên xuất hiện ở cuối lớp học đó...Tô Nhược Lam - cô nữ sinh 17 tuổi không ngoan, không dữ, chỉ là dám nhìn, dám yêu, dám bước vào thứ tình cảm mà cả hai đều biết là sai.Họ lén lút trong bóng tối. Nhưng ngoài ánh sáng... lại có một người con gái khác được sắp đặt bước cạnh thầy.Tình yêu này, liệu có đủ sức để vượt qua những ánh mắt phán xét và sự xuất hiện của "người được chọn"?Hay cuối cùng, người ở lại vẫn chỉ là người phải rời đi trước?…

Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

2 0 1

Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…

Kẻ Viết Thơ Và Người Giấu Buồn Trong Mắt

Kẻ Viết Thơ Và Người Giấu Buồn Trong Mắt

22 2 4

Tên truyện: Kẻ Viết Thơ và Người Giấu Buồn Trong MắtTác giả: Cờ lắt.Thể loại: Tình yêu học đường, nam x nữ, lãng mạn, nữ chính ngoại quốc, drama, tâm lý, phát triển nhân vật.Hoàng, một cậu học sinh 16 tuổi, sống lặng lẽ như thể chính thế giới quanh mình cũng đã mỏi mệt. Ngày qua ngày, cậu vật lộn với những bài học, những buổi chiều trôi đi trong im lặng, và một cuộc đời tưởng như đã đóng kín cánh cửa thay đổi.Cho đến một buổi sáng như bao ngày - khi một cô gái ngoại quốc mang theo tiếng cười khác lạ xuất hiện trong lớp học của cậu.Sự hiện diện bất ngờ ấy giống như một làn gió lạ lướt qua cánh đồng quen thuộc của cuộc đời Hoàng.Liệu đó là một cơn gió ấm áp, hay chỉ là một cơn gió lạc hướng? Có lẽ, cậu sẽ chỉ biết được khi dám bước tới và chạm vào điều chưa từng được gọi tên.---Câu chuyện được viết dựa trên góc nhìn thứ nhất của Hoàng.Vui lòng không re-up, đạo nhái, ... Dưới mọi hình thức…

Hạ Vị Thanh Âm

Hạ Vị Thanh Âm

1 0 2

"Tôi từng nghĩ mùa hạ chỉ có nắng và tiếng ve. Cho đến khi gặp cậu - người khiến trái tim tôi lỡ nhịp bởi những điều nhỏ xíu nhất."Tôi gặp cậu ấy vào một sáng đầu năm lớp 10 - cái ngày mà tôi muộn học, tóc rối tung, mặt chưa kịp rửa kỹ, và phải tranh chỗ ngồi với một người... chẳng thèm nở nổi một nụ cười.Phạm Nguyễn Gia Huy - bạn cùng bàn bất đắc dĩ, mặt lạnh, nói chuyện cụt ngủn, chữ viết nghiêng nghiêng đẹp như in - là kiểu người mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ để ý.Nhưng rồi, bằng một cách nào đó, tôi lại dần thuộc lòng những điều rất nhỏ ở cậu.Cách cậu viết Văn nghiêm túc như đang viết cho riêng mình. Cách cậu trả treo rất khẽ mà khiến người ta phải bật cười. Cách cậu ngồi im nghe tôi nói đủ thứ chuyện trên đời mà chưa từng tỏ ra khó chịu.Không ai nói ra điều gì. Không ai chủ động trước. Nhưng hình như, cảm xúc là thứ dù cố giấu cũng sẽ lộ qua ánh mắt...Và trong tất cả những điều tôi từng viết vào nhật ký - có những dòng tôi ước gì cậu đọc được.Hay ít nhất... nghe được."Hạ Vị Thanh Âm" là bản tình ca không lời của tuổi mười sáu - nơi tôi kể về một người khiến mùa hạ của tôi không còn chỉ có nắng."…

Tôi ở đây để làm nền thôi!

Tôi ở đây để làm nền thôi!

216 16 3

*Lưu ý: tất cả nhân vật trong đây ngoài oc của tôi ra thù đều thuộc quyền sở hữu của tác giả làm nên bộ truyện Regressor Instruction Manual**Nhưng art thì là của tôi nhá!*Xin chào, về tóm tắt mô tả ở đây thì tôi chỉ nói nhanh thôi cho có lệ.Tôi giờ chẳng biết sao mà lại đứng ở một nơi như cái hộp kính nhiều tầng ụp lên gtrong cái không gian đen như ở ngoài vũ trụ ấy, nhiều sao vl. Trước mặt tôi là một cái tượng nữ thần đẹp như trong mấy bộ anime, dưới sàn là mấy kí tự nhìn cổ cổ đang phát đèn neon tím. Bức tượng nhìn chói mù con mắt tôi lun gòi, tắt xíu đc không?!Xung quanh hỗn loạn mọi người ai cũng hét lên khúc ca nhưng chung quy đều là đòi cứu. Nó còn tệ hơn khi mấy con quái như orc cứ đập đập vào bức tường trong suốt này, nhìn như có thể bể bất cứ lúc nào.Tôi thì chẳng hiểu sao vẫn bình tĩnh vl ra, bộ tui bị kéo vào quay phim hay sao? Ít nhất hãy trả tiền sau khi làm xong ngen! Và vì vậy tôi cũng hét cứu mạng như mấy đứa xung quanh vậy :>Lúc đi thấy một người khá là bình tĩnh đang bị lắc hỏi gì đó rồi sau cũng thả, tôi đến gần vì ổng là người duy nhất ở đây là bình tĩnh. Mặt ổng nhìn như suy tư đủ mọi thứ trên trời ấy :vĐến khi bức tượng phát sáng và lửa rực phừng phừng ở dưới.'Thật sự luôn, cái chuyện quái gì đang xảy ra vậy'tôi nghĩ vì dù có diễn thì cũng chẳng có nơi nào làm được mấy kĩ thuật như vậy vào bây giờ đc. Hổng lẽ là real???Những con quái vật rống lên như kêu tất cả im lặng, rồi bức tượng nữ thần cất tiếng:"Chào mừng mọi người đến một thế giới khác"…

Người Què Đều Bị Ta Lừa Dối Đứng Lên

Người Què Đều Bị Ta Lừa Dối Đứng Lên

37 0 1

Thể loại: trọng sinh, linh dị thần quái, huyền học, hào môn thế gia, ngọt sủng, hài hước, cường cường, chủ thụ, 1v1,HETác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễEditor: Hương ILYTích phân: 3 368 110 080 ( kim bài đề cử) Tổng chương: 166 chươngTiến độ truyện : đã hoàn thànhBản edit: mới bắt đầu ( 1.1.2020 - ?)Cái cô editor làm việc 8 tiếng mỗi ngày nên sẽ cố gắng 1 tuần 2-3 chương, tùy tâm trạng. Edit cho vui nên ko cầu báo đáp, cũng ko cầu gạch đá.Vì là đam mỹ, vì là ng mới edit, nên nếu ai ko thích xin mời im và out ra.…