Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,309 Truyện
[Shortfic][HunHan] SeHun Nhà Bên

[Shortfic][HunHan] SeHun Nhà Bên

1,539 63 15

Author : Hạ NhiênPairing : HunHanRating : [K]Disclaimer : Tên các nhân vật hoàn toàn là vay mượn và không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Fic được sáng tác với mục đích phi lợi nhuận.Summary : Dù ngoài miệng Lộc Hàm lúc nào cũng cằn nhằn về Ngô Thế Huân nhưng thực tế sự quan tâm cùng chăm sóc của Thế Huân đã khiến Lộc Hàm sinh ra thứ cảm xúc gọi là ỷ lại. Cả hai cứ như vậy mà lớn lên bên nhau suốt 18 năm, đã thân thuộc tới mức không thể phân biệt nổi đâu là thói quen, đâu là tình yêu. Đến khi cuộc sống bắt buộc họ phải chọn lựa cho mình một lối đi riêng, mà ngã rẽ này sẽ không thể tiếp tục đi chung nữa thì liệu khoảng cách cùng nhớ nhung có giúp họ nhận ra được tình cảm sâu nặng dành cho đối phương ? Liệu tình yêu có đưa họ về đi chung trên một con đường?Note : Tôi đã trải qua những năm tháng cấp 3 vui có, buồn có, hạnh phúc có, mệt mỏi có, nhiệt huyết có. Tôi cũng đã cảm nhận được sâu sắc những biến chuyển lớn lao trong cách suy nghĩ, trong những lựa chọn khó khăn cho tương lai, trong những áp lực nặng nề của thi cử. Cánh cửa đại học chắc chắn ai cũng muốn bước qua, dấu mốc cho sự trưởng thành ai cũng muốn bước tới. Nhưng bước tới rồi bản thân lại cảm thấy sợ hãi, sợ hãi bởi hai từ chia xa. Bạn bè, gia đình, người thân, những kỉ niệm một thời chẳng bận lo lắng.Tôi cảm thấy ngày ấy bản thân thực sự rất may mắn vì đã từng có người giống như "Ngô Thế Huân" bên cạnh, im lặng thôi nhưng sẽ thay tôi làm nhiều việc, im lặng thôi sẽ thay tôi lo lắng, im lặng thôi sẽ làm tôi vui vẻ, im lặng thôi sẽ h…

Cuộc đời của em [ngontinh]

Cuộc đời của em [ngontinh]

7 1 7

Lâm Tiểu An - cô bé được nhặt về trong đêm mưa năm ấy, từng nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ mãi bình yên dưới mái hiên biệt thự của Lục Thiên Du - người đàn ông trầm lặng, cẩn trọng, và luôn giữ khoảng cách.Nhưng càng lớn lên, càng trưởng thành, cô càng nhận ra... ánh mắt của "anh" chưa từng bình thường.Cô bắt đầu cảm thấy bối rối, rồi xa cách, rồi đau đớn...Ranh giới giữa "người giám hộ" và "người đàn ông yêu em" mờ dần, kéo theo những biến động không ngờ tới trong trái tim cả hai.Tình yêu này...Là sai?Hay là đúng người - đúng lúc - chỉ khác nhau bởi một mốc tuổi?Từ những ngày lạnh lẽo ở trường học, những cú sốc âm thầm cô gồng gánh, cho đến những đêm im lặng nơi biệt thự, truyện là hành trình trưởng thành đầy chênh vênh và cũng vô cùng ngọt ngào của một cô gái - từ khi được "nuôi lớn", đến khi đủ lớn để lựa chọn tình yêu của chính mình.⸻Một câu chuyện ngược nhẹ, nhưng ngọt sâu.Một tình yêu chậm rãi, đầy kiên nhẫn.Và một kết thúc dịu dàng, dành riêng cho những trái tim biết chờ đợi.…

Hành trình của một con ma.

Hành trình của một con ma.

31 12 4

Tên truyện: Hành trình của một con ma.Tác giả: Giai Giai (Tuệ Mẫn).Thể loại: nhẹ nhàng, hài hước, linh dị.Tình trạng: Đang ra.Văn án: Võ Minh Uyên, một con quỷ oán khí dày đặc nhưng lúc nào cũng nói bản thân là một con ma vô hại.Hoàng Anh Tuấn, chàng thanh niên 18 tuổi tuấn tú, là một thầy pháp nổi tiếng trong làng bắt quỷ.Cả hai gặp nhau trong nhà của Võ Minh Uyên do hàng xóm quanh nhà cô hô hoán nhau mời thầy vì cứ mỗi tối sẽ nghe thấy tiếng động phát ra từ nhà cô và cùng với đó là bóng một cô gái lượn lờ khắp căn nhà mỗi lần đi qua. Cũng kể từ lần gặp đó đã mở ra một chuỗi hành trình bi hài của con quỷ Võ Minh Uyên cùng anh chàng pháp sư Hoàng Anh Tuấn....Hoàng Anh Tuấn: "Con điên kia!! Đứng im một chỗ xem nào!! Dọa chết con nhà người ta thì tính sao bây giờ?!"Võ Minh Uyên bĩu môi, cả người vẫn lượn quanh một con chó màu trắng: "Nó có sợ đâu. Nhìn thấy chị đẹp đây còn chẳng sủa nữa nè."Con chó trắng: "???"** Truyện có xuất hiện những lời tục tĩu không thích hãy lướt qua.Không hài lòng về truyện mời lướt. Có lời khuyên để giúp tác giả cải thiện mời nói. Cuối cùng hi vọng mọi người đọc truyện vui vẻ.…

VÃN HẠ - HẠ VÂN CHI MỘNG

VÃN HẠ - HẠ VÂN CHI MỘNG

17 4 5

"Mùa hè ấy, cậu là điều duy nhất tớ không dám giữ lại...."Hạ Vân gặp Phong Hàn vào giữa năm lớp 11. Những ngày nắng lặng gió, sân trường im tiếng giảng bài. Cậu vẫn như mọi khi: Cẩn thận, đúng giờ, điểm số tốt, không ai phải lo lắng. Nhưng trong lòng cậu thì không dễ chịu chút nào. Bởi từ sau khi mẹ mất, Hạ Vân sống trong một ngôi nhà không còn không khí ấm áp của một gia đình, với người cha lúc nào cũng nghiêm nghị và trầm mặc. Cậu học cách yên lặng để không làm ai phiền lòng.Phong Hàn là học sinh mới. Cậu chuyển về lớp giữa năm học, không ai biết lý do thật sự là gì cả. Cậu là một người ít nói, hay vắng mặt, ánh mắt lúc nào cũng như đang đi lạc đâu đó. Có người nói cậu lập dị, có người lại bảo cậu từng gặp chuyện không vui. Nhưng chẳng ai dám hỏi thật.Họ bắt đầu thân thiết với nhau, đôi khi là cùng trực nhật, đôi khi chỉ là vô tình chung đường về. Nhưng Vân nhận ra mình hay chờ Hàn, còn Hàn thì không tránh đi như cậu vẫn hay làm với người khác. Cứ thế, cả hai lặng lẽ đi vào thế giới của nhau...Cho đến một ngày, biến cố ập đến. Một chuyện không ai ngờ. Và họ buộc phải rời xa, ngay cả khi chưa ai kịp nói rõ lòng mình. Vân đứng bên cửa sổ lớp học, nhìn chỗ Hàn từng ngồi, thấy lòng mình trống hoác. Mùa hè đó, cậu mang theo một thứ tình cảm chưa kịp lớn, cũng chưa kịp tàn, chỉ là không còn ở đây nữa.....…

Trash of count family Part 2 [Law Of Hunting]

Trash of count family Part 2 [Law Of Hunting]

46 0 5

Dịch tiếp từ chương 83 phần 2 [Law of hunting] bên @choicale Đây là bản dịch từ bản eng trên mạng, chưa có sự cho phép của tác giả gốc, vui lòng không mang bản dịch đi nơi khác để tránh bị đánh bản quyền.Bản dịch đã được edit sao cho phù hợp và dễ đọc hơn, nếu có ý kiến hãy để lại bình luận tôi sẽ sửa lại.Đây là bản dịch phục vụ cho quá trình đọc tuyện của <chính tôi> và bất kì ai khác có nhu cầu.Tác giả: Yoo Ryeo HanTóm tắt: Cale nhẹ nhàng nhắm mắt lại.Cậu đã hạ gục White Star và loại bỏ vị thần bị phong ấn bằng cách phong ấn hắn một lần nữa.Nhưng bây giờ..."Gia tộc thợ săn..."< Thợ săn đã trở thành một tổ chức. Họ đang săn lùng con người. >'Được rồi. Hãy nghỉ ngơi sau khi tóm gọn lũ khốn này.'Cale bình tĩnh nghĩ thầm.'Bây giờ mình có tiền. Mình có một người ủng hộ đáng tin cậy. Mình có một ngôi nhà và một biệt thự. Mình có đất để trồng trọt. Mình có mọi thứ cần thiết để có một cuộc sống lười biếng. Nhưng xung quanh mình không hề yên bình. Ít nhất mình cần lãnh thổ của mình và chính mình được bình yên.'"Tôi chắc chắn rằng mọi chuyện sẽ trở nên im lặng một khi tôi hạ gục được lũ khốn này."'Về việc hạ gục những tên khốn này?'"Thật đáng để thử."…

Tuổi 17- không ai cứu em khỏi bóng tối

Tuổi 17- không ai cứu em khỏi bóng tối

34 2 5

---Tuổi 17 - Không Ai Cứu Em Khỏi Bóng TốiMinh Anh - một cô gái vừa chạm ngưỡng 17, độ tuổi lẽ ra phải ngập tràn mơ ước và nụ cười, thì lại chỉ biết đến tổn thương và tuyệt vọng. Gia đình không trọn vẹn, mẹ lạnh lùng, những giấc mơ non nớt bị bóp nghẹt trong im lặng. Cô từng yêu - một mối tình trong sáng và đẹp đẽ, nhưng cũng chẳng thể vượt qua định kiến và áp lực từ xã hội.Sau những lần yêu thương rồi bị phản bội, hy vọng của cô dần vỡ vụn. Bệnh tật, sự cô lập, và những quyết định tàn nhẫn đẩy Minh Anh vào một cuộc sống không lối thoát. Ở tuổi 17, cô không cần gì nhiều... chỉ mong một lần được yêu thương đúng nghĩa.Đây không chỉ là một câu chuyện buồn. Đây là tiếng kêu cứu thầm lặng của những tâm hồn lạc lõng giữa bóng tối.---…

[EDIT] Trọn Đời Không Buông Tay

[EDIT] Trọn Đời Không Buông Tay

146 17 10

Trọn Đời Không Buông TayTác giả: Mai Tử Hoàng Thời VũEditor: Lạc NhạnThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Ngược luyến, Đô thị tình duyên, Cường thủ đoạt hàop/s: Thật ra bộ này đã có nhà edit full từ rất lâu rồi nhưng vì mình đọc thấy chưa ưng ý nên muốn edit lại mong các bạn ủng hộ ạ.---------Bọn họ ăn cơm trong sự im lặng, cư xử khách khí, giữa sự thân mật và mâu thuẫn.Tình yêu là thứ tình cảm không viên mãn, nửa mập mờ không sáng tỏ.Cô và anh không có tương lai. Nhưng rốt cuộc cô vẫn tham luyến, tham luyến sự dịu dàng ngẫu nhiên của anh.Hứa Liên Trăn hỏi Tưởng Chính Nam: "Làm thế nào anh mới bằng lòng thả tôi đi?"Tưởng Chính Nam đứng dậy, đối mặt với cô, khóe miệng nhếch lên lộ ra một nụ cười như có như không: "Phối hợp với tôi diễn một vở kịch,cho đến khi Diệp Anh Chương hết hy vọng. Cô cũng sẽ nhận được lợi ích, đó là một khoản tiền đủ để cô không phải lo lắng về cuộc sống và ngày tháng thoải mái của ba cô ở trong tù."Ánh sáng mùa đông chiếu vào đường nét rõ ràng trên khuôn mặt của anh, sáng tối không đồng nhất.Cô cúi đầu, lặng im hồi lâu. Tưởng Chính Nam nhìn hàng lông mi hơi rũ xuống của cô, ánh mắt yên lặng dừng lại trên chóp mũi thanh tú của cô, giống như bị đông cứng lại. Tưởng Chính Nam hạ giọng, tựa như đang dỗ dành: "Chỉ cần cô giúp tôi làm cho Diệp Anh Chương hết hy vọng, để cậu ta cưới em gái của tôi làm vợ."Cô ôm chặt Tiểu Bạch, lẳng lặng nói: "Được."…

[Fic dịch] [APH] [2P!AsaKiku/OliKuro] Rainfall

[Fic dịch] [APH] [2P!AsaKiku/OliKuro] Rainfall

124 6 1

Mọi tấm rèm đen trong căn hộ đều được kéo vào kín mít, không hề có một tia nắng nào có thể lọt được vào trong. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Đó là một nơi an toàn tuyệt đối. Căn hộ thường khoác lên sự im lặng, nay lại có tiếng hai người đang nói chuyện, đúng hơn là tranh cãi. ________________________________•Tác giả: Ofdogsandwriting•Link tài khoản tác giả: https://archiveofourown.org/users/ofdogsandwriting/pseuds/ofdogsandwriting•Link tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/12756291•Người dịch: RiBản dịch đã được cho phép bởi tác giả. Vui lòng không tự ý đem đi nơi khác hoặc sử dụng với các mục đích thương mại. Nếu yêu tác phẩm, hãy click vào link và ủng hộ tác giả nhé.Permission to translate was kindly granted by the author. Please do not take out or use it on commercial purposes. Click on the link and support the author if you like this work!…

teenstory -kênh 14
Biến Bad Boy thành Fun Boy

Biến Bad Boy thành Fun Boy

149 18 12

Chap 1Cậu - Kim Taehyung một cậu bé 7 tuổi, là con trai quý giá của nhà họ Kim, tính cậu rất kỳ quặc, ba mẹ cậu rất lo lắng về tính cậu, lúc nào cậu cũng nhốt mình trong phòng, ít nói chuyện với một ai, lúc ba mẹ cậu hỏi cậu cũng trả lời vỏn vẹn vài từ rồi im lặng, ông bà muốn tìm ai đó để giúp cậu có thể vui vẻ và hoà đồng với mọi người hơn...Và ông bà đã tích công đi tìm người cho cậu nhưng ông bà tìm được ai thì cậu cũng không bao giờ giống như ông bà muốn, ông bà bất lực hẳn đi!TrưaCậu đang trên đường đi học về thì thấy một chú mèo con từ trong hẻm chạy ra, đó là một chú mèo vô cùng đáng yêu, lông nó màu hồng trắng, mèo nhỏ chạy lại cào cào chân cậu, lúc đầu cậu không thích cho lắm, cậu muốn đá mèo con ra chỗ khác nhưng khi thấy mèo con buông chân cậu chạy lại gần con hẻm rồi quẩy quẩy đuôi vào đấy có ý kêu cậu vào bên trong căn hẻm, cậu dần hiểu ý liền ôm mèo con vào lòng rồi đi sâu vào trong căn hẻm ấy. Cậu vừa đi vừa nghe loáng thoáng tiếng người mà hình như....người này đang khóc hay sao ý! Cậu tiếp tục đi sâu hơn nữa, tiếng khóc cũng to dần, có lẽ nó chỉ phát ra gần đây thôi, cậu lại đi tiếp cho đến khi thấy một bé gái đang khóc dữ dội. Cậu bỏ mèo con xuống đi đến bên cạnh cô bé gái đó...Thấy có người cô bé ngước mặt lên thì thấy một cậu bé vô cùng đẹp trai, nhưng mặt lạnh như băng, nhưng mà có người cô bé nín khóc ngay đột nhiên chồm lại ôm chân cậu. Cậu hoảng hồn khi nó ôm chân cậu *sẽ gọi là nó nhé*cô bé nhìn cậu miệng cười chí khoái rồi nói- Nè anh ơi! An h là ai thế? Sao a…

Locked Memories - chìa khoá của ký ức

Locked Memories - chìa khoá của ký ức

53 8 9

Trong một khu chung cư cũ kỹ, giữa những bức tường im lìm và hành lang tối tăm, hai người xa lạ - một thám tử tư mất trí nhớ, một sinh viên tâm lý học sống cùng vết thương tuổi thơ - vô tình trở thành hàng xóm của nhau.Mỗi người mang theo quá khứ rạn vỡ, và rồi một đêm nọ, một bản nhạc vang lên - bản nhạc mà Phuwin từng nghe vào cái đêm em trai cậu biến mất.Khi ông lão ở căn phòng đối diện đột ngột biến mất, những cái chết kỳ lạ bắt đầu xuất hiện - tuần tự, đều đặn, như thể ai đó đang xếp đặt. Tòa nhà bắt đầu lộ ra những bí mật kinh hoàng mà chẳng ai dám nhắc đến.Trong hành trình đi tìm sự thật, Pond và Phuwin không chỉ lần theo manh mối của một vụ án mười năm trước, mà còn phải đối mặt với chính nỗi sợ sâu kín trong lòng mình.Ai là người dàn dựng vở kịch này? Ai thật sự là nạn nhân? Và liệu tình yêu có thể nảy mầm từ những vết thương chưa lành?…

[BH,ĐM] [ĐN HP] Idiot? Who Knows

[BH,ĐM] [ĐN HP] Idiot? Who Knows

338 39 6

"Thứ hạ đẳng ti tiện ngươi lại dám mặt dày đi quyến rũ em ấy!", người thiếu niên ngày thường vẫn luôn bày ra vẻ băng lãnh, cao ngạo nay lại không ngần ngại vứt bỏ vỏ bọc mà phô trương sự bộc phát tức giận."Cái gì! Ngươi nên xem lại mình trước đi! Thứ ảo tưởng hão huyền ngươi chẳng phải đã quyến rũ người con gái của ta trước sao?", cô gái hào khí hào hùng chẳng thua gì thiếu niên, mái tóc vàng cư nhiên tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng, ngũ quan hòa hợp thuận mắt người nhìn. "Aretha, ngừng lại đi...", giọng nói yếu ớt, nấc lên từng tiếng, tay cô gái nhỏ bé níu chặt lấy tấm áo chùng đen của cô gái được gọi là Aretha."Nhưng...", Aretha vẻ mặt sầu muộn, đôi mắt xanh ngọc như hồ thu tĩnh lặng.Người con trai thấp bé từ đầu vẫn luôn đứng sau thiếu niên bỗng xiết chặt tay, trông như sắp khóc, "Thiết nghĩ liệu chúng ta có thể bỏ qua chuyện này không, nhé Antonius?", người con trai cảm giác nước mắt như nghẹn lại nơi cổ họng khiến người khác nhìn vào mà lòng xót xa."Tớ đã nói mà! Loại người như cô ta chẳng đáng để cậu chú ý!", dường như lửa giận vẫn còn chưa nguôi nhưng nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cậu bạn, người thiếu niên kia lại chỉ nói được hai câu rồi im bặt...._Bị ham muốn nuốt chửng (Elivs Thomas)…

Kiếp sau mãi mãi làm vợ anh nhé!!!

Kiếp sau mãi mãi làm vợ anh nhé!!!

146 25 4

Thể loại: Đam mỹ, 1×1, dễ thương, hài, Se"lần đầu tiên gặp nhau là ở đâu a~ .""A" anh mỉm cười" Tại bữa tiệc" sao anh có thể quên được chứ nhưng không biết được người kia có quên không???" Cà phê muối" anh lại hỏi"........" không có tiếng đáp lại. Bất giác anh mỉm cười, có lẽ nó đối với họ còn có một ý nghĩa nào đấy.Anh hỏi nhiều lắm, không hiể tại sao xung quanh chỉ có những cơn gió lồng lộng thỉnh thoảng lại mang theo vài chiếc lá tạo nên âm thanh xào xạc... thanh tĩnh, bình thản cô đọng lại trong làn ký ức. Tay anh chạm lên mặt người đó, chạm lên Nụ cười đang tỏa nắng, cảm thấy lạnh buốt một bàn tay vì tấm bia mộ đó được làm bằng đá mà sao không lạnh được.... Cúi đầu xuống. Giọt nước mắt không ngừng trải dài hai bên gồ má. mắt anh đẫm lệ rồi. Đây là lần đầu tiên anh thất hứa" Anh phải hứa, Sẽ không bao giờ khóc nữa"nắm lấy bàn tay nhỏ gầy đáp trả lời nói thều thào thoi thóp thở, mím chặt môi run run, anh đáp:" Được anh hứa"…

[Đam Mỹ] ĐỊNH MỆNH

[Đam Mỹ] ĐỊNH MỆNH

74 0 12

Suy nghĩ ban nãy của Bá Tùng đã làm anh sững sờ, giờ nhận được hai câu trả lời khẳng định... hầy, khó mà tưởng tượng tiếp. Bá Tùng cố đánh tin nhắn[Riêng][Ngạo Thiên] Phòng kí túc của em ở khu phía Đông, tầng năm, có ba người. Và...[Riêng][Ngạo Thiên] ... Em vừa mới lên thư viện???[Riêng][Tiếu Hạ] ...........................Đáp lại là một loạt dấu chấm lửng thế kia thì anh đã xác định được rồi.Hai người cứ trong trạng thái im lặng nhìn chằm chằm vào màn hình. Nhưng một bên là bất đắc dĩ nhíu mày cười, một bên há hốc mồm loading trong não.Ba phút sau[Riêng][Tiếu Hạ] ... VƯƠNG BÁ TÙNG???Lại còn gọi cả họ và tên anh để chắc chắn nữa. Tại từ trước đến nay cậu chỉ biết trong tên anh có một chữ Bá với một chữ Tùng.[Riêng][Ngạo Thiên] Hứa Hoàng Phong, em về ngay phòng cho anh!Bá Tùng ôm trán cười khổ. Trong lòng anh cũng chưa thích ứng hoàn toàn. Nhưng ít ra chẳng có tí bài xích nào, lại còn là vui mừng nữa.Quanh đi quanh lại, hóa ra em ngay bên cạnh. Trái Đất nhỏ quá mà!Bên này, Hoàng Phong hết cả hồn. Trong cậu đủ loại cảm xúc, rối tung cả lên. Nhất thời không biết làm thế nào, cậu... bỏ chạy!…

Những câu chuyện hay, ý nghĩa sưu tầm

Những câu chuyện hay, ý nghĩa sưu tầm

449 6 49

Thưởng thức và suy ngẫm…

Toàn Bích

Toàn Bích

26 4 2

-Phải rồi nhỉ? Anh là Chu Ly, lúc nào cũng là một cá thể độc nhất, vẫn luôn là như vậy..Hắn khóc rồi, Thiêm Hoành - hoàng đế ngạo nghễ, cao cái tôi, lại quỳ dưới chân anh mà khóc một cách thảm hại.Chu Ly im lặng, miệng cười chua chát."Gọi tên ta, hôn ta.. mọi thứ đều không phải! Chỉ vì ta giống Thiễn Hy, hoàng đế, ngươi thành công giết chết ta theo cách của mình.."Hắn ôm chặt anh, không muốn ai đem anh đi, dù như thế nào anh cũng phải bên cạnh hắn, mãi mãi.Thiêm Hoành cố nén nước mắt, cười thật tươi, nụ cười đã hơn 10 năm chưa ai nhìn thấy, nó không giễu cợt khinh miệt, không giả tạo.. một nụ cười mang cảm xúc bi ai, nó như loài cỏ dại, vì nó rất mỏng manh nhưng lại cho ta cảm giác luyến tiếc."Ngươi.. cười trông thật xấu"Chu Ly nhìn Thiêm Hoành, anh cũng nhẹ cười thật xinh, hoàng đế này không chỉ giết anh theo cách của mình, mà còn yêu anh theo cách riêng biệt. Yêu đến phát điên.Ít kỉ một chút trong tình yêu cũng chẳng sao, chỉ cần là anh, dù có nói dối một cách ngọt ngào. Hắn cũng sẽ chấp nhận trở thành ong, để mật ngọt của anh từ từ giết chết hắn.Liệu, họ sẽ dùng dấu phẩy để tiếp tục câu chuyện của mình, hay dùng dấu chấm hết?...Ngày anh đến là ngày cuối nắng hạChất giọng trầm, cất khúc hát vọng xaNụ cười xinh không gì có thể tảĐớp hồn tôi trong một phút, điêu ngoa..…

Giữa hai bầu trời(bản sau khi chỉnh sửa)

Giữa hai bầu trời(bản sau khi chỉnh sửa)

11 0 9

📚 Thể loại: Ngôn tình, tâm lý, hiện đại, pha chút ngược - rồi ngọt.✍️ Tác giả: Alex Mê Ngủ🎨 Đồng sáng tác: Ânbíu (người vẽ bìa sách)💡 Nguồn cảm hứng: Từ những đoạn lặng trong hàng loạt bộ truyện ngôn tình - nơi trái tim không còn chờ ai... nhưng vẫn đập.🆙 Bản chỉnh sửa số: #002---💔 "Có những người sinh ra để yêu nhau, nhưng lại không thể ở bên nhau... mãi mãi."Seraphina - một cô gái sống giữa thành phố không ngủ, nơi ai cũng giấu nỗi cô đơn sau lớp mặt nạ hào nhoáng. Cô giỏi giang, điềm tĩnh, nhưng trái tim thì đóng băng từ một chuyện cũ chưa từng được gọi tên.Akuma Renji - chàng trai mang vẻ ngoài lạnh lùng như Tokyo mùa đông, nhưng lại ẩn chứa một quá khứ tàn khốc khiến anh chẳng còn tin vào điều gì ngoài sức mạnh và im lặng.Hai con người tưởng như chẳng liên quan gì, lại bị kéo vào nhau bằng những vết nứt - không phải để hàn gắn, mà để... làm nhau đau thêm lần nữa?Nhưng nếu đau rồi vẫn không thể rời, thì đó có còn là tình yêu?---🕰️ Truyện được tác giả cố gắng hoàn thiện trong 7 ngày nên có thể sẽ còn nhiều thiếu sót, chỉnh sửa và bổ sung dần theo cảm xúc viết. Nếu có thắc mắc hoặc muốn góp ý, các cậu cứ nhắn tin trực tiếp cho page hoặc gửi ý kiến qua email: [email protected]⚠️ Lưu ý:Truyện mang màu sắc u ám, có yếu tố tâm lý, nội tâm dày. Một chút ngược, một chút day dứt - nhưng không tuyệt vọng. Phù hợp với độc giả yêu thích chiều sâu cảm xúc và những mối quan hệ "dưới ánh đèn mờ".…

[MA] (Shortfic LuYoon Ver) Người Tình Của Đại Ca {Intro}

[MA] (Shortfic LuYoon Ver) Người Tình Của Đại Ca {Intro}

5,321 95 3

Tác Giả: Tiểu NgônEditor: SamSố chap: 10Rating: MATình Trạng: Hoàn thànhIntro:Anh nổi tiếng với chiến tích huy hoàng trong tình trường, nhưng đối với cô, cùng lắm chỉ là hung thần ác sát mà thôi.Anh một thân bách chiến bách thắng cớ sao lại muốn chinh phục cô, hại cô mất hết bình tĩnh cùng lý trí.Càng kháng cự lại càng làm tăng ham muốn của anh.Đầu hàng anh có lẽ là phương pháp tốt nhất.Nhìn bộ dạng anh lo lắng cho mình, cô cười duyên dáng.Một khi đã như vậy, sao trước đây lại không cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh anh chứ? Nhưng hạnh phúc liệu có dễ dàng đến thế.Tất cả là do ông trời sắp đặt: sáu năm liền trốn ra nước ngoài chỉ là vô ích.Chỉ là một giấc mơ, nhưng nào biết ngay cả trong mộng lại chân thật sống động đến vậy.Sờ trên, miết dưới, chậm dãi xoa hai phía,…. khiến cô dục hỏa dâng cao.Hai tay không ngừng… trên thân cô, nhưng chàng trai này đâu phải chồng cô?Casing: Xi Luhan Im Yoona…

[Blue Lock] Bí mật tiền đạo mang áo số 7

[Blue Lock] Bí mật tiền đạo mang áo số 7

814 125 7

-"Kayaku...tại sao cậu lại muốn trở thành tiền đạo ?"-Isagi múc vào miệng một muỗng cà ri hỏi tôi.-"Tới lúc bẻ gãy đôi cánh của con chim kia rồi !"-Aiku vút mái tóc ướt đẩm mồ hôi, cười nửa miệng đầy phấn khích-"Mày hời hợt quá rồi đó, đồ chim cút !"-Rin nhanh chân lùn qua cướp bóng của tôi sau đó chuyền qua cho Nanase.-"Mày làm tao phấn khích quá đi chim cút à, cho tao xịn Line đi"-Tên "Râu dế" choàng cổ tôi mà hú lên, nhìn mặt tên đó thật muốn đấm quá à !-"Cậu cứ ngoan thế có phải tốt không, cảm ơn vì quả bóng nhé !"-Nagi nắm bắt vũ khí của tôi rồi trực tiếp đỡ bóng trên không, rất nhanh đã đáp đất thật nhanh trước khi va chạm vào tôi để không bị nhận thẻ vàng. Sao bỗng nhiên Nagi đáng ghét thế !-"Mày...làm thế nào lại xuất hiện đó ?"-Itoshi Sae chầm ngâm nhìn tôi, tôi thì cũng chỉ im lặng mà đối mắt, lơ đi rồi quay lại vị trí.-"Đến lúc cảm nhân dòng chảy Flow đang cuộn trào trong người rồi Hato Kayaku !"-Ego với đôi mắt đầy đáng sợ, giương đôi đồng tử vào chú chim đang tiến gần tới "cái tôi" của mình.…

[Longfic] [Yulsic] [ Taengsic] [Yoonyul] [Taeny]Phía cuối con đường

[Longfic] [Yulsic] [ Taengsic] [Yoonyul] [Taeny]Phía cuối con đường

6,572 236 28

Cuộc đời của mỗi con người chính là những con đường dài, ta sẽ cùng nhau đi đến hết con đường này, đến cuối cùng, quay nhìn lại xem ta đã trải qua những gì... Phía cuối con đường, là hạnh phúc, hay là khổ đau ?Tình yêu của mỗi con người chính là những nốt nhạc, thăng trầm trong bản nhạc muôn điệu, hôm nay hạnh phúc không có nghĩa ngày mai sẽ không khổ đau... Cả Tôi và Người, vốn không có sự lựa chọn khi số phận chúng ta đã được an bài bởi định mệnh...Tôi đặt cược cuộc đời mình trên con đường mang tên Người...Những tưởng đường dài là vô tận... nhưng ai biết được... ngã ba ở cuối con đường ?Số phận ? Và Người ? Tôi lạc lõng chơ vơ... Tôi thua cuộc ?…