Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Nếu được cơ hội thay đổi 1 điều trong quá khứ, anh sẽ lựa chọn xoá đi khoảng thời gian cùng Kim Ami chứ?""Không. Đó là khoảng thời gian tôi nhất định sẽ giữ lại bằng mọi giá.""Vì sao chứ?""Vì đó là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất mặc dù đó cũng là thứ khiến trái tim tôi đau thắt khi nghĩ lại, nhưng vì ở đó có hình bóng của cô ấy. Tất cả mọi thứ về cô ấy dù hạnh phúc hay đau đớn thì Jeon Jungkook này đều liều mạng giữ lấy."…
William - idol tân binh của nhóm nhạc LYKN - gặp Est Supha lần đầu trong lễ hội Songkran, trong một trạng thái không thể... cờ đỏ hơn: sơ mi chỉ gài đúng một nút, tay cầm ly cocktail, ngày nào cũng xuất hiện với hội bạn khác nhau.Cậu thề sẽ tránh xa kiểu người như thế để bảo vệ sự nghiệp và trái tim non trẻ của mình.Cho đến một ngày, bước vào buổi casting phim, William nhìn thấy Est... ngồi ngay đó, gọn ghẽ, im lặng, và hoàn toàn không giống cái vibe "ăn chơi" trước đó.Từ "cá mập cờ đỏ nên tránh", Est dần biến thành người mà William vừa muốn trêu, vừa không nỡ rời mắt.Còn Est - người từng sống kín đáo suốt sự nghiệp thể thao - chẳng ngờ rằng lần "gài nút sơ mi hờ hững" hôm ấy... lại gài luôn một thằng nhỏ lém lỉnh vào tim mình.…
Tác giả: Ngư SươngEditor: minyoolĐộ dài: 111 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Hiện đại, tình yêu, cưới trước yêu sau, hợp đồng hôn nhân, đô thị tình duyên, HE*chưa được sự đồng ý của editor…
"- Tenma..."Uh...Có chuyện gì sao?" Tenma giật mình lên tiếng, mắt vô thức đảo qua mắt Tsurugi. Trong mắt anh chứa đầy sự kiên định khiến cậu cảm thấy tò mò hơn hết. Anh nhìn chằm chằm vào mắt cậu, khẽ thì thầm: "Tôi luôn có chuyện muốn nói với cậu, Matsukaze Tenma."Dường như Tsurugi sợ chuyện này nếu nói ra đột ngột sẽ khiến Tenma cảm thấy khó chịu. Cậu hơi giật mình nhưng vẫn im lặng lắng nghe.- Cậu biết không, tôi vẫn luôn thích một người...Tự nhiên, Tenma bỗng cảm thấy đau nhói nơi lồng ngực. Trái tim cậu như đang bị ai bóp chặt."Chuyện đó thì liên quan gì đến tớ chứ?" Trước khi cậu nhận thức được thì bản thân đã vùng dậy, hét lớn từ lúc nào."Tenma...Xin cậu... Nghe tôi, được không?" Thái độ của cậu khiến Tsurugi sững người. Anh nhỏ giọng đề nghị. Tenma im lặng nhưng không bỏ đi, đáp ứng yêu cầu của anh. Tsurugi hài lòng, vừa nhìn về phía thị trấn Inazuma vừa nói tiếp- Đối với tôi, cậu ấy là một người rất tuyệt vời, là người đã cứu tôi ra khỏi bóng tối và cũng là động lực để tôi có thể tiếp tục đá bóng. Tôi cũng muốn mình có thể giỏi hơn để hỗ trợ tốt cho cậu ấy. Cậu nghĩ tôi có thể không? Dứt lời, anh quay sang nhìn cậu, ánh mắt ngập tràn mong chờ.Cậu hơi giật mình, nơi ngực càng thêm tức tối. Nếu như lúc nãy khi nghe anh bảo anh có người để thích, cậu cảm thấy dường như có ai đang bóp chặt trái tim mình thì giờ đây nó như có hàng ngàn con dao đâm lấy. Khó thở, đau nhói...- Tớ... Tớ không biết, xin lỗi Tsurugi.Nói rồi, cậu chạy nhanh đi mặc cho Tsurugi gọi với theo sau đó."----…
Jamie Wren - một Omega tuổi 17, bất cần và vô định - là nỗi thất vọng lớn nhất của gia đình. Kỳ phát tình đầu khiến cậu thêm mất kiểm soát, còn những trò nghịch ngợm liều lĩnh chỉ làm cho ai cũng muốn buông tay.Damian Kingsley - một Alpha được Hội đồng chỉ định làm giám hộ - là người đàn ông của luật lệ: nghiêm khắc, điềm tĩnh, không nhân nhượng. Ngay từ ngày đầu gặp nhau, Jamie đã ghét cay ghét đắng đôi mắt lạnh như băng của người đàn ông ấy.Cậu tìm mọi cách chống đối. Anh áp luật. Cậu phạm lỗi. Anh đưa ra hình phạt. Cứ như vậy, hai người va chạm không ngừng. Nhưng dần dần, giữa những lời quở trách và sự im lặng trầm ổn, Jamie bắt đầu cảm thấy điều mà cậu chưa từng có: an toàn.…
Truyện không liên quan đến người thật, ai không thích có thể rời đi. - Đúng rồi, Chiến ca. Tối hôm qua, anh lại khóc ạ. Im lặng "Khóc ư, anh có sao. Anh không có một chút kí ức gì về nó vậy" ...... "Tiêu Chiến, cậu quên rồi, triệt để quên rồi" ......…
"Thanat trầm lặng như mùa đông kéo dài cả năm.Pichetpong lại là cậu nắng nhỏ, tay cầm que kem, miệng cười tươi, bước vào cuộc đời Nut như thể cậu chưa từng sợ lạnh."Một câu chuyện học đường giữa nắng và băng, giữa ly americano đắng và viên kem vani socola tan chảy.Khi người dương quang chủ động bước tới, liệu người đóng băng có kịp nhận ra - mình cũng biết yêu?…
• Golden Days Of Youth • Tuổi Trẻ Một Thời Rực Nắng • "Có những quán cà phê không chỉ bán đồ uống, mà còn là nơi người ta gói ghém thanh xuân, chắp vá những mảnh lòng rạn vỡ, và lặng lẽ học cách thương nhau từ những điều nhỏ nhặt nhất." Yeun - một nữ sinh cuối cấp lặng lẽ, chăm chỉ, mang trong mình giấc mơ thi đỗ đại học giữa những áp lực gia đình khắt khe. Cô tìm thấy chút bình yên hiếm hoi trong một quán cà phê mở 24/7 - nơi có ánh đèn dịu nhẹ, tiếng nhạc khe khẽ, và ba chàng trai với ba màu sắc khác biệt: Sunoo tinh nghịch, Jay điềm tĩnh, và Heeseung - người luôn xuất hiện đúng lúc, im lặng nhưng chưa từng rời mắt khỏi cô. Dưới ánh đèn vàng và mùi bánh thơm lừng, giữa những giờ ôn thi căng thẳng và những vết thương giấu kín, họ chạm vào thế giới của nhau - không vội vã, không ồn ào, chỉ bằng sự hiện diện ấm áp và chân thành. Một câu chuyện về những trái tim trẻ tuổi tìm thấy nhau giữa lạc lối, về tình thân, tình yêu, và sự trưởng thành - dịu dàng mà thấm đẫm.…
Tác giả: Mộ Vũ VũTình trạng: Hoàn thànhTổng số chương: 85 chươngThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Chủ công, Vườn trường, 1v1, Đổi thụ, Cứu rỗiTag: Yêu sâu sắc, Trọng sinh, Hiện đại hư cấu, Vườn trường, Cứu rỗiTóm tắt nội dung:Ở giây phút cuối cùng của sinh mệnh, Cố Tích - kẻ ngốc nghếch cả đời mù quáng chạy theo tình yêu - cuối cùng cũng tỉnh táo lại.Hắn bừng tỉnh, nhận ra thế giới mình sống chỉ là một quyển tiểu thuyết mà bản thân là "vai chính công" trong đó.Đây là một thế giới theo công thức "Vạn nhân mê chủ thụ văn", nơi mà duy nhất một quy luật không thể phá vỡ chính là:"Vai chính công có thể vì vai chính thụ trả giá tất cả, bao gồm cả sinh mệnh."Nói dễ nghe thì là trung khuyển công, còn nói khó nghe chính là... liếm chó.Vì thế, Cố Tích trẻ tuổi đã vì cứu vai chính thụ khỏi một trận hỏa hoạn mà hủy dung nhan mình từng tự hào, còn chặt đứt một chân. Từ một thiên chi kiêu tử ngạo nghễ rơi xuống thành kẻ tàn tật đáng thương, im lặng nhìn vai chính thụ cùng những người khác thân mật ân ái...Mà tất cả những điều này, chỉ cần vai chính thụ rơi nước mắt nói một câu "Xin lỗi" là có thể xóa nhòa hết thảy.Không thể nghi ngờ, đây là một thế giới chỉ xoay quanh vai chính thụ.Khoảnh khắc sinh mệnh trôi đi, Cố Tích nở một nụ cười tái nhợt, may mắn thay... hắn cuối cùng cũng đã tỉnh ngộ, ít nhất không phải chết một cách mù quáng vô tri.Nhưng sau khi mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện mình quay lại năm hai mươi tuổi.Mọi chuyện kiếp trước ùa về như ảo ảnh cư…
I.Tôi không thích Vy Anh. Vì chúng tôi cùng tên mà quá trái ngược nhau nên người ta hay so sánh. Và mỗi lần so sánh thì tôi chỉ như hòn đá, đặt cạnh chỉ để tôn lên vẻ đẹp của Vy Anh - viên ngọc."Ừ, Vy Anh xinh vậy, ai mà không mê?""Thuỳ Anh biết rượu và nước không?" - Peppa cười, làn gió nhẹ nhàng lăn qua mái tóc đen, vạt áo và cả trong đôi mắt của hắn.Tôi không nói gì, lắc đầu."Rượu có thể không uống, hoặc lâu lâu uống một lần. Nhưng nước thì mỗi ngày đều cần, rất nhiều."À, hiểu rồi, ý hắn tôi là nước lọc, nhạt nhẽo vô cùng.II.Suy cho cùng, bông hoa đẹp mấy cũng lụi tàn, không ai yêu mãi được một người đến cả đời. Hoặc có lẽ, tình yêu của tôi dành cho Hoàng Đình Tùng chưa đủ lớn để vượt qua tình yêu bản thân. Tôi yêu hắn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm mình tổn thương thêm một lần nữa."Chúng ta không thể quay lại à?" - Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong bộ dạng của kẻ say xỉn, đau lòng đến vậy sao..."Ngay từ đầu đã chẳng có gì, sao có thể quay lại?"Tôi im lặng, quay người rời đi. Có lẽ đã đến lúc phải cắt đứt mớ hỗn độn này rồi. Thể loại: Teenfic, học đường…
Anh là một idol, cô chỉ là một chấm nhỏ làm fan của anh.Anh là một người tài giỏi, có sự nghiệp, cô chỉ là một nhân viên bán thời gian.Anh có hàng triệu người hâm mộ trong số đó có cô.Anh có Bangtan và Army.Khác hẳn với anh, cô...không có gì cả.Cô không nên làm lỡ sự nghiệp của anh..."Người là ánh sáng, tôi là bóng tối. Người vì mọi người, tôi lại vì người"****Ko chuyển ver ạ....*****…
Thể loại: Hiện đại, ngược tâm, bi kịch, chữa lành, thầm yêu, tâm lý nhân vậtCouple: Kỳ Viễn (Công) - Tô Dư (Thụ)Tô Dư - chàng trai dịu dàng, trầm lặng, từng bị phản bội và bỏ rơi, học cách sống lặng lẽ giữa thành phố không dành cho người yếu mềm. Trong những tháng ngày mờ nhạt ấy, cậu gặp Kỳ Viễn - người đàn ông lạnh lùng, mang ánh mắt chứa đầy điều không nói.Họ bước vào đời nhau bằng một trùng hợp nhỏ, rồi ở lại bên nhau như một thói quen không tên. Mọi ánh nhìn, cử chỉ quan tâm đều âm thầm chất chứa tình cảm - không lời tỏ tình, không cam kết, nhưng không ai muốn rời đi.Tô Dư lặng lẽ yêu, chỉ dám đứng cạnh anh như một cái bóng. Kỳ Viễn cũng âm thầm yêu, nhưng mang trong mình quá nhiều tổn thương để dám tiến tới. Cả hai đều dịu dàng, đều sợ làm người kia đau.Năm năm trôi qua trong lặng im. Gần gũi nhưng không chạm tới, yêu nhau nhưng không thốt thành lời. Và có lẽ, đôi khi điều khiến con người xa nhau... lại chính là những điều chưa từng được nói ra.…
Sim jaeyun bật khóc, Mọi lỗi lầm là do cậu gây ra.Jaeyun và Heeseung yêu nhau từ năm những ba đại học.Đó là kiểu tình yêu giản dị mà người ta vẫn ghen tị: cùng học, cùng trưởng thành, cùng mơ về một mái nhà luôn chứa chang tình yêuHọ từng nghĩ mơ ước ấy sẽ là mãi mãi - nhất là khi họ nhận nuôi Yang Jungwon, đứa bé có nụ cười làm dịu mọi vết thương, thiên thần nhỏ bé họ chưa bao giờ nghĩ sẽ được vũ trụ trao tặng.Nhưng cuộc sống không phải cổ tích.Heeseung thừa kế công việc kinh doanh của gia đình, và dần biến thành một người đàn ông trưởng thành, bận rộn và thành đạt.Jake dạy học, chăm con, từ chối những cơ hội đến với ước mơ đã cũ để ở bên thiên thần rơi vào những cơn ốm triền miên.Cậu từng nghĩ chỉ cần hi sinh là đủ. Nhưng tình yêu không nuôi bằng đơn phương.Heeseung không phản bội Jaeyun bằng người khác.Cậu phản bội bằng sự lặng im, và bằng ánh mắt đã không còn dừng lại nơi Jaeyun nữa.Warning: R18Cannon: bangknow (skz), Jay, Sunghoon, Jungwon, Sunoo, Niki Enhypen,...Category: Headcanon, OC (Original Character), Slow burn, AU (Alternate Universe), Fix-it Fic,..---5h30 2/9/22…
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu."⸻Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE.⸻Mô tả:Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều."Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý.Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng.Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy.Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên.Chậm. Nhưng sâu.Nhẹ. Nhưng thật.Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn...Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính.⸻Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹…
? Chào các cậu!! Sau một khoảng thời gian thì chúng ta cũng đã gặp lại nhau rồii ❤️? Lần này trí tưởng tượng của tôi có đi hơi xa thực tế một chút, nếu các cậu có thích thích thì cho tôi xin cái ngôi sao bé bé xinh xinh ở góc dưới ý nhaa?Cũng như đã nói ở tác phẩm trước, chuyện của mình có thể không hay nhưng mong các cậu đừng mang đi trong im lặng, đây cũng là chút chất xám ít ỏi của tôi, các cậu giấu tôi mang đi là tôi buồn lắm ? thế nên là đề nghị không Reup dưới mọi hình thức khi không có sự cho phép của tác giả (ịt mi)?Các cậu đã đọc truyện này có rảnh thì kéo dịch xuống một chút cho mình ý kiến về đứa con đầu lòng nhé, mỗi sao không cũng buồn lắmm?Thôi không dài dòng nữaa, cám ơn đã dành thời gian cho mình ❤️…
Lâm Mộ, ý là khu rừng buổi đêm.Mà, mỗi lần Lục Nhung đưa tay ra dấu thủ ngữ đều ra dấu sai, tự gọi chính mình là "Tiểu Lộc".Thật lâu về sau, Lâm Triều dùng ngón tay vẽ thủ ngữ, nhìn hai người mỉm cười.Cô "nói" : Chú nai nhỏ ngủ quên trong khu rừng lúc nửa đêm.* * *Một đám người đặc biệt...Lớn lên trong cuộc sống đặc biệt......cùng những yêu thương đặc biệt.* * *Ta im lặng không nóiNgười dõi mắt tình nồng,Thế giới ơi,Xin hãy dịu dàng hơn với chúng ta...…
Cô cố gắng kìm nén bản thân, nhưng càng cố không nghĩ tới thì lại càng không thể dừng lại. Nhớ cánh tay rắn rỏi ấm áp của anh vây chặt lấy cô, muốn chiều dài của anh mạnh mẽ ra vào trong Nghĩ đến đó, cô lại không thể khống chế được mình. Ngón tay mất tự chủ lướt xuống nơi riêng tư, tại chỗ lõm ở cửa huyệt nhấn nhẹ một cái, trong nháy mắt đũng quần ướt thành vũng, miệng nhỏ không nhịn được khoái cảm khẽ rên lên.Bỗng ngoài cửa vang lên tiếng mở khóa, sau đó là tiếng mở cửa phòng cùng âm thanh cởi áo khoác. Cô vội vàng rụt tay về, kéo chăn lên im lặng nhắm mắt lại.…