Đông Miên Độc Tự
『 Tôi muốn ngủ lại giữa đêm đôngĐể tuyết vội rơi xuống má hồngBỗng chợt nhận ra đã vỡ mộngGiữa chốn phồn thị mãi lông bông. 』Có một tập thơ sẽ chỉ là thơ. Cũng có tập thơ để lưu lại vương vãi nhân thế. Lại có tập thơ dùng để tặng riêng độc một người. Nhưng, tập thơ này, dẫu là ai cũng có thể đọc được. Bởi mỗi người chúng ta đều tựa như chú gấu ngủ đông một mình, phải tự tìm một chốn mộng tưởng để tiếp tục mùa xuân tiếp theo. Mong rằng tất cả những mùa xuân của chúng ta sẽ tuyệt đẹp sau giấc ngủ đông viễn du!…