Người làm vườn và con người
con khỉ ngốc nghếch…
con khỉ ngốc nghếch…
trong tranh…
Chồng bẩn…
quả trứng…
Một linh mục bị lông chim bay vào họng…
trong tảng đá…
Sự tích cây rong biển…
Sợi dây trói tưởng tượng…
Hai anh em là công chúa hoàng tử…
Nhà vua và phép thuật ma thuật…
⥇ Ai cũng nói, "Hãy nghe theo trái tim đi." Tôi làm thế, nó vỡ rồi. [Agatha Chrisie]______________________⇏ Author: Blueberries_Pancake...⇏ Đăng duy nhất ở Wattpad. Các trang khác đều là giả________________________↠ Title: [AllKazu] Và rồi chẳng còn ai [Vietnamese ver của title And Then There Were None - Tiểu thuyết trinh thám của Agatha Christie]↠ Thể loại: Hiện đại, hành động, đam mỹ, học đường, trọng sinh↠ Lịch ra chap: Không xác định vì tôi thường lười và bí content:^↠ Note:⤖ Làm ơn đừng copy truyện nhưng một bộ fanfic với văn phong dở ẹc và tệ nạn này thì chắc chả ma nào dám tha đi cả⤖ Nếu có sai sót hay sao mong mọi người góp ý nhẹ nhàng chứ đừng mắng chửi hay ném đá, tôi không nhận và tôi rất kị việc đi war⤖ Lệch nguyên tác, ooc, có thể toxicCuối cùng, cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc truyện của tôi…
Trong cuốn sách "7 loại hình thông minh" của Thomas Armstrong, mỗi người khi sinh ra chứa đựng một sức mạnh tiềm ẩn trong con người. Qua quá trình vận động, giao tiếp xã hội dần hình thành sự tự tin và bãn lĩnh trong con người họ. Bắt đầu con người dần hiểu ra là mình "thông minh" ở lĩnh vực nào. Cụ thể về hội họa có Pablo Picasso - họa sĩ vẽ tranh rất đẹp và khi ông mất, các bức họa nổi tiếng của ông được định giá đến hàng triệu đô la một bức. Về bóng đá có Lionel Messi - thiên tài với đôi chân ma thuật khiến khán giả trầm trồ, khen ngợi. Âm nhạc thì Michael Jackson được mệnh danh ông hoàng nhạc Pop bởi tiếng hát và điệu nhảy của mình chạm đến tất cả người xem. Đây có thể nói là những gương mặt tiêu biểu về sự thông minh của họ được người đời ca ngợi trên toàn thế giới.Ở Việt Nam, "ăn trông nồi, ngồi trông hướng" hay "ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau" là những câu nói phổ biến khi nói về sự thông minh của một người nào đó. Anh ấy học giỏi, có bằng đại học, làm công ty lớn, ăn nói thu hút người khác hay kiếm được nhiều tiền được gọi là thông minh. Chị ấy có công ty riêng, có biệt thự, có xe hơi, lấy được tấm chồng giàu có thì quá tuyệt vời. Khi đạt được những thành công trước mắt, họ luôn được các "vệ tinh" đi theo, luôn nói những lời tốt đẹp nhằm tạo được tiếng thơm trong mắt người khác. Bên cạnh đó, những người không khen, không chê hay có những hành động trái ngược với đa số mọi người thì bị gọi là "kém giao tiếp". Với 2 loại người như vậy thì được hiểu là "Người ngu và kẻ…
Tác giả : 0 Giờ Sáng.Minh hôn hay còn được biết với tên Âm hôn ( đám cưới ma ) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc 1 người vừa mất và một người...còn sống. Hủ tục kết hôn âm dương này một lần nữa lại được tái hiện qua ngòi bút của tác giả 0 giờ sáng.Người mình yêu là thật, nhưng lúc về ra mắt gia đình thì hình như có cái gì đó không đúng, câu chuyện tình yêu như trong ngôn tình của nữ chính sẽ ra sao?Tóm tắt truyện :Từ Dương dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh.Lần đầu gặp mặt, hai người cho tôi hai bao lì xì.Nhìn trong tay một bao lì xì lớn, một bao lì xì nhỏ, một cái màu đen, một cái màu đỏ, tôi còn chưa kịp hiểu điều gì, lại nghe hai người nói rằng, từ nay về sau, tôi chính là người nhà họ, sống là người nhà họ Từ, chết làm ma nhà họ Từ...…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…
-"Cậu Tư, chừng nào cậu mới lấy vợ?"-"Chừng nào mày lấy chồng đi thì tao sẽ lấy vợ!"-"Ý chời ơi, cậu tư ăn học bên Tây mà nói bậy quá, Hiếu là con trai làm sao mà đi lấy chồng được?"Gia Hưng nghe thế liền thuận tay bẹo má thằng nhỏ bên cạnh rồi lại giả vờ cao giọng-"Bản mặt này của mày mà lấy vợ cái nỗi gì? Nhìn như đờn bà, mày lấy chồng tao còn nghe được hơn!"****-"Thằng Hiếu, lại đây biểu coi!"-"Dạ cậu?"-"Tối nay hổng chừng tao bịnh nữa đó, mày phải ở trong phòng canh tao ngủ đó!"Nghe đến đây thằng Hiếu liền mếu máo-"Nữa hả? Cậu bịnh nặng thì để con nói với ông bà gọi đốc-tờ tới khám, chứ con có làm được gì đâu?"Gia Hưng thấy biểu cảm của thằng Hiếu thì khoái chí lắm, cố tình gằn giọng mà ra lệnh-"Không cần! Tối nay mày mà không dô phòng tao thì mai tao bỏ đói mày cho biết!"Thằng Hiếu cái gì cũng sợ nhưng sợ nhất vẫn là đói, nó có thể không cần tiền bạc nhưng cơm thì phải đủ ngày ba bữa. Nó nhìn Gia Hưng mà càng lộ rõ vẻ lo sợ-"Nhưng mà cậu hứa là sẽ không ăn thịt Hiếu nữa nghen, hồi hôm bữa cậu ăn cái môi của Hiếu tới bi giờ còn đau nữa nè!"Vừa nói nó vừa bĩu môi lộ rõ vết cấn dập mà mấy ngày trước bị Gia Hưng hung hăng vùi dập. Mà mắc cười nhất là ở chỗ nó cứ nghĩ đó là ăn thịt chứ nào có biết cái đó gọi là hôn. Gia Hưng khi này chỉ còn biết mím môi nén cười, nhìn thằng nhỏ trước mắt mà trong lòng không kìm được sự hưng phấn, chẳng biết từ bao giờ một công tử xứ Cần Thơ, con trai cưng của ông bà hội đông Trạch nổi tiếng đào hoa sát gái mà bây gi…
Tên cũ: 1001 Quy Tắc Tại Trường HọcTên mới: Vạn Tắc Bất Tuân.Hiện tại đã end ss1 ( Trên Mangatoon, vậy nên hãy đọc p1 ở đó rồi quay lại đây đọc p2 nhé )Tác giả: Eirlys Halios.Văn án:Sau khi kết thúc trò chơi đầy may rủi mà nhà trường quái quỷ này tạo ra, cuối cùng chúng tôi đã có thể trở về yên vị trong kí túc xá. Tuy vậy, bóng ma tâm lí mà trò chơi này tạo ra thật sự khiến tôi không thoải mái chút nào.Sao vậy nhỉ? Tôi có cảm giác China khác với ngày thường, cả Cuba và America nữa. Thật sự rất kì lạ.Hôm sau thức dậy, chúng tôi nhận được thông báo. Vì có vài lớp số học sinh rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay nên nhà trường đã quyết định xét lại lớp học cho tất cả học sinh. Xuống dưới phòng tổng phục trách để nhận lớp như lúc mới đầu vào nhập học. Nhưng còn một thông báo khiến tôi sốc hơn nữa. Quy tắc đã được thay đổi, không chỉ có những quy tắc trên lớp học mà ngay cả những nơi khác đều đã được thay thế bởi quy tắc mới.Ngôi trường này ngoài việc lôi kéo chúng tôi tìm đường chết thì không còn việc gì tốt đẹp hơn sao?Giờ sinh học hôm nay có chút thú vị, chúng tôi sẽ tới khu vườn mà nhà trường thiết kế riêng để dành cho môn sinh. Tôi thích những loài thực vật, đặc biệt là những loài hoa. Chúng làm tôi nhớ đến lúc nhỏ khi cùng cha đi du ngoạn trên đồi. Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác bứt rứt khó tả trong lòng vậy? Chẳng lẽ sẽ có chuyện gì đó xảy ra với chính tôi sao?Những bụi phấn hoa khiến cho tôi ngộp thở, không hít sẽ bị nghẹt đến chết, mà hít phải cũng trúng độc. Tôi nghĩ,…
Cô gái lấy nhầm chồng là con hổ…
Nói về định mệnh…
Con Cáo lừa con lạc đà…
Một vài các độc giả khi lướt qua có lẻ sẽ thắc mắc một đứa nhóc con 16 tuổi thì trãi đời được bao nhiêu nhở?Vâng, tớ không cố để trở thành một đứa trãi đời hay tự cho mình bất hạnh hay đại loại thế. Tớ chỉ muốn viết ra đây một vài bài học xương máu bản thân tự rút ra. Khiến cuộc sống này lạc quan hơn, cũng như khiến những bạn bước vào độ tuổi dậy thì nhìn cuộc sống mình bằng một khía cạnh khác. Nhất là các bạn đang cảm thấy đau khổ, tối tâm, lạc lõng hay trống rỗng ( hay là những bạn tận hưởng âm nhạc của Billie Elish ) mình không cố ý xúc phạm ai cả. Vì mình cũng là một đứa thích chìm đắm trong những bản nhạc buồn. Ý mình là độ tuổi mà suy nghĩ chúng ta trở nên phức tạp và mâu thuẫn.Disclaimer : tớ là một đứa đang trong quá trình hồi phục của 2 chứng bệnh tâm lý, trầm cảm và rối loạn ăn loại ( loại binge eating disorder ) topic ( sách, blog hay cậu gọi nó là gì cũng được ) "What I've learned at the age of sixteen" giống như một liều thuốc cũng giống như một quyển nhật ký trong quá trình chữa bệnh của tớ. Mong các bạn đang có cùng vấn đề sẽ đâu đó tìm được sự đồng cảm đâu đó trong topic này và đương nhiên là trở nên lạc quan hơn >~<.Dong dài thế là đủ rồi shall we star?…