Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
(Lời của Au:) Taehuyng: em út và là giọng ca chính của nhóm Bangtan nhận được những bức thư từ một người tên "Kookie" -----Đây là một câu chuyện rất dễ thương của bạn Tae2thekookLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/61917051-letters-to-my-bias-vkookMình dịch theo phong cách ngôn ngữ của mình, hy vọng nhận được sự góp ý từ mọi người nếu có gì sai sót.Thể loại boy x boy, ai dị ứng vui lòng rời đi nơi khác, mình sẽ không tiếp.-----Tình trạng bản gốc: Hoàn.…
Ngày xửa ngày xưa, thiên giới, ma giới và nhân giới cách đây hàng vạn năm về trước, các vị thần, ma đạo và người phàm trần đã không còn gây chiến đối đầu với nhau nữa, ba bên đã cùng lập ra hiệp định đình chiến, lập khế ước ban lệnh cấm chính vì vậy từ đó trở về sau cả ba cùng chung sống hòa bình với nhau, họ chia làm ba phe phái.Một là vị thần và hậu duệ.Hai là chúa quỷ.Ba là các vị vua.Hồi ấy có năm vị thần và hai hậu duệ sống với nhau rất hoà thuận và vui vẻ, họ sống trong một xứ sở thung lũng rất xinh đẹp cũng như rất yên bình. Chúa quỷ thì ẩn mình sâu trong vùng đất đen cùng với bọn yêu ma quỷ quái lập nên lãnh thổ khu ăn chơi của riêng giới quỷ. Còn các vị vua thì trị vì các vùng đất, biên cương định giới rõ ràng nên không ai xâm phạm lãnh địa của ai nhưng rồi đến một ngày...Tác giả: seaBlurubyHãy ủng hộ mình để mình có động lực ra truyện nhé các bạn yêu.…
Chàng là Mộ Lâm Viên, người nổi tiếng tài sắc vẹn toàn - con thứ của nhà họ Mộ. Cha là Mộ Lâm Xuân, nay làm quan lớn trong triều. Nàng là Hồng Tuyết Anh, con gái út của nhà họ Hồng nhưng ít ai biết đến. Cha nàng là Hồng Thủ Sơn, làm quan trong triều. Do một lần bỏ nhà ra đi mà Tuyết Anh vô tình gặp được Lâm Viên và đem lòng yêu chàng. Nhưng chàng chỉ xem nàng như người qua đường tiện tay mà giúp đỡ, chẳng có chút tình cảm hay xót thương gì dành cho nàng cả. Cơ duyên sau này lại khiến họ gặp nhau. Liệu họ có đem lòng yêu nhau hay không? Kết cục chuyện tình của họ sẽ như thế nào…
* Văn Án Hậu cung to lớn nhưng không rộng lớn. Nó từng là nơi ước ao của biết bao nhiêu cô gái trên khắp đế quốc Đại Đô, nhưng nó cũng là nơi chôn vùi bao ước mơ, thanh xuân và hoài bão của những người con gái dành thời gian là gần như cả đời chỉ để giết hại, tâng bốc hay hạ bệ lẫn nhau chỉ vì cái danh vị "Dưới một người, trên vạn người". Như Phượng hoàng tái sinh sau vũng tro tàn, Hậu cung sau mỗi lần đổi vị sẽ lại là một lần, Hậu cung phảng phất hương trầm, để lại không chỉ là niềm nuối tiếc từ các cung phi là tâm phúc, là tỉ muội, là người mẫu thân hay người con mà còn là cả một niềm tang tóc, đau thương từ gia đình, từ gia tộc đứng sau lưng.... *Lưu ý Truyện có lấy cảm hứng từ cấu trúc Tử Cấm Thành - một trong những kì quan đồ sộ, lộng lẫy và rộng lớn của Trung Quốc thêm cả về trang phục, lễ nghi, cung phép và lương bổng của chốn Cung Phi thuộc triều đại nhà Thanh và có thể là cả nền văn hóa, văn học trung cổ của Trung Hoa nhưng các nhân vật ở đây hoàn toàn là hư cấu, chỉ là tưởng tượng của tác giả nên không nhằm vào bất cứ một nhân vật nào trong lịch sử. Cũng mong nó chỉ được up chính thức không chỉ là Wattpad: Gọi tớ là Nọc/ Manga(Novel) Toon: Gọi tớ là Nọc <có thể>. Tớ sẵn sàng gửi báo cáo đến Wattpad và các bên có sự cho phép đăng tải tác phẩm của tớ cho dù tớ còn rất nhỏ tuổi. Đây là tác phẩm mà tớ tốn tâm suy nghĩ và nó sẽ đánh dấu bước ngoặt của tớ, tớ không mong nó nổi nhưng nếu được nổi thì cũng rất vui. -Gọi tớ là Nọc, một tôm con mê các anh trai nhà DatViet-…
Đây chỉ là một tự truyện về cuộc đời của tôi. Nó không thú vị cũng chẳng có gì nổi bật, nhưng rất bình thản và tự nhiên. Khi viết lên những dòng chữ này tôi chỉ cảm thấy là mình cần phải làm gì đó để ghi lại những kỉ niệm hay suy nghĩ của mình về một thời còn trẻ để sau này khi đã trở nên già nua và quên hết mọi thứ vẫn có thể lật ra được những kỉ niệm cũ và cười mà nhớ lại. Lời văn của tôi thật sự chẳng hay chút nào (cười ) nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để diễn tả. Với ai không có hứng thú xin hãy nhấn back, còn với những ai đang đọc tôi xin chân thành cảm ơn.…