Tôi có tình cảm với stalker của tôi
Nhật kí hàng ngày của một người rảnh rỗi và không có gì làm.Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là tình cờ. Còn bạn nghĩ là mình đang nói thật thì bạn có bằng chứng gì không nào? =))…
Nhật kí hàng ngày của một người rảnh rỗi và không có gì làm.Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là tình cờ. Còn bạn nghĩ là mình đang nói thật thì bạn có bằng chứng gì không nào? =))…
Tác giả: Phan Nguyên_________Tặng các bạn dịp Giáng Sinh, chúc các bạn một mùa Noel an lành 🎄🎄🧑🎄☃️_______________Các nhân vật cp:DomicMasterD Vkook Sumin Namjin Bác Chiến_____________________Lưu ý: đây là viết dựa trên trí tưởng tượng hoàn toàn ko có thật...---------------------------------------------…
"Sao tao nhớ hồi xưa mày khờ mà.."- Quang Hùng"Khờ ôn khôn"- Đăng Dương[NGƯỜI THẬT TRUYỆN GIẢ][NGƯỜI THẬT TRUYỆN GIẢ][NGƯỜI THẬT TRUYỆN GIẢ]…
màn đêm tĩnh mịch đâu đó vẫn còn hơi thở của hai ta Trần Đăng Dương - Lê Quang Hùng velvet night…
- Bao giờ anh mới chịu nói thích tôi?- ... Tôi thích em, à không, tôi yêu em, rất rất yêu em.----Nào rảnh viết tiếp:))…
❝ đồ ngốc, con người khi chết đi làm gì có kiếp sau?nếu kiếp này không cần anh nữa, thì mãi mãi cũng chẳng thể nào tìm được anh. ❞0097 ✧₊⁺ trần đăng dương x lê quang hùng.…
có đoạn 18+ cân nhắc trc khi đọc…
Epiphany: I found you.Mystic Messenger's FanfictionTwoshot - Saeyoung (Seven) x MCAuthor: D.E.A.T.H - 13Categories: Angst (?), Romance (?), Spoler-Alert (?, phiên bản cường điệu hoá của Visual Novel - Seven's route - Day 8 & 9 ☺)Rating: GStatus: On goingWord count: Phần1: ~3500 từForeword: "Anh yêu em, MC. Nếu như thượng đế cho phép, anh sẽ dành cả đời này để giữ em mãi trong tim mình..."Cô bất giác mỉm cười. Chỉ mới hôm trước thôi, cô đã nghĩ rằng mình không thể nào tiếp tục chịu đựng đau đớn thêm được nữa, nhưng tại lúc này đây, ngay vào thời điểm này đây, mọi thứ cảm xúc hỗn độn rối ren đã tìm được chỗ của mình, lấp đầy cái vực đen trống rỗng trong cô, và tuyệt vời nhất là, nó đã chạm đến được anh..."Seven, đồ ngốc... Vậy em cũng cho anh biết là, anh có muốn thoát khỏi em cũng không được đâu..."Anh cũng phì cười, ngại ngùng cúi đầu, rồi ngay lập tức ngước lên nhìn lại vào đôi mắt cô. Lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên má, anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn thật khẽ. Khoảng không trong căn phòng tối bỗng trở nên nhẹ tênh, không còn lạnh lẽo và nặng nề như trước nữa, cảm tưởng như cả thế gian tăm tối của anh có thể rũ bỏ mọi đớn đau khổ ải, bừng sáng rạng rỡ ấm áp sau một tíc tắc ngắn ngủi, giây phút đặc biệt ấy khi anh tìm thấy cô trong đời...Author's note:Fic viết sau một khoảng thời gian rất dài gác bút, chừng 2 năm rưỡi bận rộn với hàng tá thứ. Nhân tiện khoảng thời gian tránh Đại dịch, cùng với việc đánh lừa bản thân khỏi để tâm đến cơn đau bao tử tệ nhất từ trước đến giờ hoành hành, bản thân quy…
Một "món hàng" bị vỡ, giá trị tuột dốc, xấu xí chẳng thể ngắm, bị bỏ rơi rồi khi nó được ban cho mảnh dây tơ cứu mạng, "món hàng" chỉ còn cách phụ thuộc vào."Hùng sẽ sống vì tôi đúng chứ."Đôi ngươi nó tối lại, nó bước lại gần hắn, nhón gót chân hồng hào, đạp lên đôi giày da tối màu ô uế mùi tiền của hắn.Cánh tay trắng yếu ớt vòng qua cổ, em rướn người khẽ chạm lên yết hầu đang di chuyển lên xuống."Ừm, Hùng nghe lời anh." .Quang Hùng choàng qua cổ thắt cà vạt cho Đăng Dương. Đôi tay thon dài nhẹ thắt nút.Đôi mắt em ánh lên sự tinh nghịch."Anh có nghĩ tôi bỗng nhiên siết cổ anh không."Trần Nghị Sĩ nâng tay em, kề lên môi gã, giọng trầm thủ thỉ."Tôi biết em sẽ không.".Lưu ý: truyện chỉ là giả tưởng không liên quan đến chính trị, lịch sử…
Cậu là trẻ mồ côi nên ngoài việc kiếm tiền cậu còn nghĩ đến việc làm sao để có nhiều tiền hơn. Cứ nghĩ bản thân sẽ sống một cuộc đời bình lặng cho đến khi..."Gì chứ!!! Cho tui kiếm tiền trong yên bình đi mà, sao tui lại phải gia nhập cái tổ chức đáng ngờ thế hả!!!"Đây là câu chuyện về chuyến hành trình vượt khó, chia sẻ tình yêu của chàng thanh niên Park Deiji. Cậu có thể sống sót qua con trăng này không? Ai mà biết được chứ...…
Ảnh bìa được vẽ bởi tôi 🖌️Warning:1. Fem! 🐬2. Lúc bắt đầu cái AU này đơn giản là muốn vẽ đôi trẻ mặc áo dài đội khăn vấn tóc thôi, xong tự dưng muốn phát triển nhiều hơn.Tôi không giỏi môn sử, nên là chỉ lấy bối cảnh chứ không lấy mốc thời gian và địa điểm cụ thể. Có rất nhiều chi tiết được thêm thắt sao cho phù hợp với các nhân vật.Cái AU này tôi triển trên tinh thần cho vui. Sản phẩm không để nghiên cứu, không phải về cụ thể cá nhân hay sự việc có thật nào cả, không cần phải nghiêm túc tới từng chi tiết (・_・;)…
điệu nhảy dưới ánh đèn, khúc nhạc dưới ánh trăng…
t không xem m là bạn, t xem m là bạn đời…
cũng cũng…