[NaibEli] Sao rơi
Ngẫu nhiên viết 1 năm trước…
Ngẫu nhiên viết 1 năm trước…
Tên: The Cassandra MetaphorTác giả: writersagainstwritersblockNguồn: https://archiveofourown.org/works/58462282/chapters/148923130Bản tóm tắt:Qua cảnh tàn sát, một bóng người xuất hiện, cô ta dường như di chuyển qua các xác chết thay vì bước lên trên chúng. Ngay cả khi đứng ở đâu đó cao khoảng bảy hoặc tám feet, cô ta vẫn quá giống người để có thể là kẻ thù, chúng đã từ bỏ trò chơi khăm loài người từ lâu. Cô ta mặc một chiếc áo choàng dường như tan biến và đan lại với nhau như những sợi khói, những sợi mỏng như màu xám của một bình minh mới. Dưới mũ trùm đầu, anh chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của cô ta, bầu trời xanh mây, đồng tử và ánh mắt không bao giờ kết thúc.Cô dừng lại trước mặt anh, mắt họ chạm nhau qua những giọt nước mắt của anh. Không có sự đồng cảm trong ánh mắt của cô, chỉ có nỗi đau khổ của chính anh phản chiếu lại anh, mặc dù bàn tay cô nhẹ như một làn gió nhẹ khi cô nâng cằm anh lên."Làm ơn," Dick nói, mặc dù anh không biết mình đang yêu cầu điều gì: thả tự do, lòng thương xót, cái chết."Bạn mong muốn được quay trở lại.""Đúng.""Để có một kết quả khác."Dick gần như nghẹn lời khi nói đến từ "có"."Tôi có thể làm được. Tôi có thể ban cho anh món quà tiên tri, nhưng tôi cảnh báo anh, nó đi kèm với sự hy sinh lớn lao như bất kỳ ai khác được ban tặng nó." Dick Grayson có thể không thể thay đổi mọi thứ, nhưng trời ơi, anh ấy sẽ cố gắng.…
Tác giả: JJThể loại: ngôn tình, hiện đại, ngượcNguồn:Inovel, vietwriter.comGiới Thiệu:Gió nam hiểu ý nàng, gửi nỗi nhớ đến Tây Châu Ôn Nam ngồi ở mép giường, nhìn Diệp Liên Ý đang ngủ say. Hắn không hiểu tại sao trong giờ khắc cuối cùng hắn lại lựa chọn giữ lại đứa bé này...Lẽ nào là bởi vì trong tình thế cấp bách cô hét lên tiếng "Nam" kia sao? Năm năm rồi. Tròn năm năm, Ôn Nam chưa từng được nghe lại cô gọi hắn như vậy. Trong phút chốc, Ôn Nam bị hồi ức ràng buộc, khi bác sĩ chuẩn bị đưa dụng cụ vào thân thể cô thì hắn xông vào phòng phẫu thuật, yêu cầu bác sĩ dừng tay.Hắn không biết giữ lại đứa bé này là đúng hay sai nữa. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, giờ khắc biết được Diệp Tiểu Ý mang thai, trong tim hắn chợt lóe lên một niềm vui. Không biết bao nhiêu lần hắn đã từng mong muốn cô và hắn có một đứa con.Nhưng bây giờ... Dù Diệp Liên Ý vẫn đang ngủ say nhưng lông mày vẫn nhíu lại, nước mắt rơi đầm đìa xuống gối, trong cơ mê cô gào hét: "Đừng mà, đừng bỏ đứa bé đi..."…
Ngẫu nhiên viết ra trong một chiều mưa tầm tã…
Tớ muốn thử viết về lần họ gặp nhau sau ngần ấy thời gian.…
Tác giả: LisaThể loại: ngôn tình, hiện đại, sủng ngọtNguồn: Inovel, vietwriter.comGiới thiệu:Một âm mưu được dày công sắp đặt, cô trở thành một người đàn bà dâm đãng, lẳng lơ trong mắt anh, anh hủy bỏ hôn nhân của họ, mưu sát con của cô, quay lưng ôm ấp người đàn bà cô căm hận nhất bước vào lễ đường...…
Tôi là Sarah Simon, 14 tuổi, là một con nhỏ cực kì ngố và cực kì lập dị. Tôi ghét tất cả mọi thứ trừ gia đình và những quyển sách. Ở trường, tôi chỉ có một đứa bạn thân duy nhất và nó cũng lập dị y như tôi - Caroline Jones. Cuộc sống của tôi cũng bình thường như cuộc sống của bao đứa con gái ở tuổi dậy thì khác trên đời, cho đến một hôm, tôi tình cờ phát hiện ra được một bí mật làm thay đổi mọi thứ...…
Just an insipid story of Kim Hanbin......and maybe also Kim Jinhwan."Tôi thấy thế giới thoát ra khỏi hai màu đen xám.""Ánh sáng trong đôi mắt ấy cứ tối dần."#Lauren#IKnewYou…
"Em ấy từng nói với tôi, rằng tôi hãy bảo vệ giấc mơ của em ấy. Nhưng tôi lại chẳng hề biết được, mỗi giấc mơ của em, từng chút một đều là tôi."…
Adriana Anders là một cô gái tuổi teen, cô luôn lạc quan yêu đời. Bỗng một ngày, cô ngã, và từ đó cô đã mắc căn bệnh thoái hóa tiểu não. Cô yếu đuối, mệt mỏi và chán nản nhưng nhờ sự động viên của tất cả mọi người, cô đã đứng lên chống lại bệnh tật. Nhưng khi không còn có thể làm được điều gì nữa, cô ra đi, và để lại cho mọi người trang thư muộn màng. Nhờ có cô, các bệnh nhân khác đã có thêm một niềm hy vọng vào cuộc đời và đấu tranh chống lại bệnh tật. "Liệu mình còn có thể... thở được không?" "Liệu mình còn có thể... bước đi trên đôi chân của mình?" "Cuộc sống đó, tựa như khoảnh khắc... nhưng mỗi giây trôi qua, được sống bên gia đình, bạn bè, điều đó là quá đủ đối với mình..." "Mình... một lần nữa... muốn sống thêm một khoảnh khắc nữa."…
Mắt nhìn ra ngoài cửa sổ một màn đen kịt, thở dài dứt khoát nói - "Mình chia tay đi!."- "Anh cũng biết mà, vào mùa hạ ve sầu sẽ đến cất tiếng kêu nhưng khi kêu nhiều rồi cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Bất chợt nhận ra hình như mùa hạ và mình không còn hợp nhau nữa rồi."Ngày viết 18/2…
Tác giả: Nhiều tác giảThể loại: ĐoảnTình trạng: Hoàn thànhLink Full: http://vietwriter.com/threads/suu-tam-doan-van.645/Hội tụ các đoản của- Tiểu Chính Thái- Mộc Ly Tâm- Tước Dạ Nam- Hủ Nam ( wattpad @HNam106 )- Một số khác==================================Thật ra tôi không kiên cường như vậy, chẳng qua là giống như bao người khác học được cách ngụy trang mà thôi.…
Cảm hứng ùa về khi đang ăn kẹo :v SE nha, truyện hơi xàm nhưng cũng mong được mọi người ủng hộ…
- chuyển ver lậu- tui iu jiminjeong…
"Người đến bên, một buổi chiều hoa nởTa cùng người, dệt từng mộng thành thơNgười ra đi, mộng có người dang dởRơi vỡ, là tiếng yêu người trong mơ."…
Author: xyb/twrli…
Tên truyện: Mạc Đạo Vô TâmTác Giả: Liễm ChuThể loại: Xuyên không, tình hữu độc chung, HE.Nhân vật chính (truyện gốc): Dương Quỳnh (Thanh Diệp), Thẩm Thu Hoa (Khang phi)Nhân vật chính: Kim Trí Tú (Thanh Diệp), Kim Trân Ni (Khang phi)Truyện gốc: https://by.edu.vn/ylpETruyện cover chưa có sự cho phép của editor gốc.…
Đường Tiểu Nhiễm nói: " Chấp niệm của em quá lớn rồi, nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy anh, em sẽ phát điên mất thôi."Mỗi người ai cũng có một chấp niệm của riêng mình, chấp niệm của Đường Tiểu Nhiễm thật ra chính là Thẩm Mộ Diễn.Đường Tiểu Nhiễm quá cố chấp, cố chấp đến mức biến thành chấp niệm. Mà chấp niệm này làm tổn thương người khác, làm tổn thương chính mình.Đường Tiểu Nhiễm không quan tâm đến vết thương của mình, thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương anh, tổn thương người khác. Chính vì thế mà đến khi hiểu được đạo lí này, cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến: cô quyết định chia tay, trả tự do cho anh.Nhưng cũng chính như cô nói, nếu cô cứ sống mà không thể ôm lấy Thẩm Mộ Diễn cô nhất định sẽ phát điên lên. Đường Tiểu Nhiễm đã quá mệt mỏi, thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn, trong căn hộ của mình, cô lặng lẽ giữa một vũng máu, nét mặt vô cùng bình thản, cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm.Thẩm Mộ Diễn đã đạt được giấc mộng tự do mà anh hằng theo đuổi, nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy, cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Đường Tiểu Nhiễm, anh hối hận rồi. **************Nguồn: vietwritter.comP/s: Đăng để lưu >.<…
Autor: mallory_lewellinFanfic…