✧𝐜𝐡𝐮̉ 𝐯𝐮̛𝐨̛̀𝐧 đ𝐚̀𝐨
just like a shooting star.bìa xinh xẻo đáng iu từ ru -rukychiwarning : lowercase, teencode, nhảm và nhạt :D…
just like a shooting star.bìa xinh xẻo đáng iu từ ru -rukychiwarning : lowercase, teencode, nhảm và nhạt :D…
Đây là 1 câu truyện do mình nghĩ ra không lấy ý tưởng của bất kì cá nhân nào.Câu truyện xoay quanh về cặp song sinh Tử Kỳ- Tiểu Kỳ lúc đầu họ rất yêu thương lẫn nhau nhưng vì một số mâu thuẫn trong cuộc sống nên có những sự việc xảy ra xung quanh họ.Truyện đầu tay nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.❤🙆♀️…
Lưu trữ kỉ niệm của bản thân…
Chúng ta năm đó chỉ còn là chúng ta của quá khứ.…
Mary cảm thấy cuộc đi săn không làm khó nàng, ừ thì một vài trận chỉ muốn giơ lá cờ trắng. Nhưng mà giờ đây đã khác rồi!! Nhìn đi! cái cậu đưa thư ấy, tóc vàng màu nắng với anh mắt cùng màu ấy, cái miệng lúc nào cũng cười không phải nhìn rất ôm về phòng sao!? Mỗi ngày được ngắm nhìn người đưa thư cũng là động lực để nàng đi chém mang chiến thắng về trong tay rồi!!Michiko: Hoàng hậu, người rớt liêm sỉ kìa~Mary: kh...không đúng! ta rớt hồi nào chứ!!Nói vậy thôi chứ không phải lúc nào cũng ngồi đợi thư sao? Michiko cười thầm.Thể loại: ngôn tình :3 Mary's POV là chủ yếu, Nữ máu chiến có chút rớt liêm sỉ x nam đưa thư tốt bụng ---Lần đầu viết trỵn dài ngôn tềnh QwQ))) có j sai mong các độc giả thôg cảm…
War: OOC! Tính cách nhân vật có thể khác bản gốc!Thể loại: Tình cảm, nhẹ nhàng, trang viên ấm cúng, ngọt ngào như kẹoBìa: PinVăn án:Người đưa thư từng có một ước mơ, một người bạn, một lá thư được gửi cho cậu. Và ước mơ đó đã thành hiện thực, dẫn đến một trò chơi đuổi bắt không ngừng. Đau đớn vì bị lừa không? có chứ, nhưng không sao, cậu còn có Wick ở bên.Và giờ cậu có thêm một ước mơ nữa, chính là trở thành huấn luyện chó giỏi nhất trang viên!Note:1. Thể loại viết nhằm che mắt thiên hạ2. Viết để chill, mong mọi ngừi chill cùng uwu3. hint có thể tứ tung nhưng non cp, nếu có mị sẽ cập nhật :34. Wick có đất diễn :>…
"Koro_sensei"Lớp 3E ngày nào đã trưởng thành như thế, từng người đều là những con người tài năng của đất nước. Nhưng bấy ai biết được, để thành công như vậy, họ đã trải qua bao nhiêu khó khăn? Từ việc đối đầu với sát thủ cho đến việc nhìn người thầy giáo của họ chết đi...Tất cả như giấc mơ hôm qua vậy, dù đau lắm, cứ nhớ đến là đau, nhưng hình bóng của người thầy "Koro_sensei" ấy lại chính là hồi ức đẹp đến khó quên của họ...Vậy mà giờ đây, bao nhiêu giọt lệ phải lau đi, thay bằng nụ cười ngày thầy ra đi, xót lắm chứ... nhưng họ dù có kĩ năng ám sát tốt bao nhiêu đi nữa... họ cũng chỉ là người thường... chẳng phải siêu năng lực gia có thể cứu hay hồi sinh thầy..."Ngày hôm đó... mặt trăng đã vỡ nát ra từng mảnh... như cách thầy tan biến đi vậy...""Nào, lớp 3E, chơi với tôi trò chơi chứ? Giúp người thầy hồi sinh, hay bản thân sẽ phải đối mặt với sinh tử?"_____*Tính cách nhân vật OOC. Ai không chịu nổi clickback hộ !…
Ngược nhẹ_…
Mọi người đọc truyện vui vẻ=))…
Đây là mẫu chuyện ngoài đời thật nhé…