Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
nhân tuấn x đông hách, lowercase"vào một ngày vô tận và mãi mãi"viết dưới pov của fictional girl, i.e. au trong tưởng tượng :Dmọi ý tưởng đều được viết nên bởi tưởng tượng và mong mỏi của mình đối với renjun và donghyuck :)jnsrv.…
Author: Lapis LazuliPairing: Lý Mã Khắc x Lý Khải XánStatus: Complete Lấy ý tưởng từ manga Fruits Basket.Chênh lệch độ tuổi của các nhân vật đã được thay đổi để phù hợp với câu chuyện.…
Tác giả: SeolyoungCảnh báo: Sinh tử vănCP chính: NoMinCP thứ chính: MarkHyuckCP phụ: YuWinThể loại: OOC, hiện đại, sinh tử văn, HEMô tả: Câu chuyện về cuộc sống bị đảo lộn của gia đình họ Na (một gia đình hai đời đơn thân đặc biệt) sau khi Na Jaemin bất ngờ gặp lại người yêu cũ đã chia tay sáu năm.…
(◡‿◡✿) Mừng sinh nhật Lele (✿◠‿◠)Ma cà rồng Zhong Chenle x Ma pháp sư Park JisungThể loại: thế giới ma pháp, heĐộ dài: 9 chương ~14k5 chữTác giả: Op19No1[Donghyuck, bạn thời đi học của Jisung, có xuất thân là một Muggle. Hắn nói với ta rằng Muggle vững tin vào vật lý, rằng nhiệt độ sẽ luôn truyền về nơi lạnh lẽo, cứ mãi như thế cho đến khi nhiệt độ cân bằng. Hắn nói, tuy ma pháp không giải thích như vậy nhưng cái đó chung quy là ý chỉ của tự nhiên, cũng là một loại định mệnh.Vì thế, trong suốt mấy vạn ngày bên nhau, thân nhiệt của của hai người bọn ta vẫn luôn bằng nhau, thẳng cho đến giây phút cuối cùng]…
Huang Renjun không thể vượt qua được nỗi đau về sự ra đi của Lee Donghyuck.Nhưng rồi cậu đã mơ một giấc mơ.Một giấc mơ về nỗi ám ảnh của cuộc đời cậu.------Title: Run AwayPairing: Renjun x Donghyuck (Haechan)LƯU Ý: - Nhân vật trong truyện đều không thuộc về tác giả.- Tác phẩm hoàn toàn chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, không liên quan tới cá nhân ngoài đời.- RENJUN TOP! HAECHAN BOT!- Mong mọi người sẽ tôn trọng và không add vào list truyện có couple ngược lại ạ, cảm ơn mọi người rất nhiều.(Truyện bao gồm 11 chương. )…
🫧 Markhyuckcp phụ: Nomin, Jaewoo✨ ️Hãy đọc fic với một tinh thần thoải mái và cởi mở nhất bởi mọi thứ phi logic phản khoa học phản tự nhiên nhất đều nằm trong này.…
"Cho phép mình gửi lời xin lỗi vì đã trễ giờ, nhưng mình cũng mong là chừng mười phút thiếu vắng mình thế khiến các bạn nhận ra rằng các bạn cũng không cần mình đến vậy," cậu cất giọng, mặt gần với thiết bị thu thanh của radio. Chiếc mi-crô đã cũ và hơi hỏng hóc, nhưng vẫn luôn chạy khá tốt. Cậu có một chiếc máy ghi âm, để có thể tải các tập phát sóng lên Spotify vào bất cứ lúc nào cậu thấy thích; một điều hơi ngớ ngẩn, bởi Jeno vẫn chưa bao giờ có ý định làm, nhưng dù sao thì cậu vẫn giữ nó lại. "Các bạn đã sẵn sàng để tận hưởng những điều chẳng lý thú chút gì với mình chưa nào?""Ồ. Những ba mươi hai bạn trong hôm nay cơ đấy. Mình thậm chí còn không có đến ngần ấy bạn bè," cậu lẩm bẩm một mình, liếc qua hộp thoại để thấy một chuỗi các kí tự vô nghĩa cùng các biểu tượng cảm xúc.. Vài người chào đón cậu, một số tán đồng, và thật ấm áp khi được là chính Lee Jeno trong căn phòng kí túc nhỏ của đại học, trò chuyện với những người lạ trên Internet.[Dịch từ nguyên bản tiếng Anh GO, JENO! của DIURNO.Ủng hộ tác giả và bản gốc tại https://archiveofourown.org/users/diurno/pseuds/diurnoBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không tự ý mang ra ngoài dưới mọi hình thức.GO, JENO! by DIURNO: 2019 edition by DIURNO.VIETNAMESE edition by JAY (seizethejay).]…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Ông kẹ giới truyền thông x Thiên thần giới truyền thôngCon cáo và chùm nho xanh Nếu bạn cảm nhận thấy Dongmark thì bạn không sai đâu, fic này lật qua lật lại nhưng không có ai yếu mềm cả. Fic này tôn tình tiết và tả thực cái khốc của nghề truyền thông hơn. fic gốc thuộc về chị @Downpour…
Những mẩu chuyện vụn vặt của mấy ông giời conKhông biết là có couple hay không ( tui tùy hứng lắm à )Và cũng không chắc có bao nhiêu vị được lên sóng nữa =)))))))…
WangOhLeeBaeLý Mã Khắc × Lý Đông Hách"Đông Hách đã ăn cơm chưa?""Vẫn chưa ạ, vì Đông Hách mải nhớ chú nên không đói ạ."Đây là bản đã được chỉnh sửa cả câu chữ lẫn nội dung. Nội dung so với trước sẽ khác không ít, nhưng mình vẫn đang cố gắng giữ lại mạch truyện như cũ hết mức có thể.…