[onran] amour non partagé
ừ thì yêu đơn phương cũng là yêu, chỉ là không yêu chính mình.…
ừ thì yêu đơn phương cũng là yêu, chỉ là không yêu chính mình.…
Tên Truyện: Lão Công Hắc Hóa Rồi.Author/Người Viết: Điềm Mộc.Thể Loại: Đam Mỹ, Ngược, Ngọt, Sủng, Boylove.Couple chính: Tần Thâm ( Hắn ) + Tống Diệp ( Cậu ).Số Chương: Chưa thống kê.Tâm sự của tác giả: Dù sao thì đây cũng là lần đầu mình viết và mạnh dạn đăng một bộ đam mỹ. Vì mình thấy bản thân với ngôn từ văn phong chưa chau chuốt nên cảm thấy khá tự ti. Nhma cũng rất mong mng ủng hộ nhé, truyện của mình cố lắm cũng chỉ là H nhẹ thoii.Văn án:- Nhẹ, nhẹ thôi, đau...Tiếng rên rỉ của cậu vang khắp căn phòng rộng, chỉ thấy lờ mờ ánh đèn phòng đặt ở trên bàn làm việc chiếu một góc phản lên gương mặt đau đớn của cậu. Người phía sau như không để ý đến lời cầu xin của cậu, cứ mạnh bạo mà làm từng nhịp, từng nhịp, từ chậm rồi nhanh dần. Cảm nhận được đôi bàn tay to lớn trượt dài trên lưng mình, cậu rùng mình một cái, phía sau thúc mạnh khiến cậu phải cắn chặt răng để không thốt lên.Có vẻ không vừa ý, đôi bàn tay kia nắm lấy cằm cậu, mạnh mẽ xoay mặt cậu sang bên cạnh, áp sát mặt mình vào với mặt cậu, cậy lưỡi cậu ra, hung hăng tiến sâu vào bên trong.- Hư ưm, ha...…
viết cho ai đó, tôi yêu...…
Một ngày nắng và gió cùng đi với nhau trên con đường quen thuộc cô đã gặp lại anh. Một người bạn quan trọng nhất trong đời cô.…
"em không chơi, em không đùa, em yêu thôi."…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…
"Cho đến khi tôi gặp được em,nhất định, nhất định.. phải bảo trọng đó.""Nhưng mà..em phải chờ bao lâu..?""Một ngày nào đó thôi, chắc chắn mà."…
Thể loại : Tự truyện, nhật kí, tiểu thuyết thiếu niên, ...Tác giả : Ai VyP/S : dành hai cho cô em gái của tôi.…
Đôi lời tản mạn từ một người xa lạ…
Warning: OOC. Bạn bị vã Tsukishima nhưng có ít bộ viết về cậu ấy? Đừng lo bởi vì tôi cũng không biết đâuKhi đọc truyện của Viper mong mọi người đừng nhớ tới cái cốt truyện gì cả, vì nó không tồn tại trong từ điển của tôi. Có vài bộ tôi sẽ bám sát, nhưng bộ này thì không!…
Hoa hướng dương, cả đời chỉ hướng về phía mặt trời.…
Tác giả: 舒化柿子Nguồn: Cà chuaConvert: Yuurin_chanNhân vật chính: Thái Mẫn Mẫn, Mạnh Yến Thần…
Vừa viết vừa nghĩ…
Chào cậu, chào mừng cậu đã đến với nhà nhỏ của tớ. Đây là một chiếc fic nhỏ xinh kể về chuyện tình của em pé mái ngố sợ rớt đại học và chị gái bắn cung của ả :3Cp chính : Park Mi Jin x Jang Ha RiBối cảnh : nối tiếp sau khi em trai Ha Ri - Jang Wu Jin bị zombie cắnVì đây là fanfic nên cậu hãy xem phim trước khi đọc nhe hihiTớ chưa có nhiều kinh nghiệm nên không thể tránh khỏi sai sót. Các cậu hãy góp ý cho tớ với nhaaaTớ sẽ rất vui và có thêm nhiều động lực lắm nếu cậu để lại một 🌻 dưới phần bình luận sau khi đọc UwUHi vọng cậu sẽ thích chiếc fic này. Cảm ơn cậu vì đã tới và yêu thương tớ * ôm ôm *…
#1. Valentine Trắng: Khi những viên chocolate bắt đầu câu chuyện của mình, thần tình yêu luôn ngó chừng chúng nó! -----tháng3-----#2. Học Đường -----tháng4-----cre bìa: @LinhL6270…
Hideyoshi Ren là một người giàu có nhưng hắn lại là boss lớn của Mafia.Hắn ta chỉ sủng người của mình nhưng không quá chiều chuộng.Ryuguji Ken-Một con quỷ khát máu si tình với bề ngoài lạnh lùng,tàn khốc…
Ký ức là nơi trú ẩn cuối cùng của con người.Nhưng nếu có thứ gì đó... ký sinh lên nó thì sao?Một loạt vụ án không để lại dấu vết.Những nạn nhân chẳng hề liên quan đến nhau.Thủ phạm không có động cơ rõ ràng.Kẻ giết người - chưa chắc là kẻ ác.Người điều tra - chưa hẳn mang chính nghĩa.Và tất cả bọn họ... đều mang trong mình những ký ức đang dần mục nát.Bạn nghĩ mình nhớ đúng?Hay chỉ đang nhớ những gì người khác muốn bạn tin là sự thật?Hãy bước vào vùng tối - nơi ký ức bị ăn mòn từng chút một...…
Đã là thân xác phàm tục vốn đã có vòng sinh tử ngắn hơn người tu đạo, lại thêm thường xuyên bị vắt kiệt thì cái giới hạn kia cũng sớm bị rút ngắn. Chuyện gì cần đến sớm muộn cũng phải đến...Ngụy Vô Tiện hiểu rõ... Lam Vong Cơ lại càng hiểu rõ... chỉ là hai người bọn họ không chịu cùng nhau nói ra mà thôi.--------------------------Tác giả : Nguyệt MaHình: sưu tầm từ GoogleLink Wattpad: của tác giả. https://my.w.tt/96dJLdsnx6Vì truyện này hay quá nên mình copy lại đăng trên trang của mình để thỉnh thoảng vào xem lại thôiMình vẫn tôn trọng tác giả ghi nguồn đầy đủ.Truyện này làm mình rơi nhìu nước mắt và rất buồnCảm ơn tác giả đã viết ra truyện hay như vậy.…
Ta tự hỏi sinh mệnh có ý nghĩa gì, những gì ta nghĩ tới bản thân có nên đối mặt không?Sống thật với "Nó" lúc nào ta có thể làm được...Ân không biết không hiểu nữa...."Nó" có hình dáng thế nào đâu?Ta Thần minh ...ta tựa như thấy được trong một khoảnh khắc...Tìm tới hay hài lòng với hiện tại? Ta có nên đánh cược một kết quả bản thân cho là thua không? Nếu lỡ là thắng đâu?....Vậy nên ta đã ở lại....…