những kẻ sai
trần phong hào đã sai khi yêu nguyễn thái sơn. và nguyễn thái sơn, hắn đã sai khi nhìn thật sâu vào đôi mắt phong hào.main pairing: jsolnicky (nguyễn thái sơn × trần phong hào)w: lowercase, ooc, angst, unhappy ending.…
trần phong hào đã sai khi yêu nguyễn thái sơn. và nguyễn thái sơn, hắn đã sai khi nhìn thật sâu vào đôi mắt phong hào.main pairing: jsolnicky (nguyễn thái sơn × trần phong hào)w: lowercase, ooc, angst, unhappy ending.…
Waring: Peanut!top x Doran!bot ai không được xin click back ngay và luôn. Han "Peanut" Wangho x Choi "Doran" Hyeonjoon."Ngày đó ánh mắt ấy sẽ mãi mãi không bên em nữa đâuLàn gió ánh mắt ấy sẽ mãi mãi không bên em gửi trao"Oneshort cho con tàu ma của mình.…
Ừ, Kyoto thương nhớ. Bởi vì ở tận trấn cổ Kyoto, anh vẫn không ngừng nhớ thương một người.Nắng vẫn giòn tan trên sân đền, gió nhẹ lay hàng cây, và trái tim Duy Thuận chưa bao giờ an yên đến như vậy. Về thôi, về với Sài Gòn, có người đang đợi mình. Kyoto à, hẹn một ngày không xa nhé.…
Một khắc ảo ảnh-Một khắc mơNhân gian sương khói-Nhân gian sợi tìnhNhân gian nằm nghiêng-Nhân gian mờ ảoMột hai ba khắc nhân gian trao đảo.🌼Trăng vẫn sáng, mai sau có thể sẽ không còn được giây phút bình yên như vậy nữa, cuộc sống là như vậy, và Mộng Khói cũng vậy cho con người một điều gì đó và cuối cùng cũng chính nó cướp đi những điều gì đó từ tay con người, chỉ trong một giây phút nào đó vội thành người xa lạ hoặc không bao giờ đến được với nhau... 东风思怀Truyện tạm thời ngừng update nha mn, hoặc có thể là không ra nữa vì một số lý do ạ. Cảm ơn.…
"Từ khi nào vậy?" - Duy Thuận đột ngột hỏi"Từ khi nào em thích anh?""Không, từ khi nào em nhận ra?""À, từ khi em vẽ tranh về anh."Duy Thuận ngẩng đầu lên, nhìn em tò mò."Em có thể nói dối, em có thể diễn, nhưng tranh của em thì không. Khi em vẽ anh, và khi em nhìn vào bức tranh đó, em đã biết em không thể nào tự mình lừa dối mình nữa rồi. Ngòi cọ của em chưa bao giờ nói dối, em biết điều đó."…
Minh Phúc nhìn người bên cạnh, mỉm cười. Cuối cùng em cũng có thể gọi anh là của em rồi, nụ cười của anh, nước mắt của anh, sự mạnh mẽ của anh, sự yếu đuối của anh, em xin đón nhận hết, và trân trọng gọi tất cả là của em. Đến thời điểm này, tương lai có ra sao, cũng không tính được, có đến được tới đích hay không, cũng không còn quan trọng nữa rồi. Ít nhất ở hiện tại, cả hai có nhau, và hy vọng chặng đường sắp tới, cả hai sẽ trưởng thành cùng nhau.Ôi Hà Nội, khi mùa gió bấc về.…
Văn án:Vào mùa đông năm 2011, rạp chiếu phim đầu tiên được mở ở Ngư Lý, ngày mà rạp chiếu phim khai trương, rất nhiều vé xem phim miễn phí đã được gửi tới trường của họ.Nó là một bộ phim cũ được chiếu lại, đó là lần đầu tiên Khương Tri Nghi xem bộ phim "Titanic" lưu danh.Thật tiếc, sau hai giờ, cô ấy đã không nhớ bất cứ điều gì.Hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí về lần xem phim đó là Rose nằm trên tấm ván gỗ khi nói lời tạm biệt với Jack, Giang Nhiên đột nhiên cúi người xuống, hơi thở nóng rực nói vào tai cô:"Nếu chỉ còn lại tấm ván gỗ cuối cùng, tôi nhất định sẽ kéo em cùng tôi rơi xuống biển sâu."Trong bóng tối, thần sắc thiếu niên tối tăm, giọng nói thấp."Tại sao?" Nhiều năm sau, cô hỏi."Nào có nhiều vì sao như vậy?" Trong căn nhà gỗ cao nguyên cao bốn ngàn mét so với mực nước biển, anh nghe vậy thấp giọng cười, đầu cong lên, đè cổ cô lại, vượt qua một nụ hôn trộn lẫn mùi khói của Vạn Bảo Lộ."Ai bảo em là Khương Tri Nghi chứ."-- Cả đời này anh mưa gió phiêu linh, Khương Tri Nghi là quê hương duy nhất của anh.- Cho dù chết, cô cũng chỉ có thể cùng anh.---------Tác giả: Điềm AnhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng, Chữa lành.Phiên bản đầu tiên viết vào 07.09.2021Cre: https://wikidichvip.net/truyen/cho-nguoi-tan-hoc-kia-mot-ngay-YvJ8T1S4CA0Ke5wf~~~~~🌈Lần đầu tiên mình edit truyện có gì sai sót mong mọi người góp ý giúp mình nhé ạ!! 😉Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng ko re-up hay chuyển ver. Chỉ đăng ở wattpad @yuhtshui_…
Series đáng iu của hai bạn trẻ Gấu Hồng 🐻 và Trái Nho Trên Cành 🍇…
Một tờ giấy hôn ước, vốn chỉ là công cụ để trả thù, nhưng đùa quá hóa thật, Yang Yoseob có một loại cảm giác bị bán! "Yong tiên sinh, hiệp ước không phải là nói như thế này! Chúng ta không phải thực sự kết hôn!" Cậu run run lùi về phía sau, hơi vã mồ hôi nhẫn nại, xin hắn chứng thực. Yong Junhyung thản nhiên đáp lại: "Chuyện đã có hiệu lực, đừng tưởng rằng có thể xoay chuyển. Nói tôi biết cậu muốn như thế nào?" Yang Yoseob ngây ra, cảm thấy chua xót, cậu có chút sợ hãi nhìn hắn, nhỏ giọng nói: "Vậy ly hôn..." Hắn khẽ cười một tiếng, rất nhanh đã im bặt, đứng dậy đến gần cậu, cúi đầu nói nhỏ: "Mang thai con của tôi, giấu tôi, ly hôn tôi? Yang Yoseob, tôi nên nói cậu xuẩn hay là cậu ngốc đây?" Một tiếng sấm sét, cậu suýt nữa ngã xuống từ trong tay hắn. Hắn vẫn biết rồi!…
*Chú ý: đây chỉ là bản convert nên không được mượt, từ ngữ hơi khó hiểu. Cũng định edit bộ này nhưng nhìn số chương mà cảm thấy khủng khiếp quá. Bạn nào muốn edit bộ này thì ib mk để lấy link raw và convert nhé.- Tác giả: Phạn Khuyết- Phim chuyển thể: SONG THẾ SỦNG PHI- Văn án:"Muốn thư bỏ vợ? Đi ! Thị tẩm bảy đêm , làm cho Bổn Vương thoả mãn sẽ thành toàn ngươi ." Hắn khinh phiêu phiêu ném xuống dưới cấp quan trọng lời nói . Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn xoắn xuýt , lắc lắc khăn tay nhỏ cắn răng một cái , gật đầu . Vì vậy , khóa cửa , rơi cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Xong việc về sau, nàng không đứng dậy được lại duỗi ra bàn tay nhỏ bé hỏi cần nghỉ sách , không ngờ , "Bổn Vương không hài lòng , lại một lần bảy đêm nữa ..."P/S: Mong có người hốt truyện này về edit, mị sẽ iu người đó lắm luôn.…
OOC,KHÔNG LIÊN QUAN TỚI ĐỜI THẬT,CÓ THỂ LÀ ONESHORT HOẶC SHORTFIC🤡🤡JUNPHUCORPHUCJUN???:)…
Thể loại: xuyên không, cổ đại, sủngMuốn thư bỏ vợ? Đi ! Thị tẩm bảy đêm, làm cho Bổn Vương thoả mãn sẽ thành toàn ngươi ." Mặc Liên Thành nhẹ nhàng ném xuống dưới tạc đạn lời nói . Khúc Đàn Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn xoắn xuýt , lắc lắc khăn tay nhỏ cắn răng một cái , gật đầu. Vì vậy , khóa cửa , rơi cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Xong việc về sau, Khúc Đàn Nhi không đứng dậy được lại duỗi ra bàn tay nhỏ bé hỏi thư bỏ vợ , không ngờ."Bổn Vương không hài lòng , lại một lần bảy đêm nữa ..."Bát Vương Gia Mặc Liên Thành nhíu mày nói: "Bản Vương nói một, ngươi liền không thể đáp hai." "Vâng." Cái kia nàng đáp ba là được, cũng không phiền phức."Bản Vương muốn ngươi hướng đông, ngươi không thể hướng tây." "Vâng." Khúc Đàn Nhi lại dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu, không thể hướng đông cùng hướng tây, cái kia hướng nam bắcTruyện chưa hoàn bên Trung đến chương 5000 mấy rồi.Mọi người nhớ bình chọn cho mình để mình có động lực nha. Cảm ơn mọi người 💓À, truyện đã được chuyển thể thành phim Song thế sủng phi 1-2. Mong mọi người ủng hộ .…
Chỉ là một câu chuyện nhỏ về một con người cố thoát khỏi sự kìm kẹp của cuộc đời và của bản thân…
*Chú ý: đây chỉ là bản convert nên không được mượt, từ ngữ hơi khó hiểu. Cũng định edit bộ này nhưng nhìn số chương mà cảm thấy khủng khiếp quá. Bạn nào muốn edit bộ này thì ib mk để lấy link raw và convert nhé.- Tác giả: Chưa tra ra- Phim chuyển thể: SONG THẾ SỦNG PHI- Văn án:"Muốn thư bỏ vợ? Đi ! Thị tẩm bảy đêm , làm cho Bổn Vương thoả mãn sẽ thành toàn ngươi ." Hắn khinh phiêu phiêu ném xuống dưới cấp quan trọng lời nói . Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn xoắn xuýt , lắc lắc khăn tay nhỏ cắn răng một cái , gật đầu . Vì vậy , khóa cửa , rơi cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Xong việc về sau, nàng không đứng dậy được lại duỗi ra bàn tay nhỏ bé hỏi cần nghỉ sách , không ngờ , "Bổn Vương không hài lòng , lại một lần bảy đêm nữa ..."P/S: Mong có người hốt truyện này về edit, mị sẽ iu người đó lắm luôn.…
thể loại 1 vs 1 thoi he, kết sẽ là HE nháa- Truyện kể về một người con gái xấu số bị chọn đi làm sứ giả đến nước Nhật xa xôi, nhưng cũng chính tại vùng đất ấy tình cảm của con người mới thực sự chớm nở. Cô đã may mắn thay khi gặp được anh, được cảm nhận tình yêu sâu sắc, sưởi ấm cõi lòng nơi đất khách quê người. Tình cảm ấy đâu thể chắc chắn ngày một ngày hai, đâu thể nghiễm nhiên thấu hiểu nhau, coi nhau là tri kỉ của cuộc đời. Để tạo nên thứ gọi là tình yêu từ trong trái tim lạnh lẽo thiếu tình thương thì cô và anh đã cùng nhau trải qua những khoảnh khắc vào sinh ra tử cùng nhau, cho nhau niềm tin và hơn ai hết là cho nhau mượn một bờ vai vững chắc để dựa dẫm cả cuộc đời. "Nếu một ngày em phải bỏ mạng tại nơi đâyanh hãy biến cơ thể em thành tro bụi rồi mang em trở về quê hương của em anh nhé!" NỮ CHÍNH: Trần Nhật Lệ/ Takahashi Mikyo NAM CHÍNH: Kobayashi Hakuji…
sau một vụ tai nạn, trần phong hào mất đi hết ký ức về vạn vật trên đời. thế giới quan của anh chỉ còn một màu trắng, như tấm vải tranh còn mới. và nguyễn thái sơn, nó biến tấm vải ấy thành một bức tranh sơn dầu có sắc màu hạnh phúc. main pairing: jsolnicky (nts × tph)w: ooc, lowercase, angst…
Dị năng giả siêu cường công × Tang thi đế vương thụTôi là chỉ huy tối cao của toàn nhân loại, còn em lại là đế vương ngang tàn của quân đoàn tang thi.Đáng lẽ ngay từ đầu, tôi phải diệt trừ em, nhưng tôi lại chẳng thể xuống tay.Chỉ trách tôi đã vô tình rơi vào lưới tình của một tang thi...…
Cp chính: 🦫🐿️ (🦫🔝) Mình vẫn đu cp sóc mầm là chính nên fic này chỉ để đổi gió tí hui, ai hong thích có thể hong đọc mình hong ép ạ. Warning: occ, 100% cốt truyện này không giống đời thật, size gap (híu lùn hơn phát, jun và phúc), có yếu tố bạo lực…
TỪ CHƯƠNG 201 ĐẾN CHƯƠNG 400*Chú ý: đây chỉ là bản convert nên không được mượt, từ ngữ hơi khó hiểu. Cũng định edit bộ này nhưng nhìn số chương mà cảm thấy khủng khiếp quá. Bạn nào muốn edit bộ này thì ib mk để lấy link raw và convert nhé.- Tác giả: Phạn Khuyết- Phim chuyển thể: SONG THẾ SỦNG PHI- Văn án:"Muốn thư bỏ vợ? Đi ! Thị tẩm bảy đêm , làm cho Bổn Vương thoả mãn sẽ thành toàn ngươi ." Hắn khinh phiêu phiêu ném xuống dưới cấp quan trọng lời nói . Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn xoắn xuýt , lắc lắc khăn tay nhỏ cắn răng một cái , gật đầu . Vì vậy , khóa cửa , rơi cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Xong việc về sau, nàng không đứng dậy được lại duỗi ra bàn tay nhỏ bé hỏi cần nghỉ sách , không ngờ , "Bổn Vương không hài lòng , lại một lần bảy đêm nữa ..."P/S: Mong có người hốt truyện này về edit, mị sẽ iu người đó lắm luôn.…
"Năm ấy chúng ta nợ nhau hai từ Mãi mãiLời hứa giữa xanh xuân vốn dĩ là bi kịchLờn hẹn thời thiếu niên vốn dĩ là bi thươngVĩnh viễn, có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể thực hiện được. Đó là bi ai!''🌼Dòng chảy luân hồi đưa ta vào bi kịch. Thanh xuân có nhiều hơn bao nhiêu cơn mưa? Cơn mưa nào cũng thảm khốc. Tại sao tại buồn? Tại sao lại khóc? Không ai giải đáp được. Cơn nắng ngày hạ lúc nào đã không thể trở về được nữa, chúng ta không có nhau? Thì phải chấp nhận. - 东风思怀 -…