Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tình yêu cần sự tin tưởng và bao dung, chúng ta lại không biết điều đó. Khi hiểu lầm xảy ra, chúng ta một người ngang ngạnh,một người vì tức giận mà không chịu hiểu. Chia tay năm năm rồi gặp lại, liệu hiểu lầm có được hóa giải? Gương vỡ lại lành?.Hay ngay từ đầu, tình yêu này đã không có điểm giao giữa hai tâm hồn, có lẽ quyết định chia tay của năm đó đã là điều đúng đắn.…
Chỉ là những mẩu chuyện nhỏ bé, vụn vặt và ngắt quãng giữa Anh và Em.Hình thành trên cơ sở hai quyển nhật kí song song, đôi khi xen thêm một chút thực tế của con au vào.Lời văn không bay bướm, không hoa mỹ, cốt truyện cũng không quá hường phấn như ngôn tình mà chỉ đơn giản là cuộc sống hằng ngày với tình yêu to bự của hai cục bông đáng yêu. Ngọt như Đường.Ấm như Mặt Trời.Và tuyệt vời tựa sự hòa quyện của Tuyết Daegu - Nắng Busan!*Don't reup and edit*…
"Trần Đan Vy, bổn thiếu gia đây thích cậu!""Ờ"Nó một mặt thờ ơ không thèm nhìn ai kia lấy một cái, khiến cậu tức điên lên."Tớ nói tớ thích cậu, sao cậu không có biểu hiện gì vậy?""Tớ nên có biểu hiện gì đây?""Bất ngờ, hạnh phúc, vui vẻ chẳng hạn. Chứ ai lại một mặt thờ ơ không quan tâm như cậu chứ?"Minh Huy giận hờn nhìn nó, cậu đã lấy hết can đảm để nói lên những điều mà cậu giấu trong lòng bấy lâu nay mà con nhỏ mà cậu thích lại như không quan tâm. Thật tức quá đi mà!Nó nhận thấy gương mặt dỗi hờn của Huy lúc này mới ngước mắt lên chậm rãi nói:"Tớ biết cậu thích tớ lâu rồi,không ngờ là đến hôm nay cậu mới dám nói!""..."Hãy cùng Di theo dõi đoạn tình cảm ngọt ngào của hai bạn trẻ nhé<3…
Ngày 30/12/2013 Lam Anh đứng trước máy quay.Xin chào, tôi là Lam Anh. Tên tôi được bà nội lấy cảm hứng từ dòng sông Lam, một con sông được gọi là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở quê tôi. Rất ý nghĩa và đẹp đúng chứ? Nhưng hồi bé tôi không mấy yêu thích tên của mình lắm. Sở dĩ, tên tôi là Anh. Mọi người khi gọi tên tôi sẽ luôn phải gọi hai âm tiết, vì có lẽ hai âm tiết là số nhiều, nên hầu như suốt những năm trên ghế nhà trường các bạn thường sẽ chế tên tôi thành một âm tiết "Lanh". Nhưng hiện tại khi trải qua nhiều vấn đề tôi dần cảm thấy thật tự hào với tên của mình. Bạn biết đó, ở nước ngoài người ta không có tên âm điệu...Tôi là một du học sinh. Ờm... không biết mình đang nói gì nữa. À.. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước camera và giới thiệu về mình. Thật ngại quá.. haha"18 tuổi là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Liệu cậu có điều gì đẹp nhất và tiếc nuối nhất không?"Thật ra... Tôi không biết nữa. Tôi không phải là đứa trẻ nổi bật đến mức để khiến bản thân có một kí ức đẹp như phim học đường thanh xuân đâu. Haha... Vì thực tế chính là học đến sấp mặt sấp mày để ôn thi đại học ấy.…
Silvanna Alvarez-Một trùm học sinh cá biệt tại trường cấp 3 của tỉnh miền quê nước Đức. Vì không thể chịu nổi sự quậy phá của Sil, hiệu trưởng đã đặc biệt gửi cô nàng đến trường cấp 3 danh tiếng nhất của Phần Lan. Để cô có thể bớt đi tính quậy phá, bạo lực, và bướng bỉnh của mình, hi vọng cô có thể chăm học hơn. Đáng lẽ đó phải là sự xui xẻo đối với Sil, nhưng ai mà ngờ được, nó lại trở thành một bước ngoặt vô cùng lớn làm thay đổi cả cuộc đời chìm trong bóng tối của cô nàng này. Đó là khi Sil đã gặp được chân ái đời mình, người mà sẽ nắm tay cô mãi cho đến khi trút hơi thở cuối cùng. Emma Weasley, lớp trưởng của lớp nơi Sil học, vô cùng xinh đẹp, tính tình hòa đồng dễ gần, lại là một nữ học sinh hiền lành học không ai bằng, luôn đứng top trường. Vốn dĩ cô nàng muốn giúp đỡ việc học cho Sil, nhưng Sil cứ luôn cự tuyệt với một thái độ vô cùng lồi lõm. Nhưng không biết vì lí do gì mà điều đó lại khiến Emma vạn người mê cảm thấy bị thu hút, cho đến phải lòng, và rồi là yêu thắm thiết. Nhận ra rằng Sil cũng có những ưu điểm rất đáng yêu, tốt bụng, quậy phá nhưng rất ngây thơ, đặc biệt là luôn luôn bảo vệ cho cô, Emma đã yêu Sil và luôn thúc đẩy cho tình cảm đó ngày một mãnh liệt hơn. Hãy cùng đón xem nào bộ truyện học sinh cá biệt và lớp trưởng gương mẫu này nào!…
Tên Truyện: Mèo con của Học BáThể Loại: đam mỹ /hài hước /ngọt ngào/đáng yêuTình Trạng: Chưa HoànnnNhân vật chính: Nguỵ Diễm//Thẩm ChiêuVăn Án: Là nam sinh có vẻ ngoài vô cùng đẹp trai,điều kiện có tiền cùng năng khiếu hội hoạ tuyệt mỹ,từ nhỏ đã là Beta ngàu lòi chính hiệu.. Nhưng... cậu lại có một bí mật không thể nói ! cho tới bản thân cậu cũng không thể chấp nhận được, Nguỵ Diễm ấy vậy mà lại là một người THÚ?? ---loài mèo thú cực hiếm gần như đã tuyệt trủng từ trăm nghìn năm về trước, thậm chí người ta còn không biết,loài này có thật sự tồn tại hay không#3? chỉ sợ bị bắt đi nghiên cứu mất!! điều ấy khiến cậu phải tận lực giấu giếm.. thêm cả hoàn cảnh khó nói mà đấu tranh lớn lên// ╱|、 (˚ˎ 。7 |、˜〵 じしˍ,)ノ thế nhưng, những năm tháng bình thường của cậu dần bị phá vỡ //hết phân hoá muộn từ Beta~sang~~OMEGA? lại Trớ Trêu dính vào tên Học Bá choá má....THẨM CHIÊU !! quan trọng hơn cả hắn lại vô tình biết được bí mật của mình? làm cậu bối rối ''' phải làm sao bây giờ? "hay đánh nhau một trận nhỉ?" đáng ghét thật.. hắn cao hơn cậu, chơi bóng rổ hay hơn, học lực thì vượt xa đến cả bạn xấu của Nguỵ Diễm cũng thỉnh thoảng nhịn không được mà khen ngợi Thẩm Chiêu mấy câu.Thôi Thì đành,cậu thoả hiệp với hắn nhưng hắn muốn cậu làm CẨU cho hắn, thế mới chắc chắn giữ bí mật^^ " bình tĩnh nào Nguỵ Diễm mày không thể làm thế được!!" Và thế là.. Mối Quan Hệ bất đắc dĩ của cả 2 d…
Tuổi 17, ở cái tuổi con người ta đang mang trong mình nhiều khát vọng cháy bỏng, cái tuổi được coi là "tuổi xuân" của cuộc đời. năm tháng ấy cũng không bỏ quên cô ấy. Cô ấy đã có bên cạnh mình những người bạn tuyệt vời nhất trên trong đời.Đặc biệt là cậu ấy đã xuất hiện, kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình Ngày hè ấy lại tới, ánh nắng rọi xuống chiếu sáng mỗi tương lai đầy hy vọng☀💐…
Thế giới của cô ngập tràn yêu thương, như khu vườn mùa xuân luôn ươm mầm hy vọng. Đôi mắt trong veo lấp lánh ánh sáng, mỗi nụ cười đều mang theo cả nắng ấm. Cô xinh đẹp, nhiệt thành, tốt bụng, lúc nào cũng tràn đầy sức sống hồn nhiên của tuổi trẻ.Thế giới của anh, ngược lại, là những trận đòn roi hằn sâu từ thuở bé thơ. Đôi mắt anh, lẽ ra phải long lanh như mọi thiếu niên mười sáu tuổi, giờ chỉ còn lại một màu đục ngầu, nặng trĩu những toan lo về miếng ăn, chỗ ở, và đứa em trai bé bỏng mười tuổi. Họ, như hai đường thẳng song song lặng lẽ trôi qua đời nhau. Thế nhưng, vào một đêm gió nổi, khi nỗi thống khổ xé nát lòng anh, cô bất ngờ bước vào. Nhẹ nhàng như một cơn gió sớm, cô mang theo hương thơm của sự sống, len lỏi vào thế giới lạnh lẽo của anh, khẽ khàng vẽ lại những mảng màu tươi sáng lên bức tranh xám xịt đó.Lần đầu tiên trong cuộc đời thống khổ ấy, hiện lên một tia nắng rực rỡ - một tia nắng ấm áp đến lạ lùng, xuất phát từ đôi mắt hạnh mềm mại kia. Ánh mắt ấy không chỉ nhìn thấy vết thương anh che giấu sau lớp vỏ cứng cỏi, mà còn dịu dàng ôm lấy từng góc tối mà chính anh cũng đã buông xuôi.Thể loại: ngược nam, 1x1, thanh xuân vườn trườngCp: Đặng Tiến Long x Trần Minh Nguyệt…
Lie: cái quái gì thế này mình chỉ muốn niisan thôi tự nhiên mọc dâu ra cái đám đàn ông này thếMikey: Lie làm vợ anh nhéTake: cút xa em gái tao ra cái thằng chibi kiaDraken: đi với anh đi anh sẽ chăm sóc cho em thật tốt Lie-chanTake: cái con lươn kia tránh xa em tao ra nốt không tao nấu lẩu lươn đấyHakkai: đi anh dẫn em đi chơi nhéTake: thằng chó nhát gái tránh xa Lie-chan raTaiju: tôi thích em, tôi sẽ cho em tất cả minh danh của chúaTake: tên khốn bạo lực kia cút mẹ mày đi suốt ngày chúa với chúa, chúa kêu mày giết em tao là mày làm luôn à....v...vLie chỉ muốn mấy tên công kia không làm thiên thần của cô bị thương cớ gì họ lại yêu cô chứ có khác gì kêu cô chết quách cho rồicô chỉ cần niisan thôitha cho tôi điLie là một phiên bản thu nhỏ của Taketake là một tên sisconcó loạn luận,loạn luân, loạn luânđiều quan trọng nhắc 3 lần…
Bảo An gặp cậu năm cô 12 tuổi , năm ấy là tròn một năm kể từ khi mẹ cô mất , và cũng là tròn một năm kể từ khi ba dẫn người vợ mới và đứa con riêng về nhà , cô chưa từng nghĩ ba sẽ yêu thương một ai khác ngoài cô và mẹ , nhưng giờ thì khác , ba người họ như một gia đình thực thụ , hoàn toàn coi cô là người ngoài.Cô gặp cậu vào một ngày mưa đầu tháng 9 , trời lất phất mưa , không nặng hạt nhưng dai dẳng, cậu đang ngồi một mình trước mái hiên tiệm tạp hoá , trên người đầy vết thương khoé miệng còn rĩ máu.Bảo An che cô bước lại gần mới nhận ra là Gia Hưng , cậu là hàng xóm nhà cô , gia đình thật sự rất bất hạnh , ba cậu mới ra tù thường xuyên rượu chè đánh đập cậu, mẹ cậu vì ngoại tình mà bị ba cậu đánh đến tàn phế 2 chân.Cô ngồi xuống cạnh cậu , không nói gì nhưng tay thì đưa sang một miếng băng cá nhân , cô lí nhí nói với cậu " anh ơi , anh bị thương kìa " cậu sững người , một câu nói nhẹ như chuồn chuồn lướt nước , hai con người, một lần tình cờ gặp gỡ đã đủ khắc ghi vào sâu trong tâm hồn 2 đứa trẻ ngày ấy đến mãi sau này.…
Lạc Yên vốn là một cô bé xuất sắc về lĩnh vực âm nhạc nghệ thuật đặc biệt là piano nhưng vì biến cố gia đình nên cô phải buông bỏ.Do biến cố gia đình, Lạc Yên ngày càng thu hẹp thế giới của mình lại, mong muốn tìm được thứ ánh sáng dẫn đường cho mình.Cứ như vậy cho đến năm lớp 6, cô gặp được anh.Phó Hạ Nhiên là ánh sáng mà đời này Lạc Yên không nghĩ tới sẽ có được.Lạc Yên biết Phó Hạ Nhiên sẽ không đời nào để mắt đến một con nhỏ luôn im lặng, khép mình trong góc mà không để tâm đến ai.Cho đến khi học lên cao trung, vô tình anh và cô lại lần nữa xếp chung vào một lớp và đặc biệt hơn hết là được xếp cạnh nhau.Nhưng cô không dám tiến lại gần anh vì sợ, sợ anh thấy cô phiền, sợ anh xem thường cô, sợ hơn nữa là lỡ như anh có bạn gái rồi thì phải làm sao.Lạc Yên không dám liếc nhìn anh dù chỉ một lần."Sao thế? Ghét ông đây đến thế à?""Không, tớ sợ!""Vậy thì ông đây sẽ dịu dàng với cậu"Ngay cả một Phó Hạ Nhiên cũng không nghĩ được đời này lại yêu Lạc Yên nhiều đến thế.…
Tác giả: Phí HoàiThể loại: Đam mỹ, chủ công, thanh xuân vườn trường, hiện đại, có yếu tố thụ sủng công nhưng không hoàn toàn Vô tư, hướng ngoại, lạc quan yêu đời công? x Ngoài lạnh trong nóng thụHứa Dương Minh x Trì Dực HànVĂN ÁNMười sáu tuổi, Hứa Dương Minh gặp Trì Dực Hàn trong buổi khai giảng đầu tiên của cấp ba.Một người vô tư, rực rỡ như ánh nắng mặt trời. Một người trầm lặng tựa trời đêm. Cả hai cùng ngồi chung bàn, cùng học tập, cùng trưởng thành.Họ đã từng lặng lẽ nắm tay nhau dưới hộc bàn, từng trốn học chỉ để cùng ăn một que kem giữa cơn mưa đầu hạ , đã từng nhìn đàn anh lớp 12 phát biểu trên sân khấu rồi cùng hứa hẹn một ngày nào đó cũng sẽ đứng ở đó, tự hào gọi tên nhau giữa tiếng reo hò. Nhưng thanh xuân vốn dĩ ngắn ngủi, những lời hứa năm ấy liệu có còn giá trị khi định kiến xã hội và hiện thực khắc nghiệt dần chen vào giữa họ? Liệu tình cảm của họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả, hay rồi cũng chỉ trở thành một hồi ức đẹp, một cái tên thoáng qua trong ký ức tuổi trẻ?…
Tại trường THPT XXX nào đó, trên hành lang tầng 3, 1 nữ sinh chạy thục mạng và phanh gấp trước cửa phòng cuối cùng. Hôm nay cô phải đi thi nhưng lại dậy muộn, lo lắng đến không kịp giờ đã dọa đông kiến thức trong đầu bay đi 1 nửa. Dù trong lòng lệ tuôn rơi nhưng cô vẫn phải anh dũng bước vào.Ngày hôm đó thanh xuân của cô xuất hiện 1 người, người làm thay đổi cả quãng đường đời tẻ nhạt của cô.…