Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhân vật: HunHan và các thành viên EXO.Thể loại: Fanfiction, hiện thực, ngược tâm.Truyện viết về những gì HunHan đã trải qua sau khi Luhan rời nhóm.Mình viết văn không hay, mình viết nên truyện này bằng tất cả lòng yêu mến và sự tin tưởng dành cho HunHan. Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc nó. Dù thế nào cũng xin mọi người đừng mang ra ngoài khi chưa xin phép ạ!…
Nếu bạn là người luôn có ác cảm và không thể chấp nhận tình yêu đồng tính thì bạn nên thử trải nghiệm câu chuyện này. Thứ tình cảm không được xã hội chấp nhận ấy cũng như bao tình cảm nam nữ bình thường nhưng lại có phần đậm đà, đau đớn hơn và dằn vặt hơn .…
Thế Huân nói "Kiếp trước có phải em nợ anh rất nhiều không nên kiếp này em mới yêu anh sâu sắc đến thế?"Lộc Hàm "Nhiều sao? Anh còn cảm thấy em chưa đủ yêu anh nữa kìa."Yêu nhau sâu sắc thì sao cuối cùng cũng phải chia xa. Là yêu nhau chưa đủ nhiều hay chưa đủ thấu hiểu."Tình thân, tình bạn và tình yêu chẳng có thứ gì là mãi mãi cả." Thế Huân cười lạnh nói.................Lộc Hàm lớn tiếng hất tay Thế Huân ra nói "Chúng ta đều đã lớn rồi không cần cứ mãi ôm khư khư tình cảm của nhiều năm về trước nữa. Em chính là em, anh chính là anh. Chúng ta đều đã chấm dứt từ bốn năm về trước rồi!"…
Ngô Thế Huân chết, hồn phách hắn không tan biến ngay mà cứ đi theo bảo bối của hắn, vợ của hắn, Lộc Hàm của hắn. Chứng kiến cảnh người mình yêu nhất tự sát trước mộ của mình mà mình chẳng làm được gì để ngăn cản em ấy, Ngô Thế Huân sụp đổ, đau đớn. Hắn lập một lời thề, nếu như thời gian quay trở lại, hắn sẽ yêu Lộc Hàm gấp trăm ngàn lần, bảo vệ Lộc Hàm gấp trăm ngàn lần, sẽ không bao giờ rời xa em ấy, có chết cũng phải chết sau em ấy, vậy nên, xin ông trời có thể cho thời gian quay trở lại được không?…
Tên fic: Khắc khoải. ( Tên trước đây: Các người là lũ khốn !)Tác giả: Tâm CanNhân vật: Hunhan.Thể loại: Ngược luyến, hắc bang, đau khổ, nhu công, vô sỉ thụ, nhược thụAnh yêu cậu. Cậu yêu anh. Cậu đến với anh vì thù hận. Cậu muốn giết anh nhưng cậu yêu anh. Cậu trở nên điên điên dại dại, suy nghĩ không bằng một đứa trẻ cũng vì hận thù. Anh đau khổ không biết có nên buông tay cậu ra. Chuyện từ khi bắt đầu từ nhiều năm về trước đã là bi kịch rồi. Máu, chết chóc, đau khổ, nước mắt như thể là định luật bình thường của tạo hóa." Cậu ấy ở ngay trước mặt tôi, cậu ấy nằm ngay cạnh tôi, tôi đưa tay vuốt mặt cậu ấy, nghe tiếng thở đều đều của cậu ấy. Nước mắt tôi tuôn ra, không sao ngừng lại được. Tôi biết bản thân mình sẽ không thể nhìn cậu ấy được nữa, sẽ không thể ôm cậu ấy được nữa, sẽ không thể nhìn thấy nụ cười của cậu ấy được nữa, tôi đau lòng. Tôi muốn đánh thức cậu ấy, muốn nói chuyện với cậu ấy nhưng lại không làm. Tôi dần dần không còn nghe thấy hơi thở của cậu ấy nữa, mắt tôi cũng trĩu nặng, tôi ôm cậu ấy vào lòng, bản thân cũng nhắm mắt lại. Tôi nhìn thấy Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt, hai người họ cười với tôi. Họ hạnh phúc chứ?"Nếu có thể, em ước tình đôi ta hóa thành vĩnh cửu, đời đời kiếp kiếp bất di bất diệt.p/s: Không được mang ra ngoài khi chưa hỏi. Ai phát hiện ra có hiện tượng đó thì nhớ báo cho chị nhé!!…
Khởi điểm là đu quay London Eye, nơi tiểu thiếu gia Bắc Kinh gặp gỡ thần tượng quốc dân Seoul tại nước Anh."Này, anh đi một mình hả ? Đi cùng với tôi không ?""Tại sao tôi phải ngồi đu quay tình nhân với trẻ con ?""Ya, ăn nói cho cẩn thận. Tôi 25 tuổi rồi đó !""Ah, vậy được. Tôi đi với anh. ""Xì, không thèm nữa, tôi về... Này này, ai cho cậu tự ý nắm tay nắm chân lôi người ta đi vậy... Ya ya ya...""Ồn ào quá đó !"*Khởi điểm là đi tìm tiểu tử thối của Lu gia - tức thanh mai trúc mã mang theo mối tình đầu xanh đẹp của mình về, Park tổng tài lấy nhầm vé máy bay đi đến New York phồn hoa, đụng độ thanh niên Byun phẫn uất bỏ nhà ra đi."Đi ra mau, ai cho thằng oắt nhà cậu tự tiện vào phòng khách sạn của người khác vậy ?!""Chìa khoá của tôi đánh số 27, cửa phòng này đề số 27, căn cứ vào đâu mà gọi là 'phòng của người khác'?""Ah chết tiệt, xin lỗi cậu, nội thất nhìn giống quá, tôi không để ý nên nhầm phòng!""...""Nè, của tôi mà!""Lại là anh nữa sao? Chiếc bánh caramen này là cái cuối cùng"…
Link: https://lilili321.lofter.com/post/1d755893_10601af8Truyện này vốn nhà cô XiaoZhuang đang làm nhưng lâu rồi cổ chưa up chương mới nên tui cũng sân si làm tiếp 🥺Nếu mọi người quen đọc bên cô ấy thì đọc bên cổ nha, tại cổ cũng edit sơ ấy, tui thì sẽ giữ nguyên bản QT (tại lười).…
Chuyện xoay quanh về cuộc tình của Thế Huân và Lộc Hàm, chuyện mang tính chất mạnh bạo đầu độc chất xám một vài chương sẽ có chút ngược!! Mong các bạn đọc chuyện vui vẻ <3…
Chỉ đơn giản, là yêu nhau thôi.Đến với nhau qua những điều bất ngờ, ở bên nhau sau bao nhiêu chông gai.Họ, chính là dũng cảm như vậy, cũng chính là yếu đuối như vậy.Một lời yêu thốt ra, nguyện thề trăm năm bên nhau."Oh Sehun, là em yêu anh như vậy.""Xiao Lu, cũng chính là tôi yêu em như thế."Yêu - Shortfic HunHan.…
Mục đích: re-up không vì thương mại, chỉ đơn thuần để đọc offline cellphone và theo dõi truyện trên watt vì tiện lợi. Tác phẩm: Trấn HồnTác giả: PriestThể loại: Đam mỹ, hiện đại, linh dị thần quái, mỹ công tuấn thụ, cường cường, 1×1, HENguồn: Lâm PhongBản gốc: Đã hoàn - 106 chươngBản edit: ĐÃ HOÀNDịch: QTEdit: Duy Lam https://akarijunketsu.wordpress.com/m%E1%BB%A5c-l%E1%BB%A5c/tran-hon-priest/Biên tập đánh giá:Không ai biết trong thành phố ẩn giấu một tổ chức gọi là "Cục Điều Tra Đặc Biệt". Tổ chức này chuyên điều tra những vụ án mà người sống không tìm ra manh mối. Cục trưởng Triệu Vân Lan cũng không phải một con người đơn giản, từ khi y kế thừa Trấn Hồn lệnh đến nay chấp pháp công bằng, hai đạo âm dương nhất loạt phong sinh thủy khởi. Khi tiếp nhận vụ án giết người trong trường học, Triệu Vân Lan bị thầy giáo bình tĩnh lạnh lùng Thẩm Nguy hấp dẫn, chính là thái độ của Thẩm Nguy với Triệu Vân Lan lại thoắt nóng thoắt lạnh.... Đề tài truyện mới mẻ độc đáo, lấy đô thị linh dị thần quái làm mạch chính, vơ cả thần tiên ma quái vào một đường. Quá trình điều tra phá án không những có mỹ nhân xà, hòa thượng rởm cùng một con mèo mập màu đen biết nói chuyện, còn có cả nhân loại thuần khiết ngốc manh Quách Trường Thành, cho nên chỉnh thể thần yêu ma quái không đến nỗi quá khủng bố. Tác giả hành văn lão luyện, lạnh lẽo âm trầm đan xen hài hước thoải mái.…
Tác giả: Vịt TòiThể loại: SA, ngược, hiện đại, HENhân vật: Ngô Thế Huân x Lộc HàmVăn ÁnChúng tôi cũng có thể coi là hai đường thẳng dài vô tình cắt nhau tại một điểm mà thôi. Cắt cũng chỉ là cắt tại một điểm để có thể gặp nhau rồi lại tiếp tục đi trên con đường của mình. Chúng tôi chẳng bao giờ có thể cùng nhau bước đi trên cùng một con đường mang tên hạnh phúc. Ông trời thường hay trêu đùa lòng người, chỉ chúng tôi gặp nhau nhưng lại không cho chúng tôi được ở cạnh nhau. Nhưng tôi không vì thế mà hận trời mà tôi...tôi hận chính bản thân mình vì đã quá nhu nhược để đến lúc mất anh rồi mới nói ra lòng mình để rồi anh rời xa mình mãi mãi......Nhưng mãi mãi thì có lẽ không có đúng bởi cuộc đời khó đoán trước được điều gì........... Lộc Hàm tôi đã không hối hận vì ngày đó đã nói ra lòng mình. Cái ngày Ngô Thế Huân sắp rời ra cuộc sống của tôi mãi mãi.Tình yêu là thứ cảm xúc mà khi bạn vướng phải sẽ rất khó để thoát ra. Tình yêu là thứ xa xỉ, là thứ mà bạn dù có nhiều tiền đến cỡ nào cũng chẳng thể mua được, là thứ đem cho bạn những rung động, những phút giây hồi hộp, những lần tim đập nhanh hoặc chệch một nhịp, là thứ khiến bạn hạnh phúc, là thứ khiến bạn phải rơi lệ, khiến bạn như chết lặng nhiều lần, khiến bạn phải suy nghĩ rất nhiều, và khiến bạn nhiều lúc phải sống chậm lại để cảm nhận lại cuộc sống này....…
https://fanhuaweijunkai.lofter.com/post/1e578956_2b9b00680* tiện trừng cp tình yêu hướng chú ý, quan xứng đảng kịp thời điểm x* giang trừng trọng sinh đến Liên Hoa Ổ huỷ diệt trước đó không lâu. Khuôn sáo cũ nhưng lại có điểm phi điển hình trọng sinh.* có all trừng khuynh hướng, nhưng chỉ có tiện trừng là song mũi tên. Không đánh đơn mũi tên tag, nhưng nếu có lên sân khấu chương trước sẽ báo động trước.Lời dẫnĐau.Là thật sự rất đau, giang trừng cảm giác đời này khả năng liền như vậy đau quá hai lần.Nhưng lại đau cũng bất quá là trên người đau, đau bất quá đau lòng.Cho nên, tuy rằng hắn đau mồ hôi lạnh sũng nước quần áo, đau ngón tay phát run, lại cảm giác tâm thực an ổn.Hắn ai đều không nợ.Thanh thanh bạch bạch mà rời đi, một thân nhẹ nhàng.Duy nhất nhớ thương chỉ có kim lăng, nhưng kim lăng thế nhưng như là trong một đêm liền trưởng thành, hắn không có khóc, tuy rằng đôi mắt hồng lợi hại, lại nắm chặt giang trừng tay, hắn nói, ta không có việc gì, cữu cữu an tâm.Hắn biết chính mình cữu cữu quá có bao nhiêu khổ.Hắn luyến tiếc cữu cữu, nhưng càng luyến tiếc hắn vì chính mình tiếp tục chịu loại này tội.Hắn làm hắn an tâm.Giang trừng cuối cùng nhắm hai mắt lại.Đều nói cháu ngoại giống cậu, tiểu tử này...... Không khỏi giống qua.Thôi, trần về trần, thổ về thổ, mọi người hồi các nơi đi bãi.…