Nhạc pripara, Aikatsu, Aikatsu Stars
y như tiêu đề…
y như tiêu đề…
Ngoài fandom Creepypasta và Marble Hornets thì tui còn đi dịch lời dạo nữa.…
Tờ báo lá cải chuyên tâm sự về các câu chuyện hài hước của nghệ sĩ Hip Hop😍😍Mỗi ngày sẽ có những câu chuyện thú zị..........…
Gemini thấy thông báo tin nhắn trên điện thoại thì phi ngay ra khỏi thư viện, cậu thấy ngay cái người vừa nhắn tin cho cậu đang ngồi thụp xuống dựa vào tường, trong ánh mắt phủ lên nỗi lo lắng làm cậu cũng bất an theo"Sao lại qua đây thế này?""Gemini, cho mượn áo blouse đi, không tao sẽ thất học mất" Fourth mếu máo chỉ vào cái áo mà nó nhất quyết đòi cậu mang raGemini đưa ngay cho Fourth, còn không quên nhắc một câu"Bác sĩ chỉ cho người yêu của mình mượn áo blouse thôi đấy"Fourth chỉ lườm cậu một cái rồi chạy vụt đi mà không nói thêm gì nữa…
.Love.…
Kẻ ở lại phải hi sinh máu thịt. Người bỏ trốn mãi mãi không trở về. Máu tanh đã khô lại trên đống xác mục rữa. Tiếng gào thét tuyệt vọng bị át đi bởi ngọn lửa khét mùi thịt người. Trang Kinh Thánh nhuốm đen màu tội lỗi. Con mắt quỷ dữ với ánh nhìn đầy ám ảnh. Tất cả mới chỉ là sự khởi đầu. Những lá thư không còn được gửi về nữa. Người phụ nữ cùng đàn con hoảng loạn chạy trốn trong cơn bão tuyết. Đoàn người mặc đồ đen đuổi theo ngay phía sau, những mũi tên xé gió xuyên vào màn đêm, viên đạn bạc lao ra khỏi nòng súng vẫn còn ám màu khói trắng. Chiếc xe ngựa mất thăng bằng, lao thẳng xuống vực sâu. Người phụ nữ, ba đứa trẻ, cô hầu gái và người đánh xe đã chết. Hơi hăng hắc của dầu hỏa ám khắp thung lũng. Một que diêm lóe sáng giữa màn đêm quánh đặc, chiếc xe chứa sáu thi thể cháy sáng rực tựa bó đuốc khổng lồ. Đống tro tàn còn sót lại theo gió cuốn mà bay về mảnh rừng hoang. Nước mắt hòa vào máu và mồ hôi. Đấng Sáng Tạo hay là hiện thân của quỷ dữ? Con người ngỡ rằng mình đã triệt tiêu cái tư tưởng cực đoan ấy, nhưng họ không ngờ dưới lòng đất sâu, mọi thứ vẫn diễn ra như thể chẳng có gì ngăn cản được sự sinh sôi chết chóc này. Những nghi lễ, những cuộc thí nghiệm, những vũ khí sinh học chết người chỉ chờ ngày thoát khỏi lòng đất mà phát tán. Trớ trêu thay... Kẻ đứng trên cai trị tất cả không phải con người. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
chuyện phá làng phá xóm của những thanh niên trẻ đầy khả ái và ngây ngất lòng người...…
-WARNING: tính cách sẽ không giống với nv gốcnhân vật: Millie Parfait, Enna Alouettequả này thì Millie nằm trên nha mọi người…
NGÔN TÌNH NÃO TÀN #FUNFACTViết bởi: ThuthutrblTuyệt đối không ăn cắp ý tưởng hoặc đem đi nơi khác.…
Tự convert tự đọc…
Người tóc vàng mơ hồ nhìn hắn, đôi môi khẽ lẩm bẩm điều gì đó không thành tiếng rồi lại bất động. Kid đến bên tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ ngủ rồi trở lại giường. Nhưng ngay khi hắn vừa chạm tay vào cổ chân anh, Killer đã cựa mình ngẩng đầu dậy. Hai mắt vẫn nhắm chặt. Giọng anh nhẹ nhàng trôi qua tai hắn, nhưng trong ngữ điệu hằn rõ vẻ tức giận. "Đừng. Người cậu toàn màu đỏ thôi." (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên còn nhiều thiếu sót mọi người đọc nhớ cho mình xin ý kiến (mình cũng có đăng truyện này trên app mê đọc truyện , manga toon nữa). Giới thiệu : Nàng là một cô gái ở kiếp trước nàng có được tất cả : thông minh ,tiền tài, tình thương của gia đình . Nàng dường như là cô gái hạnh phúc nhất nhưng bi kịch lại xảy ra trong đời nàng , nàng mất tất cả. Kiếp này luân hồi đến dị giới nàng lại có một gia đình, kiếp này nàng quyết bảo vệ người nhà " Ta nguyện thân này váy bẩn bởi máu tươi cũng không để cho người thân bị tổn hại dù một lần" Hắn là một kẻ quái dị nhưng lại yêu nàng hết mực "Ta có thể cho nàng tất cả , kể cả tính mạng này chỉ cần nàng ở bên cạnh ta ".…
copy…
Đoản…
Không có gì…
" Dẫu có 100 năm sau thì chúng ta cũng không bao giờ quên được nhau, đến khi nào sợi chỉ đỏ vẫn còn đó thì lời thề này sẽ mãi mãi không bao giờ bị phai nhoà"" Cho dù sống trong những chiều không gian khác nhau thì vẫn sẽ có lúc chúng ta gặp lại nhau...ngay tại trong căn phòng này. Và rồi lúc đó anh sẽ nói: Anh yêu các em nhiều lắm."( Nói chung là main chết, sang thế giới khác và trở thành god. Đã bá mà nó còn tập thêm nên bá hơn. Tất cả để tìm những người con gái trong lời hứa năm xưa.)Đọc thì biết!…