Nhật Ký Của Tui
Chán…
Chán…
Khởi đầu 2…
Truyện xuyên không này kể về hắn lúc còn 6 tuổi, đôi mắt đa tình giống như bậc thần tiên không nhiễm bụi bẩn, khuôn mặt luôn nở nụ cười xấu xa, lại giống như tên ác ma tới từ địa ngục. "Tiểu nha đầu, ta đã hôn nàng, nàng đã là người của ta, lớn lên phải gả cho ta!". Tô Mạt trừng mắt "Ngươi thích "cỏ non" nhưng ta không có hứng thú với "trâu già" !" Lời lẽ nàng thốt lên như những mũi tên đâm vào tận trong tim hắn, ấy vậy chính cái tính ngang ngược này của nàng lại khiến hắn khó lòng để nàng thoát thân. Bởi lẽ, chỉ số thông minh của nàng vượt 160 cơ mà.Ta đã xuyên không tới đây thì phải cố gắng làm chủ cuộc đời mình, sao có thể để người khác chi phối một cách dễ dàng? Nàng vốn xinh đẹp, có trí tuệ chứ không phải bình hoa di động, điều đó khiến không riêng ta mà bất cứ chàng trai nào cũng muốn sở hữu nàng. Nam tử chỉ có thể phục tùng nàng, đừng nghĩ đến việc chinh phục nàng, huống chi lại nuôi lòng sở hữu nàng. Ta biết rằng, từ giây phút khi xuyên không đến thế giới này, từ giây phút mà đôi mắt ta toàn hình bóng nàng in đậm, ta biết nàng thuộc về ta, chí ít là kiếp này nàng sẽ thuộc về ta.…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Tác giả: Trà Ngũ Số chương: 169Thể loại: #ngontinh #huyễnhuyễn #phươngtây Giới thiệu Mẹ bạn mang về cho bạn một con búp bê Annabelle, lúc này gia đình bạn nhận nuôi một cô bé ở trại trẻ mồ côi. Bạn chọn: Tặng búp bê Annabelle cho cô bé đó làm quà gặp mặt.Cha của bạn tiếp quản một khách sạn xa hoa, và mang theo người nhà cùng chuyển vào ở, bên cạnh khách sạn có một căn nhà gỗ nhỏ, nhưng chủ nhân căn nhà đó chưa bao giờ xuất hiện. Bạn chọn: Bởi vì cháy rừng mà gia đình bạn nhanh chóng chuyển đi.Bạn nhận được một kiện hàng, bên trong là một con rối gỗ có nụ cười quỷ dị, vì thế bạn để nó và Annabelle cùng một chỗ, rồi còn tổ chức hôn lễ cho bọn chúngBạn của bạn mang về một cuộn băng ghi hình, nghe nói sau khi xem bảy ngày sau sẽ qua đời, bạn suy nghĩ một lúc rồi không do dự tiêu hủy luôn cuộn băng đó. Bạn học mời bạn đi thám hiểm hang động chưa được khám phá, bạn gọi luôn cho "Hiệp hội hang động quốc gia" báo cáo chúng nó.Vì yêu thích mấy trò kích thích, nửa đêm bạn cùng phòng tụ họp chơi Bút tiên, nhưng bị bạn dùng một bộ bài tú lơ khơ làm gián đoạn quá trình làm phép.Vì hám rẻ, bạn của bạn đặt cho bạn một căn phòng giá rẻ, bạn đứng lặng trước cái cửa cũ nát rồi quyết đoán bỏ chạy....Nhiều năm sau, trong nhật ký, Sydel Christian viết:Về việc làm thế nào sống sót trong thế giới "Chuyện lạ khắp nơi"...Cô suy nghĩ hồi lâu rồi viết…