Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
vừa hoàn thành xong chiến dịch unlucky , 4 người đã hoàn thành chiến dịch này đc thưởng 1 năm nghỉ phép họ quyết định nghe theo sếp lớn của họ là 4 người hợp lại 1 nhóm để đi chơi , nhưng đâu có dễ vậy trên đường đi họ gặp thật nhiều vụ án từ nhỏ đến lớn , các vụ án cứ bám lấy họ cứ như âm hồn bất tán , vậy thì sao vui đc nhỉ…
Tống Lưu Đào yêu thầm học bá của trường là Phàm Trạch GiaTống Lưu Đào là một cô gái hướng nội ít giao tiếp với người khác thời gian của cô thường dành cho việc họcBỗng một lần trong kỳ nghỉ hè cô đăng ký học thêm tiếng anh, cô đã gặp Phàm Trạch Gia một người đẹp trai hướng ngoại, sau khoảng thời gian cả hai đã có nhiều tiếp xúc và cô đã yêu thầm anh lúc nào không hay.…
Đây là một câu chuyện ngắn mình tự viết về tuổi thiếu niên.Trong truyện có hình mẫu mà mình hướng đến,cũng có cuốc sống mà mình mong ước.Những sự kiện nhỏ lồng ghép một phần là nhưng việc mình đã trải qua.Vì mình chỉ viết để giải trí nên từ ngữ không quá trau chuốt mong mọi ngừi thông cảm nhé!…
Bánh mì không Giới thiệu: Chu Tử Di là một học bá, đang học năm cuối của trường THPT Phồn Hoa. Tính tình cổ quái lúc nắng lúc mưa.Từ nhỏ cô đã mồ côi mẹ, hai cha con phải sống nương tựa vào nhau suốt 17 năm.Đột nhiên một ngày nọ, cha cô mất sớm để lại cô cùng với số nợ khổng lồ. Không còn cách nào khác Chu Tử Di đành phải học hết cấp ba rồi đi làm trả nợ.Thời gian trôi qua, số nợ đó cũng dần được trả hết, Chu Tử Di cũng biết được thân phận thật sự của mình ở Lê Gia. Suốt thời gian đó Chu Tử Di đã gặp, và yêu Minh Duy con trai thứ của tập đoàn Minh Gia. Hết lòng hy sinh, hết lòng vì người mình yêu. Kết cuộc chỉ nhận lại được trái đắng.Tuyệt vọng, mệt mỏi, áp lực. Chu Tử Di gieo mình xuống dòng nước lạnh, trong những phút giây hấp hối nhất của đời mình. Cô đã nhìn thấy bóng dáng của một nam thanh niên, với áo bào trắng tinh lao xuống cứu mình lên bờ."Chu Tử Di, nàng mau tỉnh lại"Kể từ đó trong thiên hạ Minh Phong quan phủ, chủ có mỗi một mình nàng là Đệ Nhất Phu Nhân Phủ Minh Phong.…
Kỳ Thiên, nhà viết tiểu thuyết. Do cơ duyên mà anh trọng sinh tới "Huyền Thiên Đại Lục" tu tiên giới.Trùng hợp thay các sự kiện và nhân vật nơi anh đến lại giống y hệt cuốn truyện tu tiên mà anh đọc tên là "Tu Ma Trở Lại Tuổi 14". Nhưng anh lại trở thành sư phụ của nhân vật chính thời niên thiếu đây là 1 nhân vật phản diện rất đáng ghết trong nguyên tác. Cứ ngỡ là anh đã đến trước lúc kết thù oán với nhân vật chính. Nhưng nơi mà anh đến lại là kiếp thứ 2 của nhân vật chính. Tưởng bản thân sắp ngủm.... thì HỆ THỐNG bất ngờ xuất hiện cho anh nhiều buff. Cốt truyện và tình huống rất lôi cuốn xem truyện để biết thêm chi tiết! Xin chân thành cảm ơn!!!…
"Did we just come back to life? No shadow, no vibration" - Có phải chúng ta vừa sống lại? Không bóng người, không một chút rung rinh Sự lặng yên vô hình, câu chuyện kể về sự ra đi của người mà cô gái yêu, một mình cô ở lại với sự ám ảnh lúc nào cũng dày vò tâm trí cô. "Cornflower Blue", một hoa ngô màu xanh tượng trưng cho một tình yêu nồng cháy của hai người, nhưng rồi anh ấy bị bệnh, nhưng cô gái vẫn ở bên, lắng nghe: "Em sẽ nói lời ngủ ngon với ai khi anh ra đi chứ". Em mất đi hơi ấm của anh, mất đi nơi dựa mỗi khi buồn, và em cũng chẳng để ý đến lời mà mọi người nói tới đôi ta. Em mặc lên mình chiếc váy cưới chúng ta đã đặt, một lễ cưới chỉ anh và em, ánh trăng và nỗi buồn. Rồi em bỗng tỉnh giấc với đôi mắt ướt đẫm, hoá ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ cuốn theo gió mà biến mất. Và em lại ngồi một mình mà thổn thức nhớ về anh, nhớ về căn nhà màu hồng mà chúng ta từng ao ước, nhớ về những chuyến xe đầy gió ấm ngọt ngào. Em vẫn sẽ luôn bên cạnh anh, không rời đi dù anh không còn ở đây nữa. Đến một nơi không ai biết tới, chỉ có anh và em biết, đó căn phòng mà ta từng chung sống, sao lại yên ắng, lạnh lẽo đến vậy. Tìm cho mình que diêm để sưởi ấm tâm hồn này, và có lẽ giấc mộng mới là nơi dành cho hai ta. Ngọn diêm bập bùng, em sẽ quay lại với anh trong một thế giới khác.…
[ Thái Bình|04/02/1946 ]_ "Áaaaaaaaaaaa" Tiếng thét vang lên trong đau đớn vì khó sinh_Cố lên chị ơi rặn nữa đi sắp ra rồi..._Anh Trân! Ra đây xem này chị Tuất khó sinh rặn mãi mới ra được đấy , trông yêu thế chứ lị_Đâu? Trai hay gái?..._"Haizz mày mà là con trai thì tốt biết mấy" Chị khẽ thở dài…
" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…