(GL) Những ngày yêu em
kể về thời gian yêu của tác giả danh cho mọt người mình đơn phương…
kể về thời gian yêu của tác giả danh cho mọt người mình đơn phương…
/cưỡng chiếm,nguỵ cầm tù,sinh tử/idea được lấy từ youtube (Vong Tiện FMV)Lồng-thượng:https://youtu.be/wuTzLw9_CjALồng-hạ:https://youtu.be/xHpn09jW_hs…
"Có lẽ nhiều người cả trong lẫn ngoài trường xây dựng vẫn luôn thường nghĩ những sinh viên trong này là những con người khô khan tựa sỏi đá, hay cứng nhắc như những bức tường thành thô ráp. Mấy ai biết rằng ngay cả những bức tường vững chãi nhất, có thể chống lại sự xâm lăng hàng trăm lần của giặc ngoại xâm qua ngàn thế kỉ cũng không thể chống lại những mảng rêu phong nảy nở ươm mầm từ bản thân bề mặt ngày đêm được thấm đẫm những giọt mưa của trời và sự thẩm thấu nước từ sâu lòng đất. Để phủ lên nó chút màu xanh mềm mại và mượt mà như nhung mỗi khi bàn tay ai chạm phải. Hãy bớt chút thời gian ngắm nhìn kĩ ngóc nghách của bức tường rộng lớn đó mỗi khi ngang qua và bạn sẽ thấy nhiều hơn là một chút mảng xanh yếu ớt".…
Truyện do Tiêu Nõa Linh viết mong mọi người không re-up đi nơi khác. Nếu có người tự ý re-up thì bên mình sẽ tiến hành sử lý…
_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…
Bạn nghĩ sao khi bị lạc vào một trường học của yêu quái.Với những điều luật hà khác của môi trường đầy dãy nguy hiểm.Sự ganh tị của các con yêu quái hung bạo luôn ganh tị với bạn vì xung quanh bạn luôn có những chàng trai đẹp nhất trường. Liệu bạn có thể nảy sinh tình cảm với một anh chàng vampire. Như các bạn biết Vampire là một loại yêu quái nắm dữ một sức mạnh vô địch một cơ thể bất tử.....V.v Trong khi đó, bạn lại bị phong ấn mà không hề nghĩ chính mình là một vampire thuần chủng. - Truyện được viết năm 2014 -…
-Thể loại: boylove, từ vườn trường đến trưởng thành, có chút ngược, ngọt, tan lại hợp, HE (cả chính và phụ).- Cp chính: Lục Thiên x Lâm Nhất Trình- Cp phụ: Cố Dương x Vạn Hải Ninh- Miêu tả: Sự giúp đỡ nho nhỏ đã vô tình cứu vớt được cuộc đời của một con người tưởng chừng như đã mất hết ý niệm sống. Định mệnh đã mang họ lại bên nhau, từ tình bạn rồi đến tình yêu, tan rồi lại hợp. người này là ánh sáng của người kia. Liệu ánh mắt của những con người ngoài kia đã là thử thách lớn nhất đối với họ.....Lâm Nhất Trình tròn mắt nhìn Lục Thiên, cậu cũng chẳng nói gì đứng phắt dậy khỏi xích đu, dõng dạc nói: - "Từ giờ trở đi, tớ, Lục Thiên sẽ là bạn của cậu, Lâm Nhất Trình"-" Các người thử động vào cậu ấy xem"- nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ đám người kia đã chết ngay từ lúc chạm mặt Lục Thiên rồi - "Anh đã cứu cả cuộc đời của em "- " Vậy anh có phải là nửa đời còn lại của em, đúng chứ ?"-.....…
"nếu thuận lợi thì mình sẽ yêu nhaunếu không thì mình vẫn sẽ yêu nhau, chỉ là muộn hơn một chútý là tớ không muốn bỏ lỡ cậu.."🌱textfic_isbc🐝…
AYOO LADIES AND GENTLEMENTSSS =))Mình đã có khoảng 3 cái fic đang viết dở tính cả cái này và dở theo nghĩa thực ấy , nó đang không đâu vào với đâu, nên lần này mình sẽ viết khác đi một chút.Vấn đề chính đây, mình sẽ không ship Vmin hay KookGa nữa, mà cho chính các bạn là nửa kia với Bangtan luôn =)) Chắc không ai xa lạ thể loại này rồi chứ , đây cũng chính là type mình hay đọc vì trí tưởng tượng bay cao của mình, cao quá nên đôi khi hơi nhảm 😂 Comment if you have any question, thankful :>…
Dịch Khuynh công việc bộn bề lại không biết nội trợ, cho nên điều kiện chọn bạn đời của cô rất rõ ràng, đó là: dịu dàng, biết chăm lo nhà cửa, đẹp trai nữa thì càng tốt.Để phù hợp với điều kiện chọn bạn đời của Dịch Khuynh, cậu thiếu niên nóng nảy Thẩm Ngang đã giả vờ ngoan ngoãn trước mặt cô từ cấp 3 đến tận tốt nghiệp đại học. Anh tự học vô số kỹ năng cần thiết của người chồng gia đình, việc nhà gì cũng biết, xử lý mọi việc đều hoàn mỹ.Nhưng đến tận khi sơn cùng thủy tận, cũng chỉ trở thành [em trai hàng xóm nhìn quen quen].Thẩm Ngang: DM, tôi đã giả bộ vất vả như vậy rồi mà cô ấy vẫn không nhanh thích tôi đi!Năm thứ năm crush, miếng bánh từ trên trời rơi xuống, Thẩm Ngang và Dịch Khuynh bắt đầu ở chung.Thẩm Ngang lập tức gửi lời cảnh báo tới tất cả bạn bè: Từ hôm nay trở đi ông đây chính là hiền phu lương phụ*, phá hủy hình tượng của ông đây chính là tìm đường chết, nghe thấy chưa.*Hiền phu lương phụ bắt nguồn từ câu nói: Hiền thê lương mẫu chỉ phụ nữ là vợ hiền của người chồng và là mẹ tốt của các con.Nhiều năm trôi qua, Dịch Khuynh vẫn nghĩ Thẩm Ngang là em trai hàng xóm có thể nấu ăn, có thể làm việc nhà, nói chuyện chậm rãi, còn có tính kiên nhẫn vô cùng cao.Về sau, bản chất thật của Thẩm Ngang bị bại lộ.Sau đó trước mỗi lần hôn, Dịch Khuynh đều phải nghiêm túc cảnh cáo Thẩm Ngang: ...Không được cắn em.…
[DROP] chuyện là bên noveltoon mình cũng có up fic này nhưng mà tương tác không ổn định nên minhf qua đây up, về việc thời gian up truyện mình sẽ cố gắng soạn rồi up cho mọi người:3mình lâu rồi mới viết lại, có gì sai sót mong góp ý giúp mình nhé:3 yêu nhiều…
-Tên truyện: Khi Mùa Đông Chạm Đến Anh-Tác giả: Nhi-Thể loại: ManxMan chứ không phải đam mỹ , hiện đại, đời thường, tình yêu chậm rãi. Moscow, nước Nga - nơi tuyết rơi phủ trắng những con đường, nơi có những quán rượu ấm cúng, những bữa ăn, và những con người lạc lối giữa cuộc đời mình.--------------------Lần đầu gặp Thành, Daniil chẳng ưa nổi người đàn ông cục cằn, thô lỗ và có phần bất cần đời này. Thành cũng chẳng có lý do gì để quan tâm đến một thằng nhóc nhà giàu, lắm tiền nhưng rảnh rỗi đến mức suốt ngày kêu ca về chuyện tình cảm. Nhưng số phận lạ lùng thay, cứ đẩy họ chạm mặt nhau hết lần này đến lần khác.Daniil bắt đầu quen với hình ảnh gã đàn ông ấy, quen với giọng nói đôi khi khó nghe, quen với những câu chửi thề bằng tiếng mẹ đẻ của anh. Thành chẳng phải kiểu người nhẹ nhàng, cũng chẳng biết cách an ủi ai. Nhưng chính cái cách anh thẳng thừng, thực tế, lại khiến Daniil không thể rời mắt.Giữa những cơn tuyết lạnh giá của Moscow, một người dần nhận ra mình không thẳng như mình tưởng. Một người dần hiểu ra thứ tình cảm mình chối bỏ bấy lâu.Mùa đông ấy, họ gặp nhau.Mùa đông sau, họ vẫn còn ở bên nhau hay không?Một câu chuyện về hai con người lạc lối giữa mùa đông nước Nga. Một người chấp nhận sống một cuộc đời thực tế, không mơ mộng. Một người khao khát điều gì đó mà chính hắn cũng không biết tên.Họ gặp nhau. Họ cãi nhau. Họ cạnh nhau.Và rồi... tuyết vẫn rơi.Liệu một mùa đông nữa trôi qua, họ có còn đứng dưới cùng một bầu trời.…