Giá Trị Không Thể Gọi Tên:Bảng Đen,Phấn Trắng,Tiền....Và Dấu Vết Dưới Cổ Áo
Giá Trị Không Thể Gọi Tên : Bảng Đen,Phấn Trắng,Tiền...Và Dấu Vết Dưới Cổ ÁoHồ Ngọc Trúc Anh - Dương Nguyễn Gia MinhTuổi học sinh. Người ta thường nghĩ đến những mối tình trong sáng,nồng nhiệt,ngây ngô.Nhưng giữa Hồ Ngọc Trúc Anh và Dương Nguyễn Gia Minh, không có điều gì gọi là "trong sáng" cả.Họ ngủ cạnh nhau,ở cùng một nơi,chạm vào nhau vào những đêm mà ngoài kia, cả thành phố vẫn nghĩ họ là hai kẻ xa lạ.Không ai biết mối quan hệ đó bắt đầu từ đâu.Có thể là một "cuộc giao dịch" không giấy trắng mực đen.Nhiều khi giữa họ là những cuộc trò chuyện ngắt quãng,những lần cãi vã câm lặng, những lần chạm vào nhau vừa dữ dội vừa đầy nuối tiếc.Càng gần gũi, càng lệch lạc.Càng thân thiết,càng đau đớn.Và ở đâu đó giữa tình dục, thỏa thuận,giận dữ và giằng xé... đã có thứ gì đó lớn hơn cả cảm xúc, nhưng lại méo mó đến mức không thể gọi là yêu.Mối quan hệ đó, không có ai thắng. Chỉ có hai kẻ lún sâu đến mức không thể quay đầu.Bắt đầu bằng giao dịch. Duy trì bằng gần gũi.Tồn tại bằng tổn thương.Và kết thúc bằng thứ cảm xúc không ai dám thừa nhận.***⚠ Đây không phải truyện ngôn tình mộng mơ.Càng không phải tình yêu học đường kiểu trong sáng.…