Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chuyện vặt của cuộc sống là viết về những mối tình nhẹ nhàng của cuộc sống, đó có thể là một tình yru có kết thúc đẹp, nhưng cũng có thể là những mối tình đầy tiếc nuối...Tất cả truyện trong này đều là tự mình viếtCác cậu có thể đọc thử…
[TRUYỆN TẠM DỪNG CẬP NHẬT VÔ THỜI HẠN]Anh Vũ thích nhất là màu xanh dương. Cái chân lý này dường như ai quen nó cũng biết. Ba nó biết. Mẹ nó biết. Đám quái nhân lớp 11B9 trường trung học phổ thông Nam Thành B đương nhiên biết. Chỉ là chẳng ai hay biết vì sao lên lớp 11 nó lại chuyển sang thích màu xanh ấy, thích đến cuồng đến dại.Nếu bạn hỏi Anh Vũ, dám chắc mười trên mười lần nó đều sẽ đưa ra vô vàn các lý do khác nhau, từ miễn cưỡng hợp lý cho đến vô cùng nhảm nhí, để lý giải cho sở thích của mình. Như là nó thích màu xanh vì bài hát "guột" của nó có tên là "Blue Hair". Hay vì xanh dương là màu của lon Pepsi, mà nó thì thích Pepsi hơn Coca Cola - Xá xị, dĩ nhiên, nằm ở cuối danh sách. Đỉnh cao của giải thích có lẽ là khi nó nói cho bà bán bánh tráng nướng trước cổng trường rằng: "Hồi lâu cháu có xem bói online, bị phán là mệnh thiếu Thủy cô ạ".Lý do thật sự thì có trời biết, đất biết. Anh Vũ cũng biết, chỉ là nó khó lòng thừa nhận.Rằng nó yêu thích màu xanh của chiếc áo sơ mi thẳng thớm, vừa như in trên một dáng hình cao ráo nào đó mà mắt nó luôn vô thức kiếm tìm mỗi ngày đến lớp.Rằng nó yêu thích màu xanh vì người ấy cũng tựa như bầu trời xanh thẳm, trông thật gần, nhưng thực tế lại thật xa xôi.Bầu trời trong xanh cùng cơn mưa rào vốn không thể cùng hiện hữu.Người ở trên cao, cách xa nghìn trùng, tay em khó mà chạm tới.Mãi mãi chỉ có thể ngước mắt nhìn lên.***Ngày viết: 05/09/2023Ảnh bìa từ @rzznei. Bìa được thiết kế bởi @fischeina. Thiết kế bằng Canva.…
Nguyên tác: 报告老大! 我是卧底! Tác giả: 塑料袋 (Tố Liêu Đại)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đoản văn, Thị giác nữ chủ, Ngôi thứ nhấtTình trạng nguyên tác: Hoàn (16 chương chính văn + 1 chương phiên ngoại)Tình trạng edit: Đang lết 🐢 Edit + Beta: MàuẢnh: MàuNgày mở hố: 12/07/2023Ngày lấp hố: **/**/2023Văn án: Trong thời gian thực tập ở đội cảnh sát, ta được phân nhiệm vụ nằm vùng bên lão đại hắc đạo.Kết quả là, vào đêm đó ta trượt tay -Không cẩn thận gửi nhầm bản ''Kinh nghiệm nằm vùng'' cho lão đại.Sau một thời gian đôi bên trầm mặc, lão đại rep lại -"?""Ngươi chăm chỉ như vậy, hay là thưởng cho ngươi nhé?"-----Tớ muốn gửi lời cảm ơn Leo Sing đã cung cấp bản convert cho tớ 💖…
Author, Editor : ChenZhiYuanĐây là tập hợp những quotes mà Yuan tìm kiếm cũng như tự viết, đa số là về tình yêu.. được soạn và đăng trên IG của Yuan.Do Yuan đăng quotes trên ấy không đều đặn nên cũng rất làm biếng cập nhật sang bên này. Nên bên Wattpad sẽ được cập nhật theo kì. Mỗi kì 5 quotes...Ảnh đều là do Yuan làm, do đó nếu mọi người muốn đem đi, thì comment nhẹ bên dưới rồi cứ lấy đi nha...Có một số câu mình lấy nhưng quên tìm rõ nguồn, nên bạn nào biết nó trích từ đâu thì nói dùm mình một tiếng hen...Bắn tim chíu chíu...💞💞💞Update: 18.7.2019…
Văn án:Vào mùa đông năm 2011, rạp chiếu phim đầu tiên được mở ở Ngư Lý, ngày mà rạp chiếu phim khai trương, rất nhiều vé xem phim miễn phí đã được gửi tới trường của họ.Nó là một bộ phim cũ được chiếu lại, đó là lần đầu tiên Khương Tri Nghi xem bộ phim "Titanic" lưu danh.Thật tiếc, sau hai giờ, cô ấy đã không nhớ bất cứ điều gì.Hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí về lần xem phim đó là Rose nằm trên tấm ván gỗ khi nói lời tạm biệt với Jack, Giang Nhiên đột nhiên cúi người xuống, hơi thở nóng rực nói vào tai cô:"Nếu chỉ còn lại tấm ván gỗ cuối cùng, tôi nhất định sẽ kéo em cùng tôi rơi xuống biển sâu."Trong bóng tối, thần sắc thiếu niên tối tăm, giọng nói thấp."Tại sao?" Nhiều năm sau, cô hỏi."Nào có nhiều vì sao như vậy?" Trong căn nhà gỗ cao nguyên cao bốn ngàn mét so với mực nước biển, anh nghe vậy thấp giọng cười, đầu cong lên, đè cổ cô lại, vượt qua một nụ hôn trộn lẫn mùi khói của Vạn Bảo Lộ."Ai bảo em là Khương Tri Nghi chứ."-- Cả đời này anh mưa gió phiêu linh, Khương Tri Nghi là quê hương duy nhất của anh.- Cho dù chết, cô cũng chỉ có thể cùng anh.---------Tác giả: Điềm AnhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng, Chữa lành.Phiên bản đầu tiên viết vào 07.09.2021Cre: https://wikidichvip.net/truyen/cho-nguoi-tan-hoc-kia-mot-ngay-YvJ8T1S4CA0Ke5wf~~~~~🌈Lần đầu tiên mình edit truyện có gì sai sót mong mọi người góp ý giúp mình nhé ạ!! 😉Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng ko re-up hay chuyển ver. Chỉ đăng ở wattpad @yuhtshui_…
Vấp ngã không phải là yếu đuối, mà để rút kinh nghiệm cho những lần sau. "Đứng dậy sau nỗi đau" là những câu chuyện của tôi và mọi người xung quanh để từ đó rút ra bài học cần phải làm gì để sống tốt hơn. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi!.…
Thế giới bao la rộng lớn nhưng con chỉ muốn có tình yêu của mẹ.Trong vạn người đi ngang cuộc đời em, em chỉ muốn có anh.Cuộc đời Phương Kỳ Lâm chỉ mong muốn một lần được mẹ yêu thương,đươc cùng người mình yêu bước hết đoạn đường đời.Thế nhưng đời không như mong muốn của Kỳ Lâm....…
Tôi đã từng suy nghĩ không dưới 100 lần rằng tôi sẽ gặp lại tên trời đánh này trong hoàn cảnh nào nhưng có chết tôi cũng không ngờ đến tôi sẽ gặp hắn trong tình trạng hắn cao cao tại thượng, quần là áo lượt được tung hô, còn tôi đầu bù tóc rối, mặc áo tình nguyện, người chưa tắm, mặt không make up, môi không son đang hút rượu cần, tay còn ôm con nhỏ. Hắn đứng còn tôi ngồi dưới đất. Mày thật quá thảm Nhật Lam ạ!…
Trong mối tình đẹp đẽ _em và anh đều là những người tự do. Khi em đến bên, anh vui sướng chào đón, khi em rời đi anh không buồn miễn cưỡng giữ chân em lại. Em chỉ cần ta "đã từng" tới bên nhau, cũng mãn nguyện lắm rồi.Khoảnh khắc ấy, hai chúng ta một người giữ một người buông. Một người nói chia tay, một người bất lực im lặng. Một người chọn cách im lặng rời đi, một người âm thầm dõi theo...cả hai không ai nói với nhau điều gì. Từ đó sau ngần ấy năm mối tình chúng ta cũng đã đến lúc kết thúc.Học cách buông bỏ..không nên quá chìm đắm trong quá khứ, mỗi chúng ta rồi ai cũng sẽ có một bến bờ.…
thanh xuân chính là dùng để lãng phí, là nơi đầu tiên ta vấp ngã và là lần đầu tieen trong cuộc đời ta dám đặt cược tất cả chỉ để có thể yêu và bên cạnh người mình thương…