Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"tại sao mình lại không thể cao hơn nhỉ...""bởi vì anh là chính anh, và bản thân anh hoàn hảo vì điều đó"[author note: đây là một oneshot]Main Source (URL): https://www.wattpad.com/story/73458767-20cmMain author: @magicalfantasies537 Note: Mình chỉ là một translator nên mọi sự việc liên quan đến bản quyền của truyện mình sẽ không trả lời hay đưa ra quyết định nếu chưa thảo luận lại với tác giả gốc. Mong người đọc sẽ tôn trọng công sức của tác giả gốc cũng như của mình để tránh trường hợp bất hòa xảy ra. Xin cảm ơn.…
Tóm tắt: Chính văn kết thúc. Tiếp đương tân văn 《 bị đại lão chiếm hữu sau ta bạo hồng toàn võng 》 chọc tác giả chuyên mục xem.Giáo bá tạ cố bình sinh ghét nhất người chính là chính mình ngồi cùng bàn phàm độ!!! Không gì sánh nổi!!! Hắn trước một ngày buổi tối còn ở cùng chính mình võng luyến bạn trai U238 phun tào, "Ta ngồi cùng bàn là cái cẩu đồ vật."Ngày hôm sau, di động phần mềm nói cho hắn, "Ngài cùng ngài nhiệt liêu bạn tốt U238 khoảng cách mười cm!" Tạ cố cầm di động, cả người cứng đờ mà nhìn về phía chính mình bên người phàm độ. Hắn hướng phàm độ đến gần rồi một chút, di động lại bá báo, "Ngài cùng ngài nhiệt liêu bạn tốt U238 khoảng cách tam công phân!"Tạ cố: "!!!" Bạn trai gần ở ta trước mắt!!! Nề hà lại là cẩu đồ vật!!!shubl…
Hắn_một hotboy nổi tiếng lạnh lùng nhưng lại luôn chọc phá nó khiến chị đại như nó tức điên lênNó_một người được mọi người xưng danh chị đại lại vướng phải cái tên điên có kinh niên như hắnCả hai người gặp nhau tạo nên những tình huống dở khóc dở cười nhưng rồi cuộc tình của hai người sẽ đi về đâu ? Đọc truyện đi rồi biết --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------_ Gì đây nhóc con học người ta leo tường hả?_ Nhóc cái đầu anh tui là chị đại đó biết không buông ra- nó cố thoát khỏi vòng tay của hắn nhưng haizzzz_ Bây h một là cô tự đứng dậy. Hai là tôi sẽ buông ra. Ba hay là đã lỡ giữ tư thế này rồi thì làm chuyện có ý nghĩa tí hai chúng ta hôn nhau đi ( á à này là do bị nhiễm phim nên mượn câu thoại tí mong mấy anh chị diễn viên thứ lỗi )Hắn nói xong thì khuôn mặt càng ngày càng hướng dần về phía nó còn nó đang ra sức chống tay đứng dậy nhưng mà nó cũng là con gái mà sao đánh lại sức mạnh của tên này. Lúc hai bờ môi chỉ còn cách nhau khoảng một cm nữa thì một tiếng động vang lên…
Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…