Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Có một Hắc thiếu gia đem lòng yêu cô gái nọ từ cái nhìn đầu tiên. "===Couple: Jeremy Agriche x Sylvia PedelianCó thể là fanfic, có thể là viết hay bất kì thứ gì liên quan đến hai người này.Warning: Nơi sìn bè lá, có thiết lập cá nhân, có OOC. NGHIÊM CẤM ĐỤC THUYỀN DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.Art bìa thuộc về tôi.…
Đã bao giờ nghe đến 1 căn bệnh rất lạ chưa?Căn bệnh lấy đi cảm giác của con người Dù hắn có thế nào đi nữa, hắn cũng không cảm nhận được Hắn không biết đau! Nhưng... cô ấy đã thay đổi tất cả!-Hắn:Choi Yeonjun -Nó:Park YoungNamMọi chi tiết và nhân vật chỉ là hư cấu, không có ý bôi xấu ai! Mong mn hãy đón nhận thật cởi mở và tôn trọng nhé 😊…
Mưa RàoAuthor : TomguitarPairing : ChanBaekDisclaimer : Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.Rating : TP/s: fanfic này mình đã viết và đăng phần 1 trên wordpress của mình từ năm 2017. Nhưng sau đấy mình có quá nhiều việc nên bỏ dở nó. Với cả mình cũng quên mất tiêu mật khẩu wordpress rồi. Nên mình sẽ đăng lại phần 1 ở đây và cố gắng viết nốt phần 2.…
Thần côn náotây duTác giả: Vânhiểu thíchVăn án"Người làngười mẹ nó sinh, côn là thần ba hắn tạo, chỉ cần ngươi có một viên hiền lànhtâm, liền không còn là côn, là thần côn..."Đây là một cáitiện đáng yêu kẻ gian đáng yêu Kim Cô bổng cùng một cái ngạo kiều Ngộ Khôngchuyện xưaLinh Dương (KimCô bổng tên khác là) hồn phách ghé vào rồi định Hải Thần trân trên người, ngẩnngơ chính là ngàn vạn năm. Mãi mới chờ đến lúc tới Tôn đại thánh đi, còn bị đủloại ghét bỏ."Đại thánh,ta có thể giúp ngươi đào lỗ tai.""Quálớn.""Đại thánh,ta có thể biến nhỏ.""Quádài."..."Đại thánh,nhiều như vậy Hầu tử, người nào là ngươi sinh à?""LinhDương! Có tin hay không ta đây lão Tôn vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắcngươi!"Đại thánh cùngKim Cô bổng bg đồng nhân, não động mở rộng ra hàng loạt ~ chính thái Ngao Liệt,đáng yêu khống Bát Giới, học bá Sa Tăng... Tuyệt đối HE~Ngộ Không tínhcách bắt chước « đại thánh trở về » , bảo đảm mỗi chương 2500+, chu càng haihoặc ba chương, tuyệt không bỏ hãm hại, còn sẽ có mấy trăm chữ Manh Manh đáttiểu kịch trường ơ ~Nội dung nhãnhiệu: Cổ điển tên kỳ huyễn ma huyễnLục soát chữ mấuchốt: Nhân vật chính: Đại thánh / Linh Dương (Kim Cô bổng) ┃ vai phụ: Bạch Long/ Tử Vũ tiên tử / Na Tra / Bát Giới / Đường Tăng / Sa-Tăng hòa thượng / hồ lytinh bạch cốt tinh ngọc thỏ tinh các loại các lộ yêu ma ┃ khác: Tây Du Ký / TônNgộ Không /bg/ đại thánh trở về…
Link fic gốc:https://archiveofourown.org/works/27073501Fic dịch chưa có sự cho phép của tác giả nên đừng mang đi chỗ khácSummary:"Nó sẽ bị thâm đấy"-Anh chàng nhân viên coffee đẹp trai cất giọng.Anh ta chống khuỷu tay lên quầy và cười. Keigo nhíu mày, vẫn chưa thể dời cơ thể ra khỏi mặt đất."Huh?" "Đầu của cậu đó,chim nhỏ"anh nói.Và điều đó khiến các lông vũ sau lưng của Keigo dựng ngược hết cả lên.Hai bên má của cậu nóng lên khi anh với tay lên chạm vào đầu của cậu và giật nảy lên khi ngón tay anh nhấn xuống quá mạnh"Chết tiệt"cậu thì thầm,nhìn lại vào người đàn ông người trông có vẻ hoàn toàn hài lòng khi nhìn thấy cậu phải chật vật trong đau đớn.Keigo thở dài,nghiêng đầu sang một bên,đôi mắt tìm kiếm thanh ghi thẻ tên nhưng không tìm thấy cái nào trên người anh ta.Cậu cau mày."Này, quản lý của mấy người không bắt phải có thanh thẻ tên hay gì đó khác sao ?"cậu hỏi.Và đó thực sự không phải chủ đề chính mà cậu muốn đề cập nhưng thôi kệ.Cậu ngồi dậy khi anh trai kia cười khẩy,nghiêng người về phía cậu."Thì sao?Cậu cần tên tôi cho việc gì à ?"--aka nơi mà hai người họ rơi vào lưới tình tại một quán cà phê sách…
Tôi lỡ tay làm rơi cái bát trong lúc rửa, cái bát rơi xuống vỡ toang. Chưa đầy 5 giây mẹ đã bước vào bếp, trừng mắt, hai tay chống hông nói thật to: " Trời ơi!!!! Con gái con đứa đây, làm cái gì cũng hậu đà hậu đậu chả ra đâu vào đâu, tao chưa từng thấy ai như mày cả!?" Mẹ bước đến dí tay vào thái dương tôi và tiếp tục cho bài sớ của mình: " Học hành chả ra đâu vào đâu, làm việc thì hễ tí lại đổ với vỡ. Thế này thì chó nó lấy con ạ!" . Bố tôi bất lực lắc đầu trước ánh mắt long lanh cầu cứu của tôi. __________10 năm sau____________Tôi gặp mặt gia đình hai bên chuẩn bị cho lễ ăn hỏi của tôi và chồng, à không, phải là chồng sắp cưới. Tôi hắng giọng nhẹ nhàng thì thầm vào tai mẹ: " Thế mà vẫn có một người nguyện làm cẩu để cưới con đấy!". Mẹ không nói gì lườm tôi một cái và cả tối hôm đó mẹ dỗi tôi luôn. Nói chung là chuyện rước con rể của mẹ về cũng dài lắm...…