[ Creepypasta ][ OCs ] Lặng lẽ
Dòng chảy của những kẻ sau sân khấu lướt qua cuộc đời của các siêu sao một cách nhẹ nhàng và lặng lẽ..Những câu chuyện ngắn về mấy đứa con tinh thần thuộc Creepypasta với sự góp mặt của các sát nhân thân quen.…
Dòng chảy của những kẻ sau sân khấu lướt qua cuộc đời của các siêu sao một cách nhẹ nhàng và lặng lẽ..Những câu chuyện ngắn về mấy đứa con tinh thần thuộc Creepypasta với sự góp mặt của các sát nhân thân quen.…
Trong lớp vẫn như mọi ngày… Ý tôi là nó nhốn nháo đấy!Máy bay giấy này!Một, hai, ba,… cái máy bay bay lượn trên đỉnh đầu tôi rồi đâm sầm vào tường, rơi chúi nhủi. Tôi lại nghe ai đó gào lên. Phản xạ tự nhiên, tôi ôm lấy đầu, nhanh chóng ngồi xụp xuống.“Phập!”Một quyển tập bay cái vèo lướt qua tôi, yên vị trên bục giảng.Bàn ghế rầm rầm này!Tôi né đông né tây, suýt tí là bị một chiếc giày của con Thiên Di bay thẳng vào mặt. Vũ Thuần tròn béo chắp tay, chạy vòng vòng lớp rú lên:- Đại tỷ! Đại tỷ tha cho em! Tiểu nhân biết sai rồi!Chổi này!Thanh Trúc xách cây chổi đang dùng quét lớp hùng hổ đánh tới tấp vào Sơn Tùng vì cái tội dám mang giày toàn là cát lẫn cát tha vào trong lớp, ngay cái chỗ con nhỏ vừa mới quét xong.Nam Việt ngồi trên bàn, cầm gương săm soi mặt tìm mụn. Thiên Di sau khi trị tên điên Vũ Thuần xong, quay trở lại với đống bài tây của mình bói bói toán toán toán gì đó. Nhã Trân mặc kệ thiên hạ có đại loạn thế nào, vẫn dửng dưng sơn móng tay. Quỳnh Trâm mải mê đọc Conan. Hà Mi và Linh Nhi tụm đầu chìa điện thoại điên cuồng tranh luận xem giữa Kha Chấn Đông và Kris ai đẹp trai hơn, vụ tranh luận của tụi nó nhanh chóng biết cuộc thành phân định hai mỹ nam ai sẽ là công, ai sẽ là thụ. Vũ Khiết đeo hearphone, miệng tía lia đọc rap. Thái Bảo xắn tay áo, tay nâng một quả tạ nhỏ rèn cơ bắp. Tôi đưa mắt nhìn về chỗ ngồi của mình, Đình Long mặc cái hoodie xám, trùm kín đầu, ngủ say sưa.Tôi ảo não lắc đầu. Đây là cái lớp hay cái chợ vậy nhỉ?…
Vì Koookmin, về kookmin và KOOKMIN FUCKING REAL Có xem Vmin nhưng không nhiều :)))* yêu cầu nhẹ * ❌ Not đọc chùa ❌ Không cùng otp thì say bye ❌ Tôi làm sai gì thì cứ thoải mái ý kiến ❌ Cuối cùng con này chưa động đến ai thì mong ai nấy cũng tôn trọng cái nhé..…
Thể loại: Ngôn tình, hài hước, lãng mạng, tiểu thuyết ngắn,..v.v...Thanh xuân vườn trường mang đến cho các bạn trẻ những câu chuyện đẹp nhất của tuổi học tập với những tình cảm thuần khiết, những câu chuyện ngôn tình đầy mơ ước và cả sự hài hước của tuổi học trò. Nữ chính Nguyệt Nguyên là một cô gái đầy tình cảm và sự nhân văn, nhưng cô lại luôn chịu đựng được những lời lẽ vô lý từ những người bạn trong lớp. Cô luôn bị bạo lực học đường và bị chửi mắng từ những người bạn trong lớp của mình. Tuy là vậy cô có những người bạn tuyệt vời luôn ở bên cạnh và động viên cho tới khi mọi hiểu lầm bị gỡ bỏ và cô được giải oan.…
KHÔNG ĐẠO VĂN KHÔNG SAO CHÉP VÀ ĐÂY LÀ TRUYỆN CỦA TÔI ĐĂNG TRÊN WATTPAD KHÔNG ĐEM QUA NỀN TẲNG KHÁC ĐĂNG TÔI KHÔNG THÍCHkỳ thị LGBT hay ghét creepypasta xin vui lòng next dùm oni: aha tự nhiên thấy mình thật đẹp traishya: con này khùng nữa rồi hazz... ship OTP creepypasta No nhận Notp Không viết H nếu yêu cầu có H tôi sẽ lọc bỏ hoặc đúng cp tôi có thể viết H nhẹ thôictm văn minh không chửi thề hay xúc phạm có thể đặt đơn tôi sẽ từ từ viết có thể nói cảm nhận cho tôi, tôi thấy hợp lí sẽ sửa đổi lại Nhưng tình tiết hài của slendermansion nhưng cậu chuyện li kì thiếu muối thiếu ngôn từ con AU nên là mọi người coi xong đừng ném gạch hay ném đá, dép tội con AU lắm giờ thì bye chúc mọi người xem truyện vui vẻ ._."…
Cố Du Ninh nâng mắt nhìn, một nam sinh vóc dáng cao lớn, thậm chí còn đầy đủ xương thịt hơn cậu. Mặt mũi sáng sủa, đẹp trai không thua kém gì cậu khiến các bạn nữ trong phòng gào thét. Cậu nam sinh mặc một chiếc áo hoodie màu trắng đen đơn giản, quần túi hộp màu xám ôm lấy đôi chân dài, đôi mắt đang nhìn đăm đăm về phía cậu.Cậu quên tên người khác thì thôi chứ vị nam sinh này không thể nào quên được. Nam sinh là Hạ Từ Dương, một vị học bá trong trường với câu "Không nhất trường thì nhì trường", rất được lòng thầy cô. Nghe loáng thoáng có vẻ là đại thiếu Hạ gia, giàu có không thua kém gì Cố Du Ninh.Cậu chỉ im lặng, có lẽ có sự khúc mắc gì giữa hai người, khiến Du Ninh không nhìn lấy anh một lần. Bị ánh mắt của người này nhìn quá lâu làm cậu phát cáu. Cậu cắn vỡ viên kẹo, đứng dậy túm lấy cổ áo anh. "Tên khốn này, sao cậu lại ở đây."…
"Anh nghĩ mình là ai? Anh nghĩ anh giỏi lắm chắc?!" "Này! Bình tĩnh đ - " "Tôi là ai?! Tôi là cái gì?! Tôi là cái gì của anh?! Hả?! Một đứa để lợi dụng sao?!" ". . ." "Tôi đã tin tưởng anh . . . Tôi đã nghĩ anh là một người khác những kẻ còn lại . . . Tôi đã nhầm. Ai cũng thế cả thôi. Ai cũng khốn nạn với tôi, đối xử với tôi không khác gì một miếng rác kinh tởm cần được vứt bỏ." "Tôi cuối cùng thì là cái gì cơ chứ?"--- Thể loại: Boy Love, Creepypasta x Creepypasta, hơi ngược (đúng hơn là rất rất ngược ý), có phần hài hước -w- Ai không thích thể loại này có thể suy nghĩ lại về việc có nên đọc hay không :3 Hẹn gặp các bạn trong truyện!…
Satoru thật sự yêu thích những lần thức dậy cùng Yuuji trong khoảng thời gian giữ cậu ở tầng hầm. Satoru mơ màng mở mắt, mùi ẩm mốc quen thuộc một lần quay trở lại cùng mùi cơ thể Yuuji, nhắc nhở Satoru về thực tại hắn thuộc về. Đứa trẻ trong lòng hắn khẽ cựa mình. Satoru lẳng lặng mà nhắm mắt. Giống hệt như ngày cũ, hắn giả vờ như vẫn ngủ say. Mọi thứ xảy ra đúng như những ký ức Satoru ghi khắc nơi tâm hồn mình. Hình ảnh, âm thanh đều giống hệt. Mùi thức ăn khiến bụng hắn cồn cào. Mái tóc hồng bận rộn vụt qua giữa bức tường ngăn cách. Âm thanh của nước chảy xuống mặt sàn, và hình ảnh một nửa cơ thể trần tuyệt mỹ của Yuuji. Satoru nhắm mắt khi vạt áo hoodie chậm rãi mà trượt xuống. Hắn nghe tiếng Yuuji khi cậu tiến lại gần. Ký ức mới cũ trùng khớp nhập vào nhau. Cảm giác bình yên chảy trôi lần nữa, dưới ánh sáng chập choạng của căn hầm tăm tối, sự tồn tại dễ chịu của họ cạnh nhau như bức màn nhẹ nhàng phủ lên tất cả nỗi đau cùng tiếc nuối.____________Image credit for the ownerID Twitter: @boom_sate225…
Truyện kể về một con quỷ có tên là Slenderman và một cậu nhóc giết người Jeff The Killer. Slenderman là một kẻ có ngoại hình cao lớn với chiều cao tầm 2m5, gương mặt trắng bệt với hốc mắt, không có miệng và chỉ là một cái đầu trắng. Cơ thể luôn mặc một bộ vest đen lịch lãm, gọi anh là một con quỷ vì anh ta sở hữu chiều cao đáng sợ cùng 6 cái xúc tu dài và đen nhánh, nó là vũ khí cũng là một phần cơ thể của Slenderman. Slenderman thường được gọi thân thương với cái tên "Slendy" Jeff là một cậu nhóc tầm 16-17 tuổi, sở hữu một hình thái bình thường và chiều cao tầm 1m7-1m8. Sở hữu mái tóc đen nhánh layer, đôi mắt to tròn đen nhánh và hai vết rạch bên miệng, gương mặt trông cũng ưa nhìn. Cậu ta thường mặc áo hoodie trắng cùng quần tây xanh đậm, trên tay luôn mang theo một con dao nhọn và sắc, được mệnh danh là "kẻ sát nhân tâm thần" Jeff luôn là một mối nguy hiểm. Tình yêu giữa Slenderman và cậu nhóc Jeff "kẻ sát nhân tâm thần" này liệu có thật sự ổn?…
Một tên tự nhận là Unknown G AyatoCậu ta rất bá(tác thík). Cùng xem cuộc hành trình chán nản và có thể yên bình nào (Mình lần đầu viết truyện nên đc thì cho mình ý kiến viết nha ^.*). Chap 1 nếu ai hỏi thì cứ ghi tên truyện trên là đc hehe và thể loại truyện còn đang nghĩ…